Mây Đen Đổi Dời - Chương 6
Cập nhật lúc: 2024-09-08 20:25:14
Lượt xem: 2,321
Bà quay đầu lại, phát hiện ở góc giường có một xấp giấy cũ đã ố vàng.
Hình như không phải là đồ của gia đình nhà họ Tiêu.
Sau khi xem kĩ nó, tôi nhận ra thứ được vẽ trên mặt đất là trận pháp hoán đổi thân xác tà ác kia.
Đôi vợ chồng quê mùa kia đã dùng thủ đoạn gì đó để lừa ông bà Tiêu đồng ý hoán đổi cơ thể với họ.
Nhưng ngay trước khi hoán đổi, họ đã tự mình cắt đứt dây thanh quản, đ.â.m thủng tai, và bẻ gãy tứ chi của mình.
Điều này nhằm đảm bảo rằng, nếu vợ chồng nhà họ Tiêu tỉnh lại sớm, họ cũng sẽ không thể chạy đi báo cảnh sát.
Nếu mọi việc suôn sẻ, thì bên trong cơ thể của ông bà Tiêu đang nằm bất tỉnh trước mặt này, đã chứa đựng hai linh hồn vô cùng tà ác kia.
Bà Trương chợt nghĩ đến điều gì đó, đột nhiên đau đớn tột cùng.
Vậy là, hai con "người lợn" dưới lầu vừa rồi, mới thực sự là chủ nhân của gia đình họ Tiêu.
Nhưng trong cơn hoảng sợ, bà đã vô tình đạp họ ra xa, dập tắt chút hy vọng sống sót cuối cùng của họ...
Lúc này, "bà Tiêu" đang hôn mê đột nhiên khẽ rên rỉ, dường như sắp tỉnh lại.
Bà Trương không kịp suy nghĩ thêm, liền đặt đứa bé gái trên lưng xuống giường, đó chính là huyết mạch thực sự của gia đình họ Tiêu.
Rồi bà bế đứa trẻ là con ruột của đôi vợ chồng quê mùa kia rời đi.
Một cơn gió lạnh thổi qua, cuốn theo tàn tro từ đống lửa vừa tắt trong lò.
Dù giờ đây tôi chỉ còn là một linh hồn, nhưng vẫn cảm nhận được cơn lạnh lẽo lan tỏa khắp cả người..
Hóa ra, "bố mẹ" hiện tại của tôi đã nhiều lần sử dụng thủ đoạn tà ác này để hoán đổi mạng sống.
Mà Thẩm Ấu mới chính là con gái ruột của họ!
Còn tôi, chính là con của đôi chủ nhân ban đầu.
7.
Nghi thức diễn ra suôn sẻ đến bước cuối cùng.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Người anh trai nhiều năm không gặp đang ngồi quỳ ở giữa trận pháp, vẻ mặt u ám, đã sẵn sàng chấp nhận cái chết.
"Bây giờ thì xem linh hồn của Lê Nhĩ có đồng ý phối hợp hay không."
“Bố mẹ” niệm thần chú, đốt một lọn tóc của trẻ sơ sinh thành tro tàn, tìm cách triệu hồi linh hồn của tôi.
Bọn họ không biết, bởi vì chiếc vòng tay được bện bằng tóc kia của Thẩm Ấu, mà tôi đã được gọi đến đây vài tháng trước.
Thẩm Ấu bị trói lại và ném xuống mặt đất, toàn thân run rẩy, nhưng vẫn cố mạnh miệng:
"Không đời nào, con người Lê Nhĩ lương thiện như vậy, cô ấy sẽ không đời nào đồng ý làm cái chuyện bất nhân này đâu!"
"Các người mau thả tôi ra! Tôi là chị em tốt nhất của Lê Nhĩ, các người đối xử với tôi như vậy, chẳng lẽ không sợ cô ấy tức giận sao?"
