Mẹ chồng cùng tôi trọng sinh rồi! - Chương 3
Cập nhật lúc: 2024-06-05 19:54:25
Lượt xem: 620
11
Mẹ chồng làm bộ đau khổ nói: "Được rồi, được rồi, đọc sách đi! Cháu gái nhà chúng ta có bản lĩnh! Con đường phía trước còn dài, chúng ta cùng đi, trời sập đã có ta chống đỡ!”
Sau lần ki...nh hãi này, có tôi , mẹ chồng và Trình Chanh đi cùng, Tiểu Huệ dần dần cảm thấy nhẹ nhõm, con bé cũng không lấy hành lý mà trực tiếp bị tôi đưa về nhà, dù cho cha con Trình Bân thúc giục thế nào đi nữa con bé cũng không xuất hiện.
Sau đó họ không còn động thái gì, nhưng tôi không nghĩ họ sẽ bỏ cuộc. Quả nhiên chỉ trong vòng hai ngày, những bức ảnh của gia đình chúng tôi đã bị tung lên mạng, cùng với những cáo buộc “con gái bất hiếu” và “ hút m.á.u người” đã lan truyền , người vạch trần sự việc không ai khác chính là Trình Bân. Nó chĩa điện thoại di động vào cái chân què của bố mình và phân bua với mọi người trong nước mắt:
“Bố tôi bị dì tôi làm bị thương ở chân, không những không bồi thường một xu mà còn đòi tiền gia đình tôi."
"Còn em tôi, em ruột của tôi, ngay cả cha mẹ cũng không quan tâm, chỉ quan tâm đến hạnh phúc của chính mình. Không ngờ em ấy lại vô tâm như vậy... "Em ơi, bố mẹ chúng ta không dễ dàng gì, đừng quậy nữa' Bố nói bố sẽ mua cho em một căn nhà dù bố có đập nồi bán sắt đi nữa, em về nhà có được không?"
Trên mạng mắng chửi rất nhiều, tất cả số điện thoại của chúng tôi đều bị Trình Bân công khai, chúng tôi liên tục bị tấn công bởi các cuộc điện thoại và tin nhắn, khiến Trình Tiểu Huệ sợ hãi,, con bé hoảng sợ và cảm thấy áy náy:
"Dì, thật xin lỗi... Con nên về nhà thì hơn!"
Tôi ôm vai cô bé: “Con đừng sợ, không phải lỗi của con, chúng ta đúng, chúng ta không phải sợ!”
Mẹ chồng vẫn bình tĩnh ngồi trên sô pha ăn hạt dưa: “Trình Chanh, người nhờ con tìm thế nào rồi?”
Trình Chanh gật đầu nói " Vâng": "Đã chuẩn bị xong, kịch bản cũng đã viết xong! Còn có giấy nợ được Trình Bân ký tên và lấy dấu vân tay, đoạn ghi chép trò chuyện rằng hắn muốn bán em của mình cho Vương Nguyên Thần, còn có chuyện cha hắn trộm xe của mẹ cháu và lái xe khi say rượu, bị đ.â.m gãy chân, lúc đó có người đã báo án và video cũng đã được tìm thấy!"
Mẹ chồng hài lòng gật đầu, đi tới chỗ tôi nhận công: " Thế nào hả? Con dâu, mẹ biết hai người này không nhịn được! Trước đó bọn họ đã hủy hoại Tiểu Huệ bằng cách tung tin đồn nhảm trên TV( chính xác là lên mạng xã hội nhưng mẹ ck nu9 không biết nên nghĩ người ta cho lên TV để bôi nhọ) . Lần này mẹ đã chuẩn bị đầy đủ rồi." !"
12
Tôi gật đầu giơ ngón tay cái lên với bà ấy: “Tốt lắm, tối nay con sẽ chiêu đãi cho mọi người món cá vược hấp!”
"Không, mẹ muốn thứ gì đó cay."
Hoàn toàn khác với những gì Trình Tiểu Huệ nghĩ là nặng nề và chán nản, bầu không khí vô cùng thoải mái.
