Lôi Kéo - Chương 121
Cập nhật lúc: 2024-08-19 19:11:35
Lượt xem: 45
Sau khi xuống tầng, tiệc rượu cũng đã gần kết thúc.
Tổng giám Thành tập hợp mọi người lại, mở một cuộc họp ngắn.
"Được, trước tiên như vậy đã, có gì mai chúng ta nói tiếp. Hôm nay tất cả mọi người đều vất vả rồi, mau về nghỉ ngơi đi."
Tổng giám Thành nói xong, Lâm Thanh Nhạc liền cùng mấy nữ đồng nghiệp đi vào trong thu dọn đồ của mình, chuẩn bị ra về.
Muốn ra cửa phải đi qua chỗ tổ chức tiệc rượu ban nãy, lúc mấy người tới đó, Lâm Thanh Nhạc thấy Hứa Đinh Bạch và Hạ Đàm đang đứng với nhau.
"Phó giám đốc Lâm." Hạ Đàm đột nhiên vẫy tay với cô.
Lâm Thanh Nhạc đành phải dừng bước, nói đồng nghiệp về trước, cô đi tới chỗ hai người họ.
Cô nhìn thấy Hứa Đinh Bạch liền nghĩ đến cảnh ban nãy ở tầng hai, có chút không được tự nhiên: "Hai người vẫn chưa về sao?"
"Buổi tối về cũng không có việc gì, không vội." Hạ Đàm nói, "Thanh Nhạc, tối nay cô rất đẹp đó nha."
Lâm Thanh Nhạc trả lời: "Cảm ơn, Hạ tổng hôm nay cũng rất đẹp trai."
"Thật sao, vậy tối nay tôi và Hứa tổng của chúng ta, ai đẹp trai hơn?"
Lâm Thanh Nhạc ngẩn người: "Hả?"
"Đương nhiên là anh đẹp trai hơn rồi, Hạ Đàm." Đột nhiên có một giọng nói vang lên.
Ba người quay lại nhìn thì thấy Triệu Tử Ái đang đi tới.
Hạ Đàm ho nhẹ: "Tử Ái, sao cô còn ở đây, các vị khách khác của chúng tôi đều đã về hết rồi."
Triệu Tử Ái đưa mắt nhìn Hứa Đinh Bạch: "Tôi nói ba tôi về trước, tôi ở lại nói chuyện với bạn một chút."
Hạ Đàm: "Ra vậy."
"Mấy người đang nói chuyện gì vậy?"
"Không có gì, chỉ tùy tiện nói vài câu thôi."
Triệu Tử Ái nhìn Lâm Thanh Nhạc một chút, nói: "Vậy tối nay mọi người có hẹn không, hay là cùng nhau đi ăn chút gì đó đi? Hứa Đinh Bạch, tối nay em không có ăn gì ở chỗ anh, anh phải mời em đi ăn đấy."
Hứa Đinh Bạch: "Hạ Đàm, cậu đi đi."
Hạ Đàm nói: "...Được."
Triệu Tử Ái sững sờ, giọng nói sắc bén: "Hứa tổng, anh cũng thật keo kiệt. Hôm nay em là khách đấy, anh mời em một bữa cũng đâu có sao."
Hứa Đinh Bạch thản nhiên nhìn cô ta: "Thật xin lỗi cô Triệu, tôi còn có chút việc cần giải quyết. Hạ Đàm hôm nay cũng là chủ nhà, cậu ta đi ăn với cô cũng giống như tôi vậy."
"Hứa Đinh Bạch! Anh biết rõ là không giống." Triệu Tử Ái cuối cùng cũng nhịn không nổi, sắc mặt thay đổi: "Lần trước em đưa cơm đến công ty anh, anh không ăn còn chưa nói, hôm nay anh lại như vậy, anh nói đi, rốt cuộc anh muốn sao?"
Hạ Đàm đưa tay sờ mũi, anh ta biết ngay kiểu gì vị đại tiểu thư này cũng không nhịn được.
