Mai chu ký - Phần 1
Cập nhật lúc: 2024-06-24 09:00:20
Lượt xem: 428
Ta là thanh mai trúc mã của Hoàng thượng, nhưng hắn lại yêu thế thân của ta.
Để lật đổ ta, thế thân vu hãm ta đẩy nàng xuống nước.
Hoàng thượng đến bảo vệ nàng, mắng ta ghen tị, phạt ta cấm túc.
“Cấm túc làm sao đủ? Ta lấy mạng đền cho nàng.”
Ta vô cùng thất vọng, xoay người nhảy xuống hồ.
-----
1
Hoàng thượng xuất cung tuần tra, mang về một vị mỹ nhân.
Trong ngoài cung đều nói Hoàng Thượng đối với Khương mỹ nhân thật là sủng ái.
“Hậu cung đã hai năm không có người mới.”
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
“Lúc Khương mỹ nhân vào cung, Hoàng thượng tự mình ôm nàng, đưa vào hậu cung.”
“Đường đường là thiên tử, hạ thấp địa vị ôm phi tần hồi cung, đây là đãi ngộ năm đó Từ phi cũng không có.”
Có thể thấy được lúc này Hoàng thượng đã động chân tâm.
Trên đường đi thỉnh an Hoàng hậu, ta nghe thấy mấy phi tần lén lút bàn luận, họ nói chỉ e là lúc này Từ phi đã hoàn toàn thất sủng.
“Thanh mai trúc mã thì có là gì? Dựa vào tình cảm thời niên thiếu được nuông chiều nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng bị chán ghét không phải sao.”
“Khương mỹ nhân trẻ tuổi xinh đẹp, lại có tài, e là Từ phi không có khả năng xoay người.”
……
Ngọc Dung cũng nghe thấy những lời này.
Nàng nắm chặt nắm tay, hốc mắt đỏ bừng: "Nương nương, bọn họ sao có thể bỏ đá xuống giếng như vậy, Hoàng thượng không ghét bỏ người, rõ ràng là người..."
Ta ngăn nàng lại: "Ngọc Dung, mặc kệ họ đi.”
Các phi tần phát hiện ta, ngậm miệng lại, qua loa đứng ở một bên, nhường đường cho ta.
Ta đi rồi, Vinh tần nhỏ giọng nói thầm: "Từ phi không nghe thấy chứ?”
Lệ tần nhìn bóng lưng ta xa dần, cười khinh thường: “Nàng không quyền không thế, hiện giờ ngay cả sủng ái của Hoàng thượng cũng không còn, còn có thể lật nổi sóng gì? Năm đó, Hoàng thượng có thể giáng nàng từ quý phi xuống phi vị, hiện giờ có thể giáng từ phi vị xuống tần vị, sợ cái gì? Nói không chừng về sau, nàng còn phải gọi chúng ta một tiếng tỷ tỷ.”
Ngọc Dung cắn chặt răng, nước mắt như hạt châu đứt dây, từng giọt từng giọt rơi xuống. Nàng đang tủi thân thay ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/mai-chu-ky/phan-1.html.]
Ta kéo tay nàng, lạnh nhạt cười cười, đáy mắt như tro tàn.
“Không sao, Ngọc Dung. Ta không quan tâm nữa.”
2
Ngày hôm nay hầu như tất cả phi tần đều đến thỉnh an, duy chỉ thiếu Khương mỹ nhân.
Nghe nói, là bởi vì đêm qua quá mức mệt nhọc. Hoàng thượng thương cảm nàng, để nàng nghỉ ngơi thật tốt.
Các phi tần nói đến việc này, khó tránh khỏi đều có chút không cam lòng.
“Quá mức mệt nhọc? Vậy thật đúng là vất vả cho Khương mỹ nhân.”
"Cũng không biết vị Khương mỹ nhân này, rốt cuộc là nhân vật thần tiên gì, có thể làm cho Hoàng Thượng trầm luân như thế, Từ phi nương nương, tỷ nói có phải không?"
Trong lòng Lệ tần không vui, tức giận không có chỗ trút, liền quay đầu lại kích động ta.
Ta dời mắt, không đáp lời.
Ta chưa từng gặp Khương mỹ nhân.
Ngày thứ hai sau khi nàng vào cung, Hoàng thượng từng lệnh cho thái giám tổng quản đến cung ta truyền lời, nói Khương mỹ nhân mới đến, sợ nàng không quen, bảo ta đi cùng nàng.
Cho tới bây giờ đều là người mới bái kiến người cũ, nào có người cũ đi lấy lòng người mới?
Ta cho rằng Hoàng thượng là cố ý trêu chọc ta, liền báo bệnh không đi, để Ngọc Dung đi thay.
Sau khi Ngọc Dung trở về, không dám nhìn ta, nói chuyện đều cẩn thận từng li từng tí. Nàng nói: "Khương mỹ nhân đó, bề ngoài rất giống người... Trước đây hàng năm quan ngoại tiến cống, Đông Châu chỉ cho một mình người, bây giờ tất cả đều thưởng cho nàng. Cung chúng ta, một phần cũng không có..."
Ta sửng sốt một lúc lâu, mới hiểu được. Khó trách hắn muốn ta đi thăm Khương mỹ nhân. Hắn chính là cố ý cho ta xem hắn sủng ái nàng bao nhiêu. Cố tình làm ta ghê tởm. Cố ý nói cho ta biết, trên đời này nữ nhân có thể thay thế ta rất nhiều.
Ngọc Dung ngẩng đầu, mắt đỏ hoe: "Nương nương, người làm gì vậy? Chỉ cần người mềm lòng, Hoàng thượng sẽ trở lại, hai người ân ân ái ái như trước, chẳng lẽ không tốt sao?"
Ta lắc đầu, tháo châu thúy trên đầu xuống, vòng ngọc, nhẫn trên tay cũng tháo xuống đưa cho nàng.
“Đưa cho Khương mỹ nhân, nói đây là tâm ý của ta.”
Ngọc Dung không hiểu, cho rằng ta đang giận dỗi.
Thật ra thì không.
Những thứ kia đều là Lý Tuân cho ta. Giao cho niềm vui mới của hắn, coi như là trả lại cho hắn.