Lời Hứa Trong Đôi Mắt Xuyên Thấu - 14.
Cập nhật lúc: 2024-08-21 10:12:49
Lượt xem: 133
Đêm khuya yên tĩnh.
Nằm trên giường không ngủ được, tôi quyết định luyện tập khả năng nhìn xuyên thấu của mình.
Phải thuần thục kiểm soát kỹ năng này và hiểu rõ các đặc tính của nó.
Chẳng hạn như kỹ năng này có thứ gì không thể nhìn xuyên qua, mỗi ngày có thể nhìn xuyên trong bao lâu, v.v.
Tôi bắt đầu nhìn xuyên qua tất cả các đồ vật trong phòng.
Mắt chỉ hơi mỏi một chút.
Sau đó, tôi bắt đầu nhìn ra xa hơn.
Ôi trời! Sao tôi lại thấy hai thân thể trần trụi thế này, chẳng phải đó là chú hai và thím ba của nhà tôi sao?
Hai người này lại...
Thật quá đáng!
Nhưng mà chói mắt quá.
Thôi, không xem nữa.
Tôi dời ánh nhìn sang chỗ khác.
Ôi trời ơi!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/loi-hua-trong-doi-mat-xuyen-thau/14.html.]
Thì ra chú ba không còn khả năng! Trong phòng đang chiếu phim giới hạn độ tuổi, nhưng chú ấy chẳng có phản ứng gì.
Chói mắt lần hai.
Xem cái khác thôi.
Chậc, thì ra bố tôi bạo hành mẹ tôi, bảo sao mặt mẹ lúc nào cũng bầm tím, hóa ra là bị đánh.
Vừa xem tôi vừa cảm thấy hứng thú, nhưng cũng không khỏi cảm thán.
Gia tộc đá quý lớn như nhà tôi, nhìn thì hào nhoáng, nhưng bên trong lại mục nát không tưởng.
Sau vài giờ nghiên cứu, tôi đã hiểu thêm về khả năng nhìn xuyên thấu của mình.
Tôi có thể nhìn xuyên qua mọi thứ trong phạm vi khoảng trăm mét.
Không bị giới hạn bởi đồ vật hay số lần, chỉ cần dùng mắt bình thường và để mắt nghỉ ngơi hợp lý là được.
Nhìn thấy quá nhiều bí mật của gia đình khiến tôi cảm thấy mệt mỏi cả về tinh thần lẫn thể chất.
Khi chuẩn bị thu hồi ánh nhìn, tôi bất ngờ chú ý đến một bóng dáng nhỏ nhắn, lén lút ở cửa sân nhỏ nơi tôi đang ở.
Tôi khẽ cau mày, nhẹ nhàng bước ra ngoài.
Nhanh chóng mở cửa, tôi tóm lấy bóng dáng đó khi nó chuẩn bị bỏ chạy.