Lôi Kéo - Chương 87
Cập nhật lúc: 2024-08-14 19:16:50
Lượt xem: 67
Khi gia nhập công ty, cô được cho biết là phúc lợi của công ty rất tốt, lại còn được bao cả ba bữa ăn và nhà ăn chỉ nằm bên trong tòa nhà.
Lâm Thanh Nhạc đứng ở cửa công ty, hít sâu một hơi rồi đi vào trong. Cô thực sự có một chút hào hứng với cuộc sống mới và công việc mới này.
“Thanh Nhạc, chào~”
Khi đang quẹt thẻ và đi đến trước cửa thang máy, không ngờ cô đã đụng phải một người có khuôn mặt quen thuộc, đó chính là người ở bộ phận nhân sự Tiền Tiểu Tịnh đã phỏng vấn cô ở vòng đầu tiên vào ngày hôm đó.
Lâm Thanh Nhạc chào hỏi cô ấy: “Chào buổi sáng.”
“Chào buổi sáng, hôm nay quần áo của cô trông rất đẹp.” Tiền Tiểu Tịnh trạc tuổi cô, lại cộng thêm việc cô ấy là người bên bộ phận nhân sự nên cô ấy nói rất nhiều, “Ồ, vóc dáng của cô thật sự rất đẹp, vóc dáng đẹp mà mặc cái áo vest này thì thật là nổi bật.”
Lâm Thanh Nhạc có chút ngượng ngùng nói: “Cảm ơn.”
“Đúng rồi, cô đã mua nó ở đâu vậy, mua ở cửa hàng hay là mua nó trên mạng thế?”
“Trên mạng đó, có đường link nữa, cô có muốn không?” Lâm Thanh Nhạc nói.
“Được đó được đó, cô có tài khoản WeChat của tôi mà đúng không.”
“Ừm.”
“Nào nào, gửi cho tôi đi.” Tiền Tiểu Tịnh cười toe toét nói với cô, nhưng rồi sau đó cô ấy bỗng dừng lại.
Lâm Thanh Nhạc thấy cô ấy đột nhiên trở nên nghiêm túc, vừa định hỏi “Có chuyện gì vậy?” thì đã thấy cô ấy kính cẩn nói về phía sau lưng cô: “Hứa tổng, chào buổi sáng.”
Những người khác đang chờ thang máy ở bên cạnh cũng y hệt vậy, họ đều chào hỏi về phía sau lưng cô.
Lâm Thanh Nhạc ngay cả đường link còn chưa gửi đi, cô thấy vậy liền lập tức ngừng lại và nhanh chóng quay đầu nhìn về phía sau.
Cô biết rằng chắc chắn là cấp trên đã đến, nhưng cô không ngờ rằng khi quay đầu lại nhìn, cô đã thấy Hứa Đinh Bạch...
Hứa... tổng?
Cô biết rất rõ việc Hạ Đàm ở đây vì cô đã lấy tấm danh thiếp từ anh ta. Nhưng, Hứa Đinh Bạch cũng làm việc ở đây sao?
Đầu óc của Lâm Thanh Nhạc đột nhiên khựng lại trong giây lát.
Hứa Đinh Bạch cũng sửng sốt khi nhìn thấy cô ở đây, ánh mắt của anh dừng lại trên gương mặt của cô vài giây, sau đó từ từ nhìn xuống thẻ nhân viên đeo trước người cô.
Phó giám đốc bộ phận kế hoạch: Lâm Thanh Nhạc.
Đinh!
Thang máy đã đến, Tiền Tiểu Tịnh liền kéo Lâm Thanh Nhạc cùng nhau đi vào thang máy.
Tiền Tiểu Tịnh nhìn vào điện thoại, khi cô ấy còn đang định hỏi lý do tại sao đường link vẫn chưa được gửi đi thì đã thấy Hứa tổng của bọn họ đột nhiên bước vào.
Cô ấy ngớ người ra, hả?? Thang máy chuyên dụng cho lãnh đạo cấp cao ở bên kia đã bị hỏng rồi sao, sao ông chủ lại vào đây?!!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/loi-keo/chuong-87.html.]
