LỤC THI NGHI - Chương 4
Cập nhật lúc: 2024-08-26 22:02:25
Lượt xem: 2,213
Dù không được yêu chiều như muội muội, nhưng tài nguyên mà ta có được cũng không phải thứ mà Cố Ninh Thành có thể so sánh.
Hươu c.h.ế.t về tay ai, vẫn chưa thể nói trước.
Ý nghĩ trong sáng thì trời đất rộng.
Rất nhanh, trong lòng ta đã có suy tính.
Ta gọi Thanh Nguyệt đến, thì thầm vài câu bên tai nàng.
Lại lấy ra toàn bộ tiền riêng trong tráp trang điểm.
"Việc này, nhất định phải làm cho thỏa đáng, không được để lại dấu vết.
"Nếu có biến cố, lập tức báo cho ta biết."
6
Chẳng mấy chốc, có hai lời đồn truyền khắp kinh thành.
Lời đồn thứ nhất nói rằng danh tài tử nổi tiếng thiên hạ Cố Ninh Thành thực chất là một kẻ dâm đãng, một tiểu nhân vô sỉ.
Chỉ là trong phủ Thượng thư thoáng thấy một lần, hắn liền trộm khăn tay của nhị tiểu thư trong phủ, muốn vu oan cho nàng, định dùng điều đó ép nàng lấy hắn.
Sau khi kế hoạch đê tiện thất bại, hắn còn bám riết không buông, dùng đủ mọi mánh khóe.
Thậm chí còn đến quấy rối đại tiểu thư trong phủ.
Loại người có tài mà không có đức như vậy, nếu thật sự làm quan, đối với bách tính thiên hạ mà nói, chỉ là một tai họa lớn.
Lời đồn thứ hai lại hoàn toàn ngược lại.
Nói rằng Cố Ninh Thành và nhị tiểu thư phủ Thượng thư thực ra đã sớm tâm đầu ý hợp.
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
Chiếc khăn tay đó, cũng là do tiểu thư âm thầm tặng.
Chỉ là một lần không cẩn thận để lộ ra trước mặt người khác.
Nhị tiểu thư vì bảo toàn danh dự, ngược lại vu oan cho người tình.
Mà Cố Ninh Thành không hổ là một nam tử có tình có nghĩa.
Vì bảo vệ người trong lòng, hắn chọn cách gánh tội một mình.
Thậm chí không tiếc vì thế mà bị đánh gãy đôi chân.
Hai lời đồn hoàn toàn trái ngược nhau, đương nhiên đều là do ta tung ra.
Chỉ có điều, ta cố ý chọn những địa điểm khác nhau, nhắm vào những đối tượng khác nhau.
Lời đồn thứ nhất, người bàn tán nhiều nhất chính là những học trò tham gia khoa cử.
Cố Ninh Thành nổi danh xa gần, ngày thường lại ngạo mạn coi thường người khác.
Trong số học trò cùng khóa, có rất nhiều kẻ ghen ghét hắn.
Trong đó, đặc biệt là con trai út của Hộ bộ Hồ Thị lang.
Hai người này đều là ứng cử viên sáng giá cho vị trí đầu bảng của kỳ thi năm nay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/luc-thi-nghi/chuong-4.html.]
Nhưng Cố Ninh Thành lại hơn hẳn Hồ công tử về mọi mặt.
Nếu Cố Ninh Thành không thể tham gia khoa cử, người hưởng lợi nhất, không cần nói, chính là Hồ công tử này.
Lời đồn thứ hai, lại được lan truyền rộng rãi trong các gia tộc danh tiếng ở kinh thành.
Lục Thi Dung ngày thường thích kết giao với những danh nhân tài tử, say mê khiến những người đó vì mình mà ghen tuông.
Điều này trong cả giới khuê tú kinh thành, không phải là bí mật.
Những ngày gần đây, khi tham gia các bữa tiệc của các quý nữ, Lục Thi Dung liên tục bị người khác châm chọc, khiến nàng tức giận đến mức khóc một trận lớn.
Về nhà liền tố cáo với phụ thân, yêu cầu ông nhất định phải g.i.ế.c Cố Ninh Thành để xả giận cho nàng.
Phụ thân ta vốn là kẻ thích hư danh.
Việc g.i.ế.c người trong bóng tối như thế này, ông không làm ra được.
Nhưng việc tấu trình khi lên triều thì lại là sở trường của ông.
Rất nhanh, ông liền viết sớ dâng lên.
Nói rằng loại người như Cố Ninh Thành, có đức mà không có tài, không xứng đáng vào triều làm quan.
Trùng hợp thay.
Hồ Thị lang cũng viết một bản tấu tương tự.
Một vài triều thần thân cận với bọn họ lại hùa theo.
Hoàng đế liền nổi trận lôi đình.
Hạ chỉ tước bỏ danh hiệu cử nhân của Cố Ninh Thành.
Và tuyên bố rằng hắn vĩnh viễn không được vào triều làm quan.
Kiếp trước, hắn từng đạt đến vị trí tể tướng, chỉ dưới một người mà trên vạn người.
Danh tiếng còn vang xa khắp thiên hạ.
Nhưng kiếp này, hắn mãi mãi chỉ có thể làm một kẻ trắng tay.
Còn vì chuyện phong lưu này, vĩnh viễn bị đóng đinh trên cột nhục nhã, bị người đời chê cười khinh miệt.
Cố Ninh Thành, người không thể vào quan trường, lại bị hủy hoại danh tiếng, giống như một con hổ bị rút hết nanh vuốt.
Ta đã nghĩ rằng, hắn sẽ không bao giờ có thể đứng dậy được nữa.
Thế nhưng, mấy ngày sau.
Thanh Nguyệt với vẻ mặt lo lắng nói cho ta biết một tin xấu:
Cố Ninh Thành đã mất tích.
Người theo dõi chỉ vừa chợp mắt một lát, hắn liền không biết đi đâu mất.
"Chắc là hắn không chịu nổi cú sốc này. Tìm một nơi hẻo lánh nào đó tự kết liễu rồi chăng?"
Thanh Nguyệt cố gắng an ủi ta.
Ta cũng mong là như vậy.