Trưa ngày hôm đó, Trình Chanh lần đầu tiên thông báo phát sóng trực tiếp một video nhỏ, thời gian đến, bốn người chúng tôi ngồi trước điện thoại di động, vẻ mặt nhăn nhó, tôi là người lên tiếng trước:
" Bân Bân, trước đây cậu ức h.i.ế.p con gái của tôi cũng không sao, chúng tôi đã chịu đựng rồi, không ngờ cậu không những không buông tha cho em gái mình, mà bây giờ nó không cho cậu tiền, cậu còn hủy hoại nó như thế này. Cậu có còn là người không? Hãy nhìn vào giấy nợ mà cậu đã ký đi, cậu chưa trả lại bất kỳ khoản nào và tôi cũng đã nói gì đâu!"
“Trước kia số tiền chúng tôi chi cho con gái ruột của mình, cũng trợ cấp cho cậu, chúng tôi có cần phải đưa hết tài sản cho cậu mới đủ tư cách là người nhà của cậu không?”
Trình Chanh bôi bôi nước mắt: “Anh họ, trước đây em đã cho anh tất cả những gì anh yêu cầu. Anh muốn nhà của em, em đưa. Anh lên đại học, học phí cũng chu cấp, anh đánh nhau ngồi tù vẫn là mẹ em bỏ tiền lo, anh muốn cái gì có cái đó, so với em tốt hơn nhiều, vì cái gì không biết đủ a? Cha anh rõ là trộm xe mẹ em, say xỉn gây tai nạn, kém chút hại chếch người, cuối cùng lại còn muốn mẹ thu thập cục diện rối rắm. Cái này là tự làm tự chịu, sao lại thành lôi.của nhà em?"
Vừa nói, tiếng khóc giả đã biến thành tiếng khóc thật, nhất là khi nghĩ về những ngày tháng tủi nhục trong những năm qua, những ngày nhìn đồ đạc của mình bị lấy đi mà phải biết ơn, tôi lại cảm thấy chua chát, cay đắng.
Bằng chứng của Tiểu Huệ là chính là bản thân con bé, khi nó kéo tay áo và ống quần ra, có những vết thương cũ lớn, cũng có những đoạn chat của bố mẹ cô ấy yêu cầu cô ấy đưa tiền, chúng được truyền hình trực tiếp từng cái một. Chanh Chanh và tôi đã tra hỏi từng người, cộng với lời thú tội của nhân chứng là mẹ chồng, tất cả đã trực tiếp thành chiếc búa đập hai cha con Trình Bân thành từng mảnh.
Cư dân mạng ngay lập tức phẫn nộ, đặc biệt là những người bị trước đây bị dắt mũi, còn đòi đánh chúng tôi, bây giờ cũng phải xấu hổ.
[Thật là đcm nhà nó! Mình không nuôi nổi bố mẹ liền tính toán. Còn bắt em gái nuôi một nhà ba người.Tôi nghĩ em gái nên rời đi càng sớm càng tốt.]
[Chết tiệt, nếu con trai tôi mà sống như thế này, tôi sẽ bóp c.h.ế.t nó! Hơn nữa, con gái tôi không phải là con người sao?]
[ tại sao lại bán thảm như vậy? Tự làm tự chịu còn có gan mắng người? 】
[Nhà ngươi là hoàng thân quốc thích a! Còn phải cho các ngươi tiền mới có thể làm người một nhà! Loại người nhà này cho choá ăn choá đều Ngại!】!]
Trình Bân không dám phản bác, nhưng cha hắn tính tình không tốt, không cho phép người khác bàn tán việc mình làm, lập tức mắng cư dân mạng mù quáng: “Con bé không nghe lời cha mẹ mình là bất hiếu, hơn nữa sau này còn phải dựa vào anh trai nuôi cha mẹ nó !"
Cư dân mạng càng tức giận hơn: [F*ck! Sao anh dám sủa như vậy! Anh em, lao vào chiến ông ta đi!]
[Loại này mà gọi là hiếu đạo? Tôi sẽ dạy nó một bài học ngay bây giờ!]
Có người bắt đầu quan tâm đến tình hình hiện tại của Trần Tiểu Huệ , những lời xin lỗi cẩn thận và sự an ủi ấm áp của họ trái ngược hoàn toàn với cơn bão dữ dội từ người nhà.
