Minh Hôn - 1128
Cập nhật lúc: 2024-08-01 20:24:23
Lượt xem: 19
Chúng tôi gật đầu rồi ngồi xuống sofa.
Vừa mới ngồi xuống, Từ Lâm Tĩnh liền mở miệng nói: “Mấy người có nhìn ra manh mối gì không?”
Tôi liền lắc đầu, không tìm ra thứ gì cả.
Lão Phong cũng lắc đầu theo tôi, cũng không có phát hiện gì.
Nhưng Dương Tuyết lại cau mày, nhỏ giọng nói: “Tôi có chú ý tới một vài chi tiết ở dọc đường đi lên đây, trên mặt đất có rất nhiều tro đen!”
Vừa rồi khi tới cửa tôi cũng nhìn thấy thứ này.
“Tro đen?”
Mọi người đều không hiểu, tôi và lão Phong trực tiếp đứng dậy đi ra cửa xem lại một chút.
Đúng là có một ít tro đen trên mặt đất ở cửa ra vào.
Tôi lấy tay xoa một chút sau đó lại ngửi thử.
Phát hiện tro đen này không phải tro cỏ bình thường, mà là tro giấy.
Sau khi phát hiện ra điểm bất thường này, tôi quay lại phòng.
Đem phát hiện này nói cho mọi người, ai nấy đều có chút khó hiểu.
Chỉ có thể đợi lát nữa gặp đương sự và hỏi tình hình rõ hơn.
Sau khi phân tích thì có thể có kết quả.
Một lát sau, bạn thân của Tiểu Mạn cùng cô ấy từ trong phòng đi ra.
Đây là một cô gái rất bình thường, mới ngoài đôi mươi, có đôi mắt to tròn, dịu dàng và trầm tĩnh.
Nhưng trạng thái tinh thần của cô ấy đúng là không được tốt lắm.
Sắc mặt có chút tái nhợt, dưới mắt có quầng thâm rõ ràng là do thiếu ngủ mà thành.
Sau khi cô ấy xuất hiện, mọi người đều đứng dậy.
Lúc này Tiểu Mạn cũng lên tiếng: “Tiểu Lan, mấy vị này đều là bạn của tớ, bọn họ đều là đạo sĩ vô cùng lợi hại, cậu chỉ cần nói cho họ biết chuyện gì đã xảy ra, bọn họ sẽ giúp cậu giải quyết.”
Tiểