MẸ CHỒNG HAY MẸ THIÊN HẠ - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-09-29 19:52:55
Lượt xem: 670
15.
Bố chồng và Trần Đông Mai đi rồi, Lâm Bân lập tức xin ở lại công ty trong nước.
Ban đầu, anh có thể được thăng chức sau nửa năm công tác tại nước ngoài, nhưng lại nói: “Công việc tạm thời để sang một bên đã, anh rất sợ mẹ sẽ làm cho gia đình hạnh phúc của anh tan vỡ mất.”
Nói thật, tôi vẫn nghĩ Lâm Bân có phần phóng đại quá.
Trần Đông Mai giờ đây bận rộn không kịp thở, sao có thể rảnh rang đến quấy rầy chúng tôi chứ?
Nhưng thực tế đã chứng minh tôi lại quá ngây thơ rồi.
Thấy không thể cứu vãn được hôn nhân mình, sau khi bố chồng không đồng ý ly hôn và thậm chí còn trực tiếp khởi kiện ly hôn ra tòa, Trần Đông Mai lại bắt đầu đến nhà chúng tôi gây sự.
Bà ấy liên tục khóc lóc, bắt Lâm Bân khuyên bố chồng đừng ly hôn.
Bà ấy nói họ đều đã 5, 60 tuổi, giờ ly hôn nói ra ngoài sẽ bị người ta cười nhạo.
Lâm Bân không đi khuyên bố chồng, mà lại khuyên Trần Đông Mai ly hôn.
Trần Đông Mai tức khắc như một quả b.o.m bị kích nổ, điên cuồng mắng Lâm Bân: “Lâm Bân, đây có phải là những điều một người con trai nên nói không? Tôi sinh ra và nuôi nấng anh, để chăm sóc cho anh, những năm tháng đó ngay cả khi có lớp học buổi sáng tôi vẫn sẽ dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho anh rồi mới đi dạy. Để anh có thể thi đỗ vào một trường đại học tốt, tôi đã bỏ tiền, bỏ công sức, giúp anh đăng ký lớp học thêm, còn đi cùng anh đến đó.”
“Giờ anh đã cứng cáp, cảm thấy tôi trở thành cái gai trong mắt rồi à?”
Những lời này không biết sao lại chạm đến chỗ nhạy cảm của Lâm Bân, anh ấy đột nhiên lớn tiếng đối đáp Trần Đông Mai: “Mẹ, đừng nói là vì con, mẹ chỉ vì sự kiểm soát và nhu cầu thể hiện của mình mà thôi. Con đã nói với mẹ bao nhiêu lần là con không ăn bánh bao nhân rau mùi, mà để ép con ăn ngày nào mẹ cũng làm, không ăn thì nhét vào miệng con. Con nói con không ăn hành, mẹ lại cho hành vào mỗi đĩa thức ăn.”
“Chỉ cần có khách đến nhà, mẹ liền kể lể những khổ cực của mẹ trong những năm qua, còn bắt con phải thể hiện đủ thứ. Nếu có ai đó nói xấu con, mẹ lập tức đồng tình, chưa bao giờ bảo vệ con một lần nào. Con là con trai của mẹ, không phải công cụ của mẹ.”
“Để có thể tiếp tục kiểm soát con, ngay cả nguyện vọng thi đại học của con, mẹ cũng phải khóc lóc om sòm bắt con đổi sang thành phố này. Con không đổi, mẹ quỳ xuống ép con đổi. Mẹ hãy tự hỏi, tất cả những điều trên có phải là việc mà một người mẹ bình thường có thể làm hay không?”
Tôi: “!”
Hiện tại tôi thực sự rất sốc.
16.
Đột nhiên tôi nhớ lại lúc mình và Lâm Bân còn đang hẹn hò, tôi đã dẫn anh về nhà.
Mẹ tôi đang ở trong bếp cắt hành nấu ăn. Bà cũng rất thích cho hành vào món ăn. Tôi thì không có ý kiến gì với hành, nhưng Lâm Bân thì không ăn được.
Vì vậy, tôi đã nói với mẹ tôi một câu.
Mẹ tôi không nói hai lời, lập tức thu hết hành đã cắt lại.
Khi tôi quay lại, thấy trong mắt Lâm Bân thoáng hiện lên một tia không thể tin và ngạc nhiên.
Lúc đó tôi không hiểu tại sao trong mắt Lâm Bân lại có cảm xúc đó.
Hóa ra là vì Trần Đông Mai đã từng ép buộc anh đến như vậy.
