Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

MA NỮ DỄ THƯƠNG - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-09-27 20:31:59
Lượt xem: 747

4.

Phim đang chiếu: Trong ngôi nhà cổ lạnh lẽo, một xác phụ nữ mặc váy trắng treo cổ. 

 

Tôi cố tình đi vòng ra phía sau Phó Tân Chữ, thổi vào cổ anh ấy. Lập tức, trên cổ anh nổi lên một lớp da gà. 

 

Này, chắc anh ấy sợ lắm. 

 

Tôi ngẩng đầu nhìn, thấy vẻ mặt anh vẫn như thường: “Sao đêm lạnh thế?” Phó Tân Chữ đứng dậy, kéo chăn đắp lên người rồi tiếp tục xem phim. 

 

Không sợ à? Được rồi, được rồi đừng trách tôi. 

 

Một âm thanh đẩy cửa kỳ lạ phát ra từ TV, cùng lúc đó, chiếc đèn sàn phía sau Phó Tân Chữ bắt đầu nhấp nháy. 

 

Một cơn gió lạnh thổi qua ngoài cửa sổ. "Bang!" Đèn tắt. 

 

Xác c.h.ế.t phụ nữ trên TV đang giơ cái miệng đầy m.á.u nhào về phía màn hình.

 

"A!" Phó Tân Chữ ngáp. "Tại sao đèn lại tắt vào lúc này?" 

 

Anh bối rối bước về phía đèn sàn và bật đèn điện thoại di động lên.

 

Đột nhiên ánh sáng quét qua. 

 

"Hả?" 

 

Vừa rồi anh ấy nhìn thấy cái gì? Khuôn mặt của một người phụ nữ? 

 

Phó Tân Chữ sửng sốt trong giây lát. 

 

Tôi nhảy lên người anh ấy, quấn người quanh anh ấy như một con rắn nước. 

 

Lạnh lẽo và ngột ngạt. 

 

"Hừ!" Phó Tân Chữ hừ một tiếng, ngã xuống đất. 

 

Không, làm sao tôi, một ma nữ, có thể tăng cân được? 

 

Tại sao anh ấy lại bị tôi đánh gục? Điều này không bình thường. 

 

Nghi ngờ, tôi vô tình chạm vào môi anh. 

 

"Thật mềm mại!" Cảm giác ấm áp truyền đến từ giữa đôi môi. 

 

Tôi thực sự có thể gặp một người sống? Đúng là c.h.ế.t lâu mới thấy.

 

Người đàn ông bên dưới vẫn còn choáng váng. Mặt anh đỏ bừng, không biết mình đang đau đớn hay sợ hãi. 

 

Tôi lau miệng. 

 

Nhanh chóng đứng dậy, thức thời chạy trốn.

 

5.

“Sao cô không hôn lên?” 

 

Sau khi nghe điều này, Mạnh Bà bộ dáng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép. 

 

Tai tôi đỏ bừng, cãi lại. "Hôn, hôn anh ấy? Cô nghe cô nói một chút đi, giống lời nói bậy bạ không?" 

 

Mạnh Bà không để bụng: "Đồ háo sắc, đã nhìn trộm người ta tắm, còn sợ hôn hắn!" 

 

“Tôi tôi..." 

 

Tôi không có gì để giải thích. 

 

"Anh ấy có dáng người đẹp như vậy, xem một chút thì làm sao? Hơn nữa, những điều tốt đẹp không nên chia sẻ với người khác sao?" 

 

Mạnh Bà không nói nên lời: "cô háo sắc thì háo sắc đi, còn lấy lý do nhiều như vậy làm gì?”

 

“Vậy tôi có thể ở nhà cô mấy ngày không? Tôi không dám về." 

 

Chủ yếu là vì sợ không kiềm chế được mà tấn công anh ấy.

 

Nếu bạn dọa c.h.ế.t ai đó, điều đó sẽ gây bất lợi cho tư cách đạo đức của bạn. 

 

"Cô biến thành ma rồi, sợ cái gì? Về nhà đi." 

 

Mạnh Bà đá tôi trở về. May mắn thay, cô ấy đá thẳng tôi xuống giường. 

