Mệnh Nha Hoàn - Chương 16
Cập nhật lúc: 2024-09-28 20:35:17
Lượt xem: 194
Hầu hạ tiểu thư đến đại sảnh Vương phủ, Vương gia và Vương phi ngồi trên ghế với vẻ uy nghi, tiểu thư tiến lên thỉnh an, sau khi thỉnh an thì ngồi xuống dùng bữa. Ta bày món ăn cho tiểu thư, Hồng Nhạn lẽ ra phải đứng sau tiểu thư, nhưng nàng ta lại đứng bên cạnh Thế tử để hầu hạ gắp thức ăn cho hắn. Vương gia liếc nhìn mọi người trên bàn, ánh mắt dừng lại trên mặt ta một lúc, rồi thu hồi ánh mắt nói: “Trấn Quốc Hầu phủ có nhiều tài nữ mỹ nhân, quả thực mỗi người đều không tầm thường.”
Tiểu thư nghe vậy hơi sửng sốt, nhưng Hồng Nhạn bên cạnh lập tức lấy lòng: “Vương gia thật sự là quá khen.”
Sau bữa ăn, mọi người trở về viện, sau khi về đến phòng ta cảm thấy câu nói của Vương gia tối nay có chút kỳ lạ, tiểu thư chắc chắn đã nhận ra điều gì đó, ta lo lắng nhìn nàng, “Tiểu thư… Vương gia trong bữa ăn…”
Nàng như biết ta muốn hỏi gì, nhẹ nhàng nói: “Vinh Vương gia có tài xem tướng, người đời ai cũng biết.”
Ta nghi hoặc nhìn tiểu thư, cái gọi là “tài nữ” “mỹ nhân”, chỉ rõ là tiểu thư và Hồng Nhạn, cần gì phải xem tướng?
Tiểu thư thấy ta vẫn chưa hiểu, bèn nói: “Vương gia là nói tướng mạo ngươi bất phàm.”
Mỗi bước mỗi xa
Ta lại càng hoảng sơ: “... Làm sao có thể, nô tỳ khi còn nhỏ đã mất nhà, gần như trở thành xác c.h.ế.t bên đường, sao lại bất phàm…”
Tiểu thư cười nói: “Tướng mạo ngươi thật sự không tệ. Ngày đó khi ta chọn nha hoàn, vừa nhìn đã thấy hai người Hồng Nhạn và Thúy Hà tuy đẹp, nhưng phúc mỏng mạng yếu, chỉ có ngươi là có phúc khí.” Ta hơi ngạc nhiên, nhưng nghe tiểu thư nói tiếp: “... Ta chỉ thấy kỳ quái, Vương gia nói như vậy, không biết có ý nghĩa gì.”
Đêm đó, Thế tử không đến phòng tiểu thư, ta cũng yên tâm hầu hạ tiểu thư đi ngủ, không để ý đến lời Vương gia đã nói hôm nay. Sáng hôm sau, khi hầu hạ tiểu thư thỉnh an Vương phi, Thế tử cũng đến hỏi vài câu rồi đi, nhưng lại nói với ta: “Ngươi mặc bộ đồ này trông đẹp hơn nhiều, con người phải biết trang điểm.”
Ta đáp: “Đa tạ Thế tử khen ngợi.”
Thế tử và tiểu thư lại nói vài câu chuyện nhà rồi rời đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/menh-nha-hoan/chuong-16.html.]
Ngày tháng bình yên như thế trôi qua từng ngày, Thế tử không thường xuyên đến vào ban đêm, chỉ mỗi mùng một và mười lăm hàng tháng. Những ngày khác, tiểu thư cũng khá thoải mái; nhưng ta thì bận rộn hơn trước nhiều, vì ta phải quản lý tài sản hồi môn của tiểu thư.
Cuộc sống của ta và tiểu thư dường như đã trở lại như trước, Vương phi cũng không phải là người phô trương kiêu căng, thường gọi tiểu thư đến trò chuyện với bà, Vương phi thích Phật giáo, nên rất hợp với tiểu thư, điều này thì Thế tử và Vương phi lại không giống nhau chút nào.
Không lâu sau, Hồng Nhạn được nâng lên làm thiếp, chuyển đến viện khác sống, cuộc sống vẫn diễn ra như trước. Chỉ thỉnh thoảng khi ta ở một mình, Hồng Nhạn thường ghé thăm ta.
“Chậc chậc, sao ngươi ngay cả son phấn cũng không biết dùng, thật sự nghĩ rằng chỉ cần đổi váy là có thể đẹp lên sao?”
Ta liếc nhìn nàng ta một cái, không đáp lại. Nàng ta chắc chắn không biết có câu nói rằng “Kẻ sĩ có thể vì tri kỉ mà vui lòng chết, thiếu nữ vì người yêu mến mình mà điểm trang”. Ta vốn không có người mình thích, nhưng Hồng Nhạn thì có. Ta có một nửa tri kỷ, một nửa chủ tử, cổ nhân có thể vì tri kỷ mà hy sinh, có thể vì một chữ “trung” mà bỏ mạng, giờ đây, ta cũng sẵn lòng kính dâng cả đời cho tiểu thư.
Có những chuyện, mặc dù biết vào một ngày nào đó có thể sẽ xảy ra, nhưng khi nó thật sự xảy ra, ta lại không ý thức được rằng ngày đó đến nhanh như vậy.
Từ hôm qua, thân thể tiểu thư có chút không khỏe, sau khi được ngự y xem qua, ông ấy liên tục nói ba lần “Chúc mừng,” Ta và tiểu thư nhìn nhau, chỉ nghe ông ấy tiếp: “Vừa nãy lão thần xem kỹ, chắc chắn là hỉ mạch không thể nghi ngờ! Lão thần sẽ đi bẩm báo cho Vương gia và Vương phi ngay!”
Vừa nghe vậy, ta quả thực vừa kinh ngạc vừa vui mừng, mừng vì tiểu thư và Thế tử chỉ gặp nhau có vài lần, mà đã nhanh chóng có tin vui, nhưng lại lo lắng vì tiểu thư từ nhỏ sức khỏe không tốt, ta có chút lo lắng.
Tin vui nhanh chóng truyền ra, Vương gia và Vương phi đều đến thăm tiểu thư, Vương phi còn tỉ mỉ dặn dò tiểu thư rất nhiều, đặc biệt phái một bà tử có kinh nghiệm đến giúp ta. Ta cũng toàn tâm toàn ý chăm sóc tiểu thư…
Kể từ khi tiểu thư mang thai, Thế tử vui vẻ lưu luyến ở lại với Hồng Nhạn và mấy nha hoàn thiếp thân trước đó; tiểu thư cũng được yên tĩnh, cả ngày ngoài việc ăn uống dưỡng sức, thì chỉ tận tâm cùng Vương phi tụng kinh niệm Phật, mọi việc khác đều giao hết cho ta.
Ta phụ trách quản lý mọi thứ trong viện của Thế tử phi, cũng không quá phức tạp, số lượng tuy nhiều, nhưng may mắn ta đều sắp xếp từng thứ một, lâu ngày dân thành thạo.