Sau này không kể là lúc chúng tôi đã kết hôn hay chưa, mỗi lần anh đến nhà bố mẹ tôi, không món nào là có hành cả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/me-chong-hay-me-thien-ha/chuong-8.html.]
Sau khi kết hôn, có một lần chúng tôi vì chuyện nhỏ nhặt mà cãi nhau, anh tức giận chạy đến nhà bố mẹ tôi mách lẻo.
Tôi: “?”
Tôi tức giận, chạy theo quát mắng anh: “Nếu muốn mách thì đi mà tìm mẹ anh đi, đừng tìm mẹ em chứ.”
Mẹ tôi che chở bảo vệ cho Lâm Bân đứng đằng sau, khẽ vỗ nhẹ vào đầu tôi: “Lâm Bân cũng là con trai mẹ, sao không thể tìm mẹ mà mách được? Tần Ngữ, con nói chuyện cho đàng hoàng vào.”
Sau khi ăn xong bữa ở nhà bố mẹ tôi, Lâm Bân không còn giận dỗi nữa, mang vẻ mặt hạnh phúc nói: “Kết hôn với em là quyết định đúng đắn nhất đời anh.”
Thì ra, lúc đó là anh đang quý trọng mẹ tôi.
17.
🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit🌟
Tôi nhìn Trần Đông Mai, bà ấy bị Lâm Bân tố cáo khiến tức đến nghẹn lời, hùng hổ nhìn về phía tôi.
Chắc hẳn là bà ấy nghĩ Lâm Bân bị tôi làm cho mê muội nên mới phản đối như thế.
Bà ấy lại bắt đầu mắng tôi: “Trước đây Lâm Bân không phải như vậy, nó trước đây rõ ràng rất nghe lời tôi, từ khi kết hôn với cô, thậm chí chẳng về nhà được mấy lần. Tôi đã nói không đồng ý cho hai người kết hôn, mới trông đã thấy cô không phải loại người tốt lành gì, bây giờ ngay cả lão Lâm cũng bị cô, con hồ ly tinh này mê hoặc…”
Lảm nhảm một hồi.
Từ những lời mắng chửi của Trần Đông Mai, tôi dần hiểu ra.
Sự bình yên suốt hơn 8 năm sau khi tôi và Lâm Bân kết hôn, ngoài việc Lâm Bân một mình phản bác bà ra, còn có bố chồng cũng đã bảo vệ anh một phần.
Ví dụ, trước khi tôi và Lâm Bân kết hôn, Trần Đông Mai đã không đồng ý cuộc hôn nhân này.
Bà ấy cho rằng tôi không xứng với con trai bà, đã khóc lóc om sòm đe dọa Lâm Bân phải chia tay tôi.
Thật không may, Lâm Bân không còn như trước đây, không để tâm đến bà ấy nữa, bố chồng thì đã đề nghị với Lâm Bân, trước tiên hãy làm xong rồi hãy báo, sau đó gửi thiệp cưới cho người thân trong gia đình mà không thông báo với Trần Đông Mai, bà ấy đành phải cúi đầu nhận thua thôi.
Có thể nói, Trần Đông Mai là người cuối cùng biết việc con trai mình kết hôn.
Ví dụ, khi chúng tôi sửa nhà, Lâm Bân hỏi xin hai ông bà tiền, thực chất là bố chồng định âm thầm cho Lâm Bân, chỉ là số tiền không nhỏ, vẫn không giấu được Trần Đông Mai.
Khi Trần Đông Mai biết, bà ấy đã ở nhà gây rối, bố chồng từng lấy việc ly hôn ra để uy h.i.ế.p thì bà ấy mới cho qua.
Tất nhiên, không lâu sau khi cho qua xong lại hối hận, vì vậy có thêm sự việc mẹ tôi nằm viện, bà ấy quay sang đòi chúng tôi trả tiền.
Còn nữa, khi Trần Đông Mai mới về hưu, bà ấy định chuyển về nhà chúng tôi ở.
Vẫn là bố chồng lấy việc ly hôn để uy h.i.ế.p nên bà ấy không đến được.
….
Ai ngờ lần này Lâm Bân phải công tác ở nước ngoài nửa năm, trong trường hợp chúng tôi không tìm được bảo mẫu, buộc lòng phải để bà ấy đến, mọi chuyện đã thành ra như vậy.
Sau khi nghe xong, tôi chỉ có một cảm giác, nếu như lúc đó Trần Đông Mai đến gây rối trước khi chúng tôi kết hôn, tôi chắc chắn sẽ không kết hôn với Lâm Bân nữa rồi.
Trần Đông Mai rõ ràng là một củ khoai nóng bỏng tay.