Lòng người đổi thay - 6
Cập nhật lúc: 2024-08-05 11:49:03
Lượt xem: 688
Tôi lấy trong túi ra tờ đơn ly hôn và đưa cho anh ta. Anh ta giật lấy và xé nó ra từng mảnh. Từng mảnh vụn rơi xuống, giống như tuyết rơi.
Những năm gần đây, anh ta rất ít khi mất bình tĩnh như thế này.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Tôi nói: "Đừng đạo đức giả như vậy. Giang Duy, tất cả những điều này là do chính anh gây ra."
"Chúng ta đi đến ngày hôm nay tất cả là do anh."
Anh ta cau mày và siết chặt nắm đ.ấ.m bên cạnh, lực lớn đến mức cả cánh tay run rẩy.
Không khí trở nên nặng nề, ngưng đọng. Nó giống như được bọc túi nhựa hút chân không.
Tôi cúi xuống, run lên vì khó chịu.
Giang Duy xuống nước, kiên nhẫn giải thích với tôi: “Niên Niên, cô ấy không hề đi trên đường cao tốc, cô ấy nói dối anh.”
Anh ta nói rằng khi bác sĩ Lâm gọi điện, anh ta đang tắm và Lý Mộng đã bắt máy. Anh ta cho biết những bức ảnh đó là do Lý Mộng photoshop, còn những bức ảnh chụp màn hình đoạn chat cũng do cô ta tự biên tự diễn.
Mọi thứ không phải đã quá rõ ràng rồi sao? Không có gì ngạc nhiên khi các cúc áo của anh ta được cài lộn xộn. Rõ ràng là họ đã lăn giường cùng nhau trước khi anh ta đến đây.
"Khi anh biết em mang thai, anh đã lập tức đến đây."
"Niên Niên, anh rất chờ đợi đứa con của chúng ta."
Anh ta nắm tay tôi: "Niên Niên, tất cả những gì chúng ta có đều thuộc về con. Chúng ta sẽ dành cho nó tình yêu thương tốt nhất trên đời, anh sẽ làm một người chồng, người cha tốt."
Tôi hỏi anh ta: “Còn đứa bé trong bụng cô ta thì sao?”
"Anh sẽ để cô ấy phá nó, không ai có thể uy h.i.ế.p địa vị của con chúng ta."
Giọng điệu của anh quả quyết, để cố thuyết phục tôi anh ta thực sự sẵn sàng nói ra những lời tàn nhẫn.
Tôi khịt mũi và cười lăn lộn, cười ra nước mắt. Bụng dưới đau dữ dội. Như thể có một con d.a.o khuấy động bên trong. Tôi dường như không biết người này là ai nữa. Giang Duy trong ký ức của tôi là người chân thành và tốt bụng, còn bây giờ anh ta không thể khiến tôi ngừng cười.
Cuối cùng, Giang Duy không nhịn được nữa, anh ta nắm vai tôi thật mạnh: "Đừng cười nữa! Có cần điên đến thế không hả?!"
Tôi lau nước mắt: “Nếu anh không ký, chúng ta sẽ gặp nhau ở tòa án”.
Sau đó, tôi bắt đầu chuẩn bị cho vụ kiện ly hôn. Thắng vụ kiện này không khó chút nào. Tôi có rất nhiều bằng chứng trong tay.
Những gì Lý Mộng nói và những gì Giang Duy đã lừa dối tôi, đều được tôi ghi lại. Nhưng rốt cuộc, tôi cũng không dễ dàng chiến thắng.
Giang Duy có mạng lưới quan hệ ngoại giao rộng. Anh ta đã không xuất hiện trong phiên tòa đầu tiên. Anh ta chỉ hỏi tôi qua điện thoại: “Niên Niên, nhất định phải như vậy sao?”
Tôi nói : "Hãy cho quá khứ của chúng ta một hồi chuông hoành tráng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/long-nguoi-doi-thay/6.html.]
Anh ta thở dài, giọng điệu rất mệt mỏi: "Niên Niên, chúng ta hãy gặp nhau đi."
10
Giang Duy đưa tôi trở lại thị trấn nhỏ, nơi này đã thay đổi rất nhiều, ngôi trường học chúng tôi từng học đã mang một diện mạo mới.
Đó là mùa hoa cỏ nảy mầm, chim chích chòe bay lượn, lũ trẻ tung tăng đá bóng trên sân trường. Trái bóng đang bay về phía chúng tôi. Không chút do dự, Giang Duy vô thức dùng cơ thể anh ta đỡ bóng cho tôi.
Anh ta đã từng làm như vậy nhiều năm trước. Khi các bạn cùng lớp nhổ nước bọt vào tôi, khi bố tôi dùng chổi đ.á.n.h tôi, anh ta cũng làm như vậy. Anh ta hỏi tôi: "Không ai đ.á.n.h em phải không?" - Tôi lắc đầu, cảm thấy xấu hổ.
Chúng tôi có thể cùng nhau vượt qua mọi khó khăn nhưng chúng tôi không thể cùng nhau sẻ chia hạnh phúc.
Chúng tôi đi qua tất cả các con đường đã từng đi. Nhiều lần, anh ta muốn nắm tay tôi nhưng tôi đã không để anh ta làm điều đó.
Khi chúng tôi đi dọc theo con đường mà chúng tôi đã trốn thoát, trên sườn đồi, anh ta bị bong gân mắt cá chân. Tôi tính kéo anh ta, nhưng tôi đã không làm thế, tất cả những gì tôi có thể làm là nhìn anh ta lăn xuống đồi.
"Giang Duy!"
Anh ta cầm một bó hoa và nhảy ra khỏi bãi cỏ. Tôi vẫn còn bàng hoàng, nước mắt chực trào ra. Anh ta lại quỳ một gối xuống: “Niên Niên, anh nợ em một đám cưới, chúng ta làm lại từ đầu nhé.”
Trong hộp là một chiếc nhẫn kim cương khổng lồ.
"Anh đã hứa với em là sẽ tổ chức một đám cưới lớn cho em. Anh không bao giờ quên lời hứa đó."
Không, anh ta đã quên mất rồi.
Chúng tôi kết hôn đã được năm năm. Trong những năm gần đây, công ty ngày càng lớn mạnh. Nhưng đến bây giờ anh ta mới nhớ ra.
Giang Duy vén mớ tóc lòa xòa trước trán:
“Niên Niên, vết sẹo này em còn nhớ không?”
"Chúng ta từng hứa bao giờ xa nhau. Mãi mãi ở cạnh nhau."
Tôi lắc đầu: “Làm gì có chuyện mãi mãi”.
"Giang Duy, anh chỉ yêu một người có khó không?"
Anh ta như muốn chứng tỏ với tôi, giọng háo hức:
"Không khó, Niên Niên, thật sự không khó, anh vẫn luôn yêu em."
Đến vậy mà anh ta vẫn còn nói dối tôi. Hay nói cách khác anh ta đang tự lừa dối chính mình. Anh ta gần như quỳ xuống trước mặt tôi, nói rằng anh ta đã sai, đó là sai lầm, anh ta vẫn yêu tôi.