 

Khuôn mặt vô cùng xinh đẹp của Phó Tân Chữ đang ở ngay trước mặt tôi. 

 

Ánh trăng chiếu vào anh qua tấm rèm. 

 

Anh ấy giống như một chàng trai xinh đẹp được làm từ những sợi bạc, rực sáng ánh bạc. 

 

Những đường nét mềm mại của cơ n.g.ự.c hiện rõ, hơi lên xuống theo nhịp thở, mỗi bộ phận đều toát ra sự cám dỗ c.h.ế.t người. 

 

Tôi hoảng sợ đứng dậy và bay vào góc phòng. 

 

Có một tiếng thở hổn hển kỳ lạ vang lên bên tai. 

 

"Uh-huh ~" Tôi không khỏi lén lút nhìn nó. 

 

Anh ấy dường như đang mơ một giấc mơ không thể diễn tả được, cằm hơi hếch, khuôn mặt đỏ bừng, phác thảo một vòng cung tuyệt đẹp. 

 

Những ngón tay mảnh khảnh đang đưa xuống. 

 

“Không thấy điều ác, không thấy điều ác.” 

 

Tôi tự nhủ và che mắt lại. 

 

Nhưng anh ấy cứ vặn vẹo một cách vô thức và trông có vẻ khó chịu. 

 

"Anh bị sốt à?" 

 

“Tình huống này có cần hạ nhiệt không?" 

 

Tôi liên lạc với Mạnh Bà và nói cho cô ấy biết tình hình ở đây: "Tôi phải làm sao đây?" 

 

Giọng điệu của Mạnh Bà có vẻ thiếu kiên nhẫn khi việc tốt của cô ấy bị gián đoạn. 

 

"Anh ấy bị sốt, hạ nhiệt cho anh ấy không phải sẽ tốt hơn sao?" 

 

Tôi nhảy lên giường và ôm anh thật chặt.

 

6.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ma-nu-de-thuong/chuong-2.html.]

Ma quỷ cực kỳ lạnh, nhất là những người có nỗi ám ảnh như tôi. 

 

Càng lạnh đến buốt người. 

 

Tôi sử dụng cả tay chân ôm chặt Phó Tân Chữ. Bằng cách này, anh ấy có thể hạ nhiệt, phải không? 

 

Tôi nghĩ một cách vui vẻ. 

 

Anh ấy không thể ch. ế. t ở đây nếu anh ấy ch. ế. t trong nhà tôi. Tôi phải thêm một cái gì đó vào khoản nợ của mình. 

 

Trì hoãn sự tái sinh của tôi sẽ không có ích gì. 

 

Không ngờ anh ấy lại gần, rúc vào lòng tôi: “Thoải mái quá ~” 

 

Khuôn mặt tuấn tú của Phó Tân Chữ thật gần. 

 

"Bùm! Bùm! Bùm!" Tôi thực sự nghe thấy nhịp tim dữ dội của chính mình, giống như tiếng trống, như thể lồng n.g.ự.c của tôi sắp nổ tung trong một giây tiếp theo. 

 

Như bị mê hoặc, tôi tiến lại gần môi anh. 

 

Một nụ hôn nhẹ nhàng. Thật mềm mại. 

 

Anh ấy dường như cảm thấy điều gì đó và muốn đáp lại. 

 

Tôi vội đẩy anh ra. Nhưng anh ấy ôm tôi không chịu buông, thậm chí còn xịt hơi thở vào cổ tôi. 

 

"Tôi thích lắm, ah~" 

 

"Ahhh!" 

 

Trực tiếp từ cửa sổ, nhảy ra ngoài.

 

Điều tôi không biết là sau khi tôi trốn thoát, người đàn ông mắt mờ trên giường đột nhiên tỉnh táo trở lại. 

 

Khóe môi anh cong lên thành một nụ cười, vẻ mặt sung sướng sau là thoả mãn.

 

Tôi trốn trên cây ngoài cửa sổ và đếm sao. Vừa rồi tôi đã làm gì thế? 

 

Một dòng chất lỏng vừa ướt vừa mát chảy ra từ mũi tôi, tôi đưa tay lau đi. 

