Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Lời Nhắc Nhở Từ Hệ Thống - 03.

Cập nhật lúc: 2024-09-11 15:56:28
Lượt xem: 150

Gần đến trưa, quản lý Lâm cuối cùng cũng đến.

 

Ông ta ném chiếc cặp lên bàn, mặt mày đen kịt, trông rất đáng sợ.

 

Dựa vào việc là cấp trên của tôi, ông ta trực tiếp chất vấn: "Bạch Y Y, hôm nay cô có ý gì vậy?"

 

Tôi cắn môi, không nói lời nào.

 

Ông ta càng hung hăng hơn: "Cô nghĩ rằng mách lẻo với sếp vài chuyện vặt vãnh là có thể đẩy tôi đi à? Cô muốn lên thay vị trí của tôi à?"

 

"Bạch Y Y, cô vào công ty được mấy năm rồi, còn trẻ mà đã mang tâm địa không tốt!"

 

"Tôi nói cho cô biết, mấy việc cô làm, công ty tìm đại một thực tập sinh cũng có thể làm được, tốt nhất là cẩn thận. Lần sau để tôi biết cô lại giở mấy trò này, tôi sẽ không dễ dàng bỏ qua đâu."

 

Tôi im lặng không nói gì, đợi ông ta mắng xong.

 

Cuối cùng, sau khi đã mắng đủ, ông ta đùng đùng bỏ đi.

 

Tôi thở dài một hơi, trong lòng cay đắng vô cùng.

 

Ai mà chẳng muốn giống như những nữ chính mạnh mẽ trong tiểu thuyết, hiên ngang đáp trả lại.

 

Nhưng trước hiện thực, tôi chỉ có thể cúi đầu.

 

Tôi không có chỗ dựa, cũng không có tiền tiết kiệm.

 

Nếu mất việc, ngay cả tiền thuê nhà cũng không trả nổi.

 

Để kiếm tiền, chỉ có thể nhịn nhục, nuốt cay đắng vào trong.

 

Đúng là kiếm tiền khó như ăn c.ứ.t vậy.

 

Nửa tháng trôi qua trong chớp mắt.

 

Cuối cùng tôi cũng thành công cầm cự đến ngày nhận lương.

 

Nếu cứ tiếp tục nói bậy nói bạ, công việc này sớm muộn gì cũng tiêu đời.

 

Nhìn số dư tài khoản ngân hàng, lòng tôi vẫn thấy nghẹn lại.

 

Cái hệ thống c.h.ế.t tiệt này!

 

Không cho tiền đã đành, mà tiền tiết kiệm bao lâu nay cũng mất sạch.

 

Đúng là còn tệ hơn cả tư bản nữa.

 

Nghĩ đến ngày mai là đầu tháng, lại là thứ hai.

 

Tôi cảm thấy đau đầu không thôi.

 

Ngày mai tôi phải báo cáo tình hình vật liệu của tháng trước với sếp.

 

Cũng là ngày mà mỗi tháng tôi đều phải gặp sếp.

 

Nhìn qua số dư tài khoản.

 

6004.88.

 

Chỉ đủ để nói dối một lần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/loi-nhac-nho-tu-he-thong/03.html.]

 

Nhưng nếu cứ tiếp tục bị trừ như vậy, một tháng công toi không nói, có lẽ tôi sẽ phải vay nợ để đi làm.

 

Trời ơi.

 

Chỉ mong sếp đừng hỏi thêm những câu hỏi kỳ quái nữa.

 

Thứ Hai.

 

Tôi sắp xếp tài liệu xong, đến văn phòng của sếp.

 

Trong văn phòng ngoài sếp ra, còn có một thanh niên trẻ với ngũ quan vô cùng sắc sảo.

 

Anh ta mặc một chiếc áo sơ mi màu xám, đeo một cặp kính gọng vàng.

 

Hai chân bắt chéo, ngồi lười biếng trên ghế sofa, một tay chống cằm, tay kia lật xem tờ báo.

 

Có một cảm giác cấm dục rất mạnh mẽ.

 

Sếp chỉ vào chàng trai trẻ và giới thiệu với tôi: "Con trai tôi, đến để ngồi nghe công việc."

 

Tôi gật đầu: "Ồ, hóa ra là tiểu sếp."

 

Sếp cười hề hề, đùa với tôi: "Sao nào, con trai tôi đẹp trai không?"

 

Tôi liếc nhìn sếp, mỉm cười ngượng ngùng nhưng không mất lễ phép.

 

"Đẹp trai ạ, chắc chắn bà chủ cũng rất xinh đẹp."

 

Sếp cười ha ha.

 

Tiểu sếp nghe thấy tiếng cười, hất mí mắt liếc tôi một cái, trông có vẻ rất khinh thường.

 

Chắc nghĩ tôi là kẻ chuyên nịnh nọt đây mà.

 

Thôi kệ, anh ta nghĩ sao về tôi không quan trọng.

 

Tôi chỉ muốn giữ chặt ví tiền, nhanh chóng báo cáo xong công việc rồi rời đi.

 

Sếp cầm bản báo cáo, tượng trưng hỏi tôi vài câu, đều là những câu không quá quan trọng.

 

Tôi đều trả lời thật.

 

Báo cáo công việc diễn ra khá suôn sẻ.

 

Ngay khi tôi trả lời xong câu hỏi cuối cùng, tiếng hệ thống đột nhiên vang lên trong đầu tôi.

 

[Chúc mừng ký chủ, đã hoàn thành nhiệm vụ nói thật liên tiếp mười lần, kích hoạt nhiệm vụ ẩn, mời ký chủ chọn có chấp nhận thử thách mới không?]

 

Tôi: "?"

 

Hệ thống: [Ký chủ có thể chọn thử thách nói thật liên tục 50 lần.

 

Nếu hoàn thành thử thách, phần thưởng sẽ là hoàn trả gấp 5 lần số tiền đã bị phạt.

 

Không được nói dối trong suốt quá trình thử thách.

 

Nếu thất bại, số tiền phạt sẽ bị tịch thu vĩnh viễn.]

 

Loading...