Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Miên Xuyên - C1

Cập nhật lúc: 2024-07-20 21:50:19
Lượt xem: 1,980

1.

 

Tôi nhắm mắt, mở mắt.

 

Lại nhắm, lại mở.

 

Không ngừng xác nhận, trước mắt vẫn là Bắc Kinh quen thuộc.

 

Trước cửa khách sạn năm sao, xe sang người đẹp tấp nập, đèn flash lóe sáng không ngừng, tất cả đều chuẩn bị cho buổi tiệc thường niên của Kỷ thị sắp diễn ra vào tối nay.

 

Tôi: "..."

 

Anan

Tôi thực sự xuyên trở về rồi.

 

Chết tiệt.

 

Tôi ngồi xổm trong góc, bất động.

 

Hệ thống giục giã:

 

"Mau đi tìm nam chính đi, ký chủ, cô ngồi xổm đó làm gì, ấp trứng à?"

 

Vừa dứt lời, tôi lập tức nổi đóa:

 

"Ấp trứng? Tôi ấp cậu đấy, không phải đã nói rõ ràng là nhiệm vụ hoàn thành là không liên quan đến tôi nữa sao, tại sao tôi lại quay về đây? Ba năm trước, vì chia tay, tôi thiếu chút nữa là sỉ nhục Kỷ Yến Xuyên, cậu còn muốn tôi đi tìm hắn ta, sao không để tôi c.h.ế.t quách đi cho rồi!"

 

"Vậy thì trách ai bây giờ? Không phải do cô tự mình làm nhiệm vụ không tốt sao! Cô mới đi ba năm, Kỷ Yến Xuyên đã phát điên rồi! Không gọi cô về thì gọi ai về! Cô còn không mau nghĩ cách, đừng nói nữ chính, thế giới này đều bị hắn ta chơi đến sụp đổ mất!"

 

"..."

 

Tôi cạn lời.

 

Vài năm trước, tôi nhận một nhiệm vụ, xuyên vào một câu chuyện cứu rỗi, chữa trị cho nam chính bệnh kiếp.

 

Chữa khỏi cho nam chính, trả hắn ta lại cho nữ chính, là xong việc của tôi.

 

Kết quả không ngờ, tôi vừa đi ba năm, hắn ta lại hắc hóa.

 

Hơn nữa còn là loại muốn hủy diệt thế giới.

 

Thế nên, lại triệu hồi tôi về.

 

Tôi ngồi xổm, ngẩn ngơ, hệ thống thét lên:

 

"Ký chủ mau nhìn, mục tiêu xuất hiện rồi!"

 

Tôi ngẩng đầu, dưới ánh đèn rực rỡ, ánh đèn flash như dòng nước chảy, đuổi theo đến tận cửa.

 

Tài xế đeo găng tay trắng mở cửa xe, người đàn ông bước xuống không có nhiều biểu cảm trên mặt, dáng người cao lớn, bộ vest xám tro thẳng tắp, khí chất ngút trời.

 

Hắn ta từng bước đi vào trong, thư ký nơm nớp lo sợ đi theo phía sau.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/mien-xuyen/c1.html.]

Tôi nín thở.

 

Kỷ Yến Xuyên.

 

Ba năm không gặp, hắn ta trông trưởng thành hơn rất nhiều, nhưng khí chất quanh người lại càng lạnh lùng hơn.

 

Xung quanh có người nhỏ giọng bàn tán:

 

"Anh ta chính là Kỷ tổng hiện tại? Trời ơi, sao anh ta lại có thể đẹp trai như vậy, sao không đi làm người mẫu nhỉ?"

 

"Đừng nói bậy, nghe nói anh ta vốn là con riêng, dựa vào thủ đoạn tàn nhẫn, g.i.ế.c c.h.ế.t rất nhiều giám đốc cấp cao, mới có thể ngồi lên vị trí hiện tại... Làm người mẫu cái gì."

 

...

 

Tôi cẩn thận rụt người sang một bên.

 

Giây tiếp theo, một ánh mắt nóng bỏng xuyên qua đám đông, rơi vào người tôi.

 

Kỷ Yến Xuyên quay đầu lại, nhìn tôi chằm chằm.

 

Thư ký hỏi: "Sao vậy Kỷ tổng?"

 

Tôi nuốt nước bọt, cúi đầu.

 

Kỷ Yến Xuyên dừng lại vài giây, mím môi: "Không có gì."

 

Sau đó, sải bước vào hội trường, không hề quay đầu lại.

 

Hệ thống mắng:

 

"Đồ vô dụng! Bây giờ không mau đi nhận mặt, còn muốn đợi đến bao giờ!"

 

Tôi sờ mũi:

 

"Chờ chút nữa, bây giờ trông anh ta đáng sợ quá... Cảm giác như sẽ tát tôi."

 

So với ba năm trước, khi tôi rời khỏi thế giới... còn đáng sợ hơn.

 

Ba năm trước, nữ chính sắp xuất hiện, nhiệm vụ của tôi đã hoàn thành, có thể rời đi rồi.

 

Để giúp tôi thoát thân, hệ thống đã tạo ra một thân phận và lý do giả.

 

Nói rằng cha mẹ tôi phá sản, phải ra nước ngoài lánh nạn.

 

Ở sân bay, Kỷ Yến Xuyên không cho tôi đi, chỉ nắm tay tôi, đôi mắt đỏ hoe, hỏi đi hỏi lại:

 

"Cần bao nhiêu tiền? Cha mẹ em... Nợ bao nhiêu tiền?"

 

Lúc đó, hắn ta cũng không phát điên.

 

Bây giờ sao lại...

 

Lúc nào cũng toát ra sát khí?

Loading...