 

"M. ẹ ki. ế p, chảy m.á.u mũi sao?" 

 

Nóng kiến thức, ma cũng có thể chảy m.á.u mũi. 

 

Những gì xảy ra hôm nay hoàn toàn vượt quá toàn bộ cuộc đời ma của tôi. 

 

Không được, không thể để anh ấy sống ở đó. 

 

Anh ấy ngày nào cũng rên rỉ như vậy, thực sự sợ một ngày nào đó mình sẽ mất quá nhiều m.á.u và c.h.ế.t lần thứ hai. 

 

Phải có cách nào đó để đưa anh ấy ra ngoài. Nếu không, sớm muộn gì tôi cũng sẽ c.h.ế.t trong tay người đàn ông này chứ đừng nói đến tích lũy âm đức và đầu thai. 

 

Liệu có thể tiếp tục làm ma hay không là một câu hỏi. 

 

Quyết định xong, tôi bắt đầu lên kế hoạch xua đuổi Phó Tân Chữ.

 

7.

Cách 1: Ma ép giường. 

 

Phó Tân Chữ vẫn chưa tỉnh lại, tôi trực tiếp nằm trên người anh ấy. Khi tỉnh dậy, anh sẽ thấy mình không thể cử động chân tay và không thể thở như người ch. ế. t đuối. 

 

Lông mi của người đàn ông bên dưới khẽ run lên. Anh mở mắt. 

 

"Trời ơi! Sao anh ấy đẹp trai thế?" Tôi vô tình kêu lên. 

 

Phó Tân Chữ hai mắt lóe lên, không có ý định đứng dậy.

 

Cứ như vậy, tùy ý để tôi đè lên.

 

Thủ đoạn ma ép lên giường đối với anh ấy hoàn toàn vô dụng. 

 

Anh ấy không những không sợ hãi mà còn rất thích thú giơ tay nhắm mắt thả lỏng, vẻ mặt rất thoải mái. 

 

Tôi mệt mỏi đến mức phải bỏ cuộc. 

 

Cách 2: Bị ma ám. 

 

Tôi hít một hơi thật sâu một ngụm linh khí mà tôi nhận được từ Mạnh Bà. 

 

Nhảy ra phía sau Phó Tân Chữ. 

 

Giống như một con gấu túi, duỗi đôi cánh tay trắng nõn gầy gò của mình ra và quàng qua cổ anh, treo trên người anh. 

 

Vừa cúp máy, tôi liền thổi khí vào tai anh ấy: "Anh khỏe không? Anh có thấy lạnh không? Anh có thấy khó chịu không?" 

 

Tất nhiên là anh ấy không nghe thấy. 

 

Tôi tăng thêm trọng lượng của linh thể lên để xem ảnh ấy có thể trụ được bao lâu. 

 

Không ngờ anh ta lại nhàn nhã đọc báo... Xem ra chiêu này cũng không có tác dụng. 

 

Cách 3: Ăn trộm thứ gì đó. 

 

Khi Phó Tân Chữ ra ngoài chạy bộ, tôi đã trộm quần lót của anh ấy. 

 

Đừng hỏi tại sao tôi lại lấy trộm đồ lót. 

 

Vấn đề là, anh ấy có thể không mặc quần áo, nhưng anh ấy không dám không mặc đồ lót. 

 

Sau khi trộm đồ lót, tôi định trốn vào phòng tắm.

 

Cái gọi là bóng tối dưới ánh sáng có nghĩa là nơi càng nguy hiểm thì càng an toàn. 

 

Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.

Tôi đang giấu quần lót thì Phó Tân Chữ mở cửa bước vào. 

 

“Sao anh ấy quay lại nhanh thế?” Tôi hoảng sợ trốn tránh, nhưng không ngờ cổ tay bị tóm lấy. 

 

Anh ép tôi vào tường. 

 

"Bị tôi bắt được rồi? Tiểu sắc quỷ." 

 

Tôi sợ đến mức hét lên như điên: "Ahhh! Anh thực sự có thể nhìn thấy tôi à?" 

 

Phó Tân Chữ cong môi cười. 

 

Một sợi dây màu đỏ trói hồn, đem tôi trói lại thật chặt.

Loading...