Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Lời Hứa Trong Đôi Mắt Xuyên Thấu - 33. Hoàn

Cập nhật lúc: 2024-08-21 10:17:46
Lượt xem: 191

Sắp xếp ổn thỏa cho Tiểu Dương xong, tôi cũng chuẩn bị rời đi.

 

Bố mẹ Tống đặc biệt không nỡ để tôi đi, tôi phải an ủi một hồi và hứa rằng sau này sẽ thường xuyên đến thăm họ, họ mới đồng ý để tôi đi.

 

Ngược lại, Tống Nam Thời chẳng nói gì, còn giữ nguyên vẻ mặt lạnh lùng.

 

Dường như anh chẳng quan tâm đến việc tôi đi hay ở.

 

Tôi mang theo sự tiếc nuối ngồi lên tàu cao tốc.

 

Người đàn ông ngồi cạnh đeo khẩu trang và mũ lưỡi trai, trông như không muốn ai nhận ra mình.

 

Nhưng chiếc quần lót đỏ của anh ấy thì lại vô cùng nổi bật.

 

"Đừng giả vờ nữa, Tống Nam Thời, tôi nhận ra anh rồi."

 

Rõ ràng là anh ta cố tình mặc như vậy để tôi nhận ra.

 

Sự xuất hiện của anh khiến nỗi buồn trong tôi tan biến, trái tim ngập tràn niềm vui.

 

Sau khi bị tôi phát hiện, anh cũng không giả vờ nữa.

 

Thay vào đó, anh nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi, mười ngón tay đan xen, "Em không muốn ở lại, vậy thì anh sẽ về nhà cùng em."

 

Trong đôi mắt sâu thẳm của anh có sự nóng bỏng không hề che giấu.

 

Nhưng điều đó lại khiến tôi không biết phải đối mặt thế nào.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/loi-hua-trong-doi-mat-xuyen-thau/33-hoan.html.]

Tôi vẫn quyết định thành thật với anh.

 

"Thực ra lần anh bị thương ở chân, em đã cố ý ngã lên người anh."

 

Trước đó, Tần Liên Tâm đã hỏi tôi, liệu Tống Nam Thời có nằm trong kế hoạch của tôi không.

 

Thực ra là có.

 

Nhưng sau khi yêu anh, tôi không thể đối mặt với sự hèn hạ của mình.

 

Việc tôi tiếp cận anh có mục đích khiến tôi không thể đối diện với tình cảm này.

 

Nghe vậy, Tống Nam Thời nhíu mày, "Đó là lý do em nhất quyết muốn rời đi?"

 

"Ừm." Tôi gật đầu, lo lắng chờ đợi phản ứng của anh.

 

Nhưng anh lại cười vì tức giận, "Vậy em có biết, thực ra chân anh chẳng bị thương gì cả! Thích là thích, cần gì phải nghĩ nhiều như vậy."

 

Lời nói của Tống Nam Thời khiến tôi sửng sốt.

 

Ôi trời, thì ra chúng tôi đang lừa nhau!

 

"Nhưng... tại sao vậy?" Tôi chớp mắt nhìn anh.

 

Anh đáp: "Đừng hỏi, hỏi là... yêu từ cái nhìn đầu tiên."

 

( Hết truyện )

 

Loading...