Trong công ty Hứa Đinh Bạch nổi tiếng là khắc nghiệt và lạnh lùng, anh vừa bước vào đã khiến cả bầu không khí trở nên nặng nề, mọi người trong thang máy đều nín thở và không dám nói chuyện.
Chỉ có duy nhất Lâm Thanh Nhạc, người không biết gì cả, liếc nhìn Hứa Đinh Bạch và tự hỏi liệu có nên nói với anh “thật trùng hợp” hay không.
“Bắt đầu đi làm từ khi nào thế?” Nhưng chưa đợi đến khi Lâm Thanh Nhạc suy nghĩ xong, Hứa Đinh Bạch đã lên tiếng hỏi cô.
Những người trong thang máy đều im lặng, họ ngơ ngác nhìn nhau vì nhất thời không biết anh đang nói chuyện với ai.
“Tôi không nghe cậu nói cậu làm ở đây.” Hứa Đinh Bạch quay đầu lại, lần này, chính xác là anh đang nhìn thẳng vào Lâm Thanh Nhạc.
Lâm Thanh Nhạc nhìn vào mắt anh, trong lòng cô có chút hoảng sợ không thể giải thích được: “À, hôm nay là ngày đầu tiên tớ đi làm.”
“…Ồ.” Hứa Đinh Bạch nhìn cô, vẻ mặt bình tĩnh của anh có chút bất ngờ.
Còn Lâm Thanh Nhạc nhất thời cũng không biết nên nói gì, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của anh luôn hướng về phía mình, cô đành phải lên tiếng: “Ừm… sao vậy?”
“Không có gì.” Hứa Đinh Bạch thu lại ánh mắt.
Thang máy tiếp tục đi lên, ngay khi Lâm Thanh Nhạc nghĩ rằng cuộc nói chuyện giữa hai người đã kết thúc, Hứa Đinh Bạch đột nhiên lại hỏi: “Đã ăn sáng chưa?”
Lâm Thanh Nhạc nói: “Chưa...”
“Bánh bao kim sa ở nhà ăn cũng ngon lắm đó.”
Lâm Thanh Nhạc sửng sốt trong chốc lát: “...”
“Cậu có thể đi ăn thử.”
“Ồ...”
Hứa Đinh Bạch khẽ cười, sau đó không nói gì thêm nữa.
Thang máy đi lên đến tầng mười lăm, đây là vị trí của nhà ăn. Sau khi cửa thang máy mở ra, những người bên trong nối đuôi nhau bước ra ngoài.
Lâm Thanh Nhạc gật đầu với Hứa Đinh Bạch nói: “Vậy tớ đi ăn sáng nhé.”
Hứa Đinh Bạch nói: “Được rồi, đi đi.”
——
Lâm Thanh Nhạc và Tiền Tiểu Tịnh cùng nhau bước ra ngoài, sau khi cửa thang máy ở sau lưng họ đóng lại, những người đi trước còn dồn dập quay lại nhìn cô.
Tiền Tiểu Tịnh lập tức nắm lấy cánh tay của cô và hỏi, “Trời ơi! Cô quen biết Hứa tổng à?”
Lâm Thanh Nhạc nói: “Lúc trước chúng tôi từng là... bạn học, anh ấy cũng làm ở công ty này sao?”
Tiền Tiểu Tịnh nói: “Trụ sở chính của Aurora châu Âu là được thành lập bởi dì nhỏ và dượng của anh ấy đó! Hứa tổng được đặc biệt phái đến Trung Quốc, mặc dù anh ấy chưa được chính thức bổ nhiệm làm chủ tịch ở khu vực Trung Quốc vì lý do kinh nghiệm, nhưng đó chỉ là vấn đề về thời gian mà thôi... ôi mẹ ơi, hóa ra hai người là bạn cùng lớp à?! Vậy mà chuyện này cô cũng không biết.”
Cô biết rằng Aurora là do đôi vợ chồng hoa kiều Lý Hạo Sâm và Tô Hàn Cảnh ở nước ngoài dựng lên, nhưng làm sao cô có thể biết rằng Hứa Đinh Bạch lại có liên quan đến chuyện này.
Lâm Thanh Nhạc sợ đến líu lưỡi: “Tôi không biết, chuyện bạn học đã là chuyện của nhiều năm trước rồi, đã lâu rồi… không có liên lạc gì cả.”