" Cháu...cháu tưởng mọi người sẽ nói cháu vô dụng"
Tôi đưa cho con bé một miếng sườn heo với vẻ hài hước: "Làm sao có thể được? Họ khen ngợi cháu còn không kịp kìa. Cháu dũng cảm quá!"
Trình Chanh bưng bát ra nói: "Mẹ, cũng thưởng một phần cho một anh hùng vĩ đại như con đi!"
Tôi và mẹ chồng vốn định tự mình lo liệu những việc này, nhưng vì muốn Trình Chanh bạo dạn hơn nên giao toàn quyền cho con bé, mặt khác cũng để nó biết cách chống trả. Sự thật đã chứng minh việc buông tay của chúng tôi rất hiệu quả, Chanh Chanh vui vẻ hơn tôi mong đợi rất nhiều.
Đây là mục đích của sự tái sinh của này.
“Mẹ ơi, vậy chuyện bố mua nhà cho tiểu tam cứ để yên như vậy ạ?"
Tôi đặt đũa xuống, cười nhẹ: “Sao có thể được? Hắn sẽ là người tiếp theo.”
13
Vài ngày sau vụ bạo lực mạng, Trần Lập Cường đã trực tiếp đến gặp tôi để đưa ra thỏa thuận ly hôn.
"Phó Tĩnh, tôi thật sự chịu không nổi c nữa, ly hôn đi!"
Nghe này, trong tình huống này phải giả vờ bán thảm một tý chứ nhỉ?
Trong lòng tôi chửi thầm, nhưng mẹ chồng lại mắng thẳng thừng: “ Mày giả vờ cái gì? Lấy nhau bằng ấy năm con bé có đánh mày cái nào không mà làm như uất ức lắm uất ức nhiều. Sách vở tao cho mày đi học chui hết vào bụng choá rồi à?"
Trình Lập Cường nhìn mẹ già, vẻ mặt đầy tự tin: “Mẹ, con không quan tâm trước kia mẹ đánh con, sau này mẹ còn phải nhờ con chăm sóc . Ngoài con ra thì mẹ trông vào ai? Phó Tĩnh sẽ không nuôi mẹ đâu. Chúng ta mới là người một nhà. Mẹ nên đi theo con thì hơn"
"Chậc! Sự hiếu thảo của mày đáng giá bao nhiêu? Đừng có mà PUA ở đây! Tưởng tao không hiểu sao? Con dâu tao sẽ chu cấp cho tao lúc tao già, mày đừng có mơ!"
Trình Chanh trong hai ngày qua đã phổ cập cho bà khá nhiều thông tin, cũng như tiếng "lóng", vậy mà bà đã áp dụng được ngay!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/me-chong-cung-toi-trong-sinh-roi/chuong-3.html.]
Trình Lập Cường thấy vậy, sợ xui xẻo nên ném tờ thỏa thuận ly hôn lên bàn, không giả vờ nữa: “Nói thật với em, anh có một đứa con trai! Loại phụ nữ như em lại không sinh được con trai, , cuộc hôn nhân này dù muốn hay không cũng phải ly hôn! Không cần bàn cãi!"
Vẻ mặt tôi đầy kinh ngạc: “Anh… anh lại tìm được người sau lưng tôi! Anh cút đi! Không có anh tôi vẫn có thể sống được! Nhưng căn nhà được mua bằng của hồi môn của tôi, tên tôi cũng do một mình tôi ký. Anh chia một nửa? Đừng có mà mơ ăn trên đầu trên cổ tôi !"
Tôi không phải kẻ ngốc, dù chỉ có một mình, tôi cũng có nhiều tiền tiết kiệm hơn cả gia đình Trình Lập Cường cộng lại, ngôi nhà là tài sản để tôi tự bảo vệ chính mình , và nó luôn đứng tên tôi.
Trình Lập Cường uất nghẹn : "Vậy... Vợ chồng tình cảm nhau nhiều năm như vậy, cô nên chia một nửa số tiền tiết kiệm cho tôi chứ?"
Trình Chanh: “ Bố còn có gan mà hỏi, Chẳng phải bố đã mang hết ra nuôi người ngoài sao? Mỗi năm tặng quà 50.000 đến 60.000 tệ, còn công việc là 50.000 đến 60.000 tệ.” . Mẹ không phải máy rút tiền. Bây giờ bố còn cùng nhân tình về đây còn đòi nói chuyện tình cảm..."
