Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Lôi Kéo - Chương 77

Cập nhật lúc: 2024-08-12 19:24:16
Lượt xem: 44

Chàng trai kia khoảng 18 tuổi, rất có lễ phép, biết là bọn họ tới, từ trên sô pha đứng lên chào hỏi.

 

Đổng Hiểu Nghê nhanh chóng mang theo Dương Dương đi qua, Lâm Thanh Nhạc đứng ở một bên, nhìn Đổng Hiểu Nghê giúp chàng trai làm quen với Dương Dương, cũng dạy cậu ta một ít khẩu lệnh cơ bản.

 

“Uống nước đi.” Hạ Đàm đi đến bên cạnh Lâm Thanh Nhạc, đưa cho cô một cốc nước.

 

“Cảm ơn.”

 

Hạ Đàm đi bên cạnh cô nói không cần khách sáo, nhìn em trai hôm nay thực sự rất vui vẻ: “Tiểu Tuyền ít khi nào vui vẻ như vậy.”

 

Lâm Thanh Nhạc: “Phần lớn người mù nhìn thấy chúng nó đều sẽ rất vui vẻ.”

 

Hạ Đàm gật đầu: “Cho nên cô cũng là nhân viên của căn cứ sao? Tôi nhớ rõ lần trước cô nói cô không phải huấn luyện viên, vậy cô là…”

 

“Tôi là tình nguyện viên, tôi rất thích nơi đó cho nên thường xuyên đi đến đấy.”

 

“À…Vậy cô hẳn là rất yêu công việc này.”

 

Lâm Thanh Nhạc cười: “Trong khả năng cho phép mà thôi, tôi vẫn không tính là gì, những người như Hiểu Nghê mới thật sự rất yêu công việc này.”

 

Hạ Đàm ừ một tiếng, nghiêng mắt, anh ta nhìn vào ý cười trong mắt cô, dừng lại trong chốc lát, dường như không thể rời mắt được.

 

Nếu cô gái này cười rộ lên chắc chắn sẽ rất đẹp.

 

——

Sau khi kết thúc ngày đầu tiên, Lâm Thanh Nhạc liền lái xe đưa Đổng Hiểu Nghê và Dương Dương trở về căn cứ.

 

Hạ Đàm đưa các cô xuống lầu, tiễn các cô đi xong, anh ta đi vào thang máy quay trở về nhà.

 

Khi về đến nhà, Hạ Đàm nhìn thấy một người đứng trước cửa.

 

Người nọ mặc áo sơ mi và quần tây, dáng người cao lớn, bóng dáng vô cùng đẹp mắt.

 

“Đinh Bạch? Hôm nay sao về sớm vậy?"

 

Người ở cửa xoay người lại, mặt mày tuấn tú, màu mắt nhạt nhẽo, đúng là Hứa Đinh Bạch.

 

“Xuống dưới đây thăm Tiểu Tuyền.”

 

Sau khi Hứa Đinh Bạch về nước đã cùng Hạ Đàm ở lại tại đây, nơi Hạ Đàm sống là ở tầng mười sáu, còn nơi anh chọn chính là tầng cao nhất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/loi-keo/chuong-77.html.]

 

“Ồ, nhưng cậu tới không đúng lúc rồi, tôi vừa mới tiễn huấn luyện viên và chó dẫn đường đi rồi.” Hạ Đàm mở cửa đi vào, “Mau vào đây ngồi.”

 

Hạ Tuyền ở phòng khách nghe được tiếng của Hứa Đinh Bạch liền cất tiếng gọi: “Anh Đinh Bạch.”

 

Hứa Đinh Bạch ừ một tiếng, ngồi xuống bên cạnh cậu ta: “Ngày đầu tiên ở chung cảm giác như thế nào?”

 

“Rất tốt, Dương Dương rất ngoan.”

 

“Dương Dương là tên của chú chó dẫn đường kia.” Hạ Đàm nói, “Hôm nay Tiểu Tuyền cùng nó rất ăn ý.”

 

“Anh, anh cũng biết bọn em rất hợp nhau sao?” Hạ Tuyền chế nhạo nói.

 

Hạ Đàm thanh minh: “Anh vẫn luôn nhìn hai đứa mà, làm sao lại không biết được.”

 

“Ồ ~ anh vẫn luôn nhìn em à, em còn tưởng rằng anh vẫn luôn nói chuyện với chị gái kia chứ, lấy đâu ra thời gian quan tâm đến em.”

 

Hạ Đàm: “Em...”

 

Hứa Đinh Bạch: “Chị gái nào cơ?”

 

Hạ Tuyền nhanh chóng mách lẻo: “Chính là hôm nay anh trai em gặp lại chị gái lần trước ở trên đường, lần trước anh ấy trở về liền kể cho em về chị gái kia, còn nói chị gái ấy mang theo chó dẫn đường, đặc biệt xinh đẹp. Thật trùng hợp, hôm nay lại có duyên gặp gỡ, em còn nghe thấy anh ấy nói chuyện với chị gái kia cả buổi nữa.”

 

Hạ Đàm trợn trắng mắt: “Hạ Tiểu Tuyền, em không nói lung tung thì c.h.ế.t à?”

 

“Em cứ nói đấy, anh còn không cho người ta nói sao?"

 

Hứa Đinh Bạch nhàn nhạt liếc mắt nhìn Hạ Đàm: “Hôm nay là ngày quan trọng của em trai cậu, cậu còn có thời gian rảnh đi trêu chọc người khác?”

 

“Cậu đừng nghe nó nói lung tung, tôi làm gì có trêu chọc ai, tôi cũng rất nghiêm túc chú ý hành động của Dương Dương đấy chứ, đâu phải chỉ nói chuyện phiếm.” Hạ Đàm biện giải xong thì tạm dừng, lại nói, “Nhưng mà, cô ấy đặc biệt xinh đẹp là sự thật.”

 

“…”

 

Hạ Đàm: “Ai thật là, cậu đừng dùng ánh mắt này nhìn tôi, thật sự rất xinh đẹp, bằng không lần sau nếu cô ấy tới đây, cậu cũng đến xem thử?”

 

“Tôi thì xem làm gì.”

 

Hạ Đàm: “Còn không phải do cậu không tin tôi nói sao?”

 

“Không cần, tự cậu thưởng thức đi.” Hứa Đinh Bạch đứng dậy, “Không có việc gì thì tôi về trước đây.”

Loading...