Hứa Đinh Bạch nhíu mày: "Tôi có chuyện gì phải nói với cô sao?"
"..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/loi-keo/chuong-121.html.]
Hứa Đinh Bạch không thèm để ý đến cô ta, tầm mắt nhìn xuống giày của Lâm Thanh Nhạc, đột nhiên nói: "Vẫn chưa đổi giày?"
Lâm Thanh Nhạc đang im lặng đứng một bên đóng vai người xem, không nghĩ rằng câu chuyện đột nhiên hướng về phía mình: "Hả? Tớ, tớ về bây giờ, lát nữa ngồi xe nên không sao."
Hứa Đinh Bạch ừ một tiếng, kéo cổ tay cô: "Đi xe ngoài không an toàn, tôi đưa cậu về."
Toàn thân Lâm Thanh Nhạc run lên, người đầu tiên cô quay lại nhìn chính là Triệu Tử Ái. Mà ánh mắt cô ta nhìn cô giống như muốn xông lên xé cô ra làm hai vậy.
Cái cảm giác quen thuộc đáng c.h.ế.t này.
Lâm Thanh Nhạc nói: "Không, không cần, không phải cậu vừa nói còn có việc cần giải quyết sao. Cậu cứ làm việc của mình đi, tớ tự mình về được!"
Hứa Đinh Bạch trả lời: "Chuyện tôi nói chính là đưa cậu về."
"..."
"Đi thôi."
Hứa Đinh Bạch kéo Lâm Thanh Nhạc về phía cửa.
Triệu Tử Ái kinh ngạc nhìn, lúc lâu mới phản ứng được: "Hứa Đinh Bạch!"
Hạ Đàm vội vàng chạy theo: "Cô đã không cần tôi ăn cơm cùng vậy tôi đi trước đây, gặp lại sau!"
Triệu Tử Ái: "Này!"
Lúc Hứa Đinh Bạch và Lâm Thanh Nhạc ra đến chỗ gửi xe thì Hạ Đàm cũng đuổi theo kịp.
"Hứa Đinh Bạch, cái đồ không có đạo đức kia, cậu còn để tôi đi ăn cơm với cô ta?"
Hứa Đinh Bạch quay đầu nhìn anh ta: "Không phải lúc đó cậu cũng đồng ý nhanh lắm sao, tôi còn tưởng cậu tình nguyện đi chứ."
Hạ Đàm đầu hàng: "Đại ca à? Cậu thấy tôi tình nguyện ở chỗ nào vậy?"
Hứa Đinh Bạch: "Không có thì thôi, chắc cô ta cũng không phải là muốn đi ăn đâu."
"Đương nhiên, cậu không đi thì cô ta còn muốn ăn uống gì nữa." Hạ Đàm nói xong nhìn về phía Lâm Thanh Nhạc đang đứng bên cạnh im lặng nghe hai người nói: "Thanh Nhạc, cô thấy chưa."
Lâm Thanh Nhạc: "Thấy gì?"
Hạ Đàm muốn trả thù nên cố ý nói: "Tên này trêu hoa ghẹo nguyệt bên ngoài, Triệu Tử Ái kia yêu cậu ta đến điên cuồng, hành động không bình thường lắm đâu."
"Hạ Đàm." Hứa Đinh Bạch ngầm cảnh cáo.
Hạ Đàm: "Làm sao? Đây đều là lời thật lòng, người ta đối với cậu là say mê cuồng nhiệt, vừa yêu vừa hận muốn điên đến nơi rồi, Thanh Nhạc, tôi nói với cô nhé..."
Tiếng nói đột nhiên ngừng lại, Hạ Đàm đột nhiên không tiếp tục nói nữa, vì anh ta thấy Lâm Thanh Nhạc đang cười.
"...Sao? Cô cười cái gì, lời tôi nói đều là thật."
Lâm Thanh Nhạc vội dừng lại: "Tôi biết."
"Biết?"
Lâm Thanh Nhạc nhớ lại: "Tình huống của cô ấy tôi đã từng gặp qua rồi, cho nên... cũng coi như biết chút đi."