Trình Lập Cường không hài lòng: "Tình nhân cái gì? Nói chuyện phải biết lớn nhỏ. Những gì tao dạy mày đã vào bụng chó hết rồi ! Mẹ mày không chia tiền cho tao, mày cũng ủng hộ nó. Bằng ấy năm tao có đối xử tệ với mẹ con mày bao giờ không?"
Trình Chanh dũng cảm đến mức dám mắng bố mình:
"Ông không xứng!"
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
"Mày!"
Mẹ chồng vỗ tay nói: “Chia đôi đi! Không phải nó đi làm có tiền lương à? Vậy chia đôi , một nửa nuôi con với cho tao dưỡng lão. Không vấn đề gì! Chia đi!"
14
Trộm gà không được còn mất nắm gạo, Trình Lập Cường sắc mặt thay đổi liên tục, so với pháo hoa còn lắm màu hơn, hắn đang muốn nói cái gì, điện thoại đột nhiên vang lên.
"Anh Cường, anh vẫn chưa xong à? Bụng em đau quá... Hay anh hối hận rồi? Vậy... vậy em bỏ con đi cho anh khỏi khó xử......"
"Em.. đang nói cái gì vậy? Không có gì khó xử cả! Anh ký rồi, đợi anh một chút, anh sẽ quay lại ngay."
Hắn bị đứa con trai không tồn tại của mình dụ dỗ đến mức thỏa hiệp.
Tay tôi run lên khi ký và tôi gần như không thể nhịn được cười.
Quá đã!
Trình Lập Cường cảm thấy cuối cùng mình cũng có thể thoát khỏi người vợ rắc rối và người mẹ tám mươi tuổi của mình để chạy về phía hạnh phúc, đêm đó hắn ta về nhà, vòng tay qua eo tiểu tam và hét lên trước mặt chúng tôi:
"Đây là Tiểu Tú, các người đều biết rồi. Một tháng nữa chúng tôi sẽ làm đám cưới. Nếu mấy người muốn tới góp vui tôi cũng rộng lượng, không ngăn cản đâu.
Tiểu Tú sờ bụng, ngượng ngùng mỉm cười kiêu ngạo với tôi: “Chị Tĩnh, chị đừng buồn quá.
Tôi giả vờ không chịu nổi nữa quay đầu đi, thực tế là tôi gần như bật cười.
Trong tháng này, Trần Lập Cường, người chưa bao giờ đăng trên WeChat Moments, hàng ngày đều đăng về đời sống tình cảm và thói quen chăm sóc phụ nữ trước khi sinh ở tuổi năm mươi của mình, du lịch các nơi, mặt phơi phới hồi xuân.
Mấy người thân thích còn đến nghe ngóng tình hình, muốn xem tôi thảm như nào. Nhưng sau thì nhìn thấy giấy nợ, tất cả đều mất hút,.
Trình Lập Cường bận tiêu tiền, còn tôi thì bận thu từng đồng tiền của chính mình.
Gia đình Trình Bân nợ rất nhiều tiền nên căn nhà được bán đấu giá với giá thấp 600.000 nhân dân tệ, trong đó tôi nợ tôi 450.000 nhân dân tệ, số còn lại không đủ trả nợ, Trình Bân bị các chủ nợ nóng nảy truy đuổi nên thế là Anh ta bị đánh đập và tống thẳng vào tù.
Chà, người ta nói rằng đó là là nơi giam giữ Vương Nguyên Thần
Tôi đầu tư số tiền lấy lại được và lấy lại vốn lẫn lời vào tháng thứ 2 khiến mẹ chồng tôi, Trình Chanh và Tiểu Huệ sùng bái vô cùng.
Trình Chanh đi học lại, Tiểu Huệ ở nhà chuẩn bị thi, tôi bận buôn bán, mẹ chồng chán nên đi khắp xóm tìm người đan khăn cùng bà. cũng học cách đan những con búp bê nhỏ từ người khác và nhờ tôi mở cho bà một cửa hàng trực tuyến.
"Về lời lãi, bao nhiêu cũng không quan trọng, có người thích là mẹ thấy vui rồi, các con đều đang cố gắng vì tương lai, bà già như mẹ cũng không thể chỉ quanh quẩn chơi không!"