"Cô ấy sẽ không đồng ý phối hợp đâu, ha ha, ha ha…"
“Mẹ” tôi mặt mũi u ám, hung hăng tát Thẩm Ấu một bạt tai.
“Lắm mồm!”
Bà không biết rằng, Thẩm Ấu, người được sử dụng như một vật chứa để hoán đổi linh hồn cho tôi, mới là con gái ruột của bọn họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/may-den-doi-doi/chuong-6.html.]
Tôi nhìn Thẩm Ấu đang cố tỏ ra bình tĩnh, rồi lại quay sang nhìn vẻ mặt đầy mong đợi của "bố mẹ”.
Tôi không thể tưởng tượng nổi khung cảnh tuyệt vọng đến cùng cực mà bố mẹ ruột tôi đã phải chịu đựng khi họ bị nhốt trong bộ dạng kinh tởm kia.
"Nhìn kìa, Lê Nhĩ xuất hiện rồi !" “Mẹ” tôi mừng rỡ reo lên.
Tất cả đều nín thở nhìn xuống sàn nhà.
Tôi đang điều khiển đám tro tàn, sắp xếp chúng thành ba chữ lớn trên mặt đất:
"Tôi đồng ý".
"Tốt quá rồi." Khóe miệng “bố”nhếch lên, cầm một con d.a.o trắng sáng sắc bén đưa cho anh trai đang ngồi bất động trên mặt đất.
"Bắt đầu lấy m.á.u đi. Lê Nhĩ, sau khi con chọn A Duy, chỉ cần tập trung hút lấy m.á.u của nó là được..."
"Khoan đã, chữ lại thay đổi rồi!"
“Lê Nhĩ, con lại muốn làm cái gì vậy?!”
“Mẹ” kinh ngạc ngước mắt nhìn, nắm chặt lấy tay áo ‘bố’.
Đám tro tàn đang di chuyển tán loạn trên sàn nhà, trước ánh mắt chăm chú của bọn họ, lại lần nữa xếp thành một dòng chữ :
"Không, vật tế mà tôi chọn, là một trong số các người."
8.
Thẩm Ấu ngã xuống sàn, khuôn mặt vặn vẹo.
Bởi vì đã ăn yến sào trong suốt 3 tháng nên đôi môi cô ta trở nên căng mọng và mềm mại.
Trên cánh tay trắng ngần như ngó sen của cô ta là chiếc đồng hồ vàng đính kim cương tinh xảo có giá đắt đỏ.
Ngay cả chiếc váy ngủ bằng lụa satin trên người cũng được sấy khô bởi ánh mặt trời của ngày hôm qua.
Nhưng giờ đây, cái bộ dạng này lại đang run rẩy giống như con gà bị vặt lông.
Cô ta yếu ớt kêu: "Mẹ, cứu con!"
“Mẹ” tôi không để ý đến cô ta.
Bà đang kinh ngạc nhìn cơ thể của “bố” tôi ở rìa trận pháp nhanh chóng khô héo và biến thành một cái xác khô.
Khi một giọt m.á.u cuối cùng từ trên da của “bố” chảy xuống, Thẩm Ấu chợt im bặt.
Cô ta đã hồn lìa khỏi xác, đang lơ lửng trên không trung, sững sờ đối diện với tôi.
Tôi mỉm cười không nói.
“Mày thấy đấy, cảm giác cận kề cái c.h.ế.t thật không vui chút nào phải không nhỉ.”
Hồn của Thẩm Ấu nhanh chóng tiêu tan.
Không ngoài dự đoán, từ bây giờ, cô ta sẽ bị giam cầm ở Thái Lan.
Sau khi mổ lấy nội tạng của tôi đem bán, họ đã đặt tôi trong một cái máy hỗ trợ sống.
Họ nuôi dưỡng những cơ quan còn sử dụng được, chờ đợi người mua tiếp theo xuất hiện.