Trong gia đình không có ai sống lười biếng nhưng có một người sống khốn khổ lại đổ lỗi cho chúng tôi .
Đó là mẹ của Tiểu Huệ, người chưa bao giờ xuất hiện— Trần Phương.
Cô ta thờ ơ khi con gái bị bắt nạt, nhắm mắt làm ngơ khi chồng và con trai bị bạo hành trên mạng, đứa con trai tội lỗi đã phải gánh chịu hậu quả, còn con gái đang sống một cuộc sống hạnh phúc, nên cô ta không cam lòng:
"Chị dâu, tôi cầu xin chị hãy thả Tiểu Huệ về nhà.Chúng tôi đã thảm như vậy rồi, chị không thể trả lại con gái cho tôi được sao?"
15
Tôi cầm trên tay số liệu báo cáo thu nhập của tháng này, nhìn cô ta với mái tóc bù xù và vết bầm tím ở khóe miệng , cười: “Đừng gọi tôi là chị dâu nữa. Còn nữa, trả lại là có ý gì? Các người trước giờ có quan tâm nó đâu?"
Cô ta không thèm nghe tôi nói mà cứ khóc lóc đòi tôi trả lại con gái.
“Mẹ, mẹ đừng quấy rầy dì,” Tiểu Huệ vẻ mặt phức tạp bước ra , “Mẹ muốn con quay về, hay là muốn người kiếm tiền quay về?”
Trần Phương ánh mắt lảng tránh: "Ngươi... sao có thể nói mẹ như thế? Mẹ đối với con còn chưa đủ tốt sao?"
Thật buồn cười, cô ta đang yêu cầu Tiểu Huệ quay về làm công cụ để bọn họ hành hạ cho đến c.h.ế.t sao? Trần Phương mới là người bị đầu độc nhiều nhất, cô ta sẽ không bao giờ cảm thấy mình sai, cô ta chỉ nghĩ rằng con gái mình có bỏ đi , cô ta sẽ không có tiền, không ai chăm sóc, không ai thay cô ta chịu đòn.
Tiểu Huệ tuy biết rõ nhưng vẫn không nhịn được, hai mắt đỏ hoe: “Không tốt, chưa bao tốt. Mẹ gọi con trở về, chỉ là bởi vì anh trai hiện tại ngồi tù, cả nhà không có tiền. Công sinh của hai người , về già con sẽ gủi tiền dưỡng lão tiền sẽ không thiếu một phần, nhưng con sẽ không trở về , mẹ đi đi, đừng đến tìm con nữa"
"Sao con lại thành ra cái dạng này? Con ích kỷ quá! Con cho rằng dì cả của con làm vậy là vì lợi ích của con sao? Nếu không có dì ấy, gia đình chúng ta có tan vỡ không? Mẹ cũng sẽ không bị đánh đập.! Nhìn này, con nhìn này, khắp người mẹ đều có vết đấm!"
Tiểu Huệ bất động: “Bà nội đến khuyên nhủ mẹ rồi, nhưng thiếu ông ấy thì mẹ không thể sống được. Bây giờ mẹ lại trách con à? Trách bà nội à?”
"Ngươi...Bố ngươi bình thường đối với chúng ta rất tốt! Người đối với ông ấy như vậy, sao ngươi không chịu hiểu..."
Tôi thực sự không thể nghe nổi nữa, liền giơ tay đẩy cô ta ra khỏi cửa: " Vậy cô cứ tự mình tận hưởng cuộc sống tốt đẹp ấy đi, sống như cô muốn, đừng đến làm hại Tiểu Huệ! Cút đi, nếu không tôi sẽ gọi cảnh sát !”
Cô ta chỉ làm ầm lên vì đầu óc đang không bình tĩnh, chứ thực sự không còn dũng khí để làm lớn chuyện.Sau đó muốn liên hệ với một phóng viên của đài truyền hình để giúp “hòa giải”, nhưng người ta cũng từ chối tiếp nhận .
Đùa à, cư dân mạng làm sao quên nhanh như vậy?.
Vào ngày Trình Chanh đang trong kỳ nghỉ lễ tháng Năm thì Trình Lập Cường kết hôn, tôi và mẹ chồng dẫn theo hai cô gái hào hứng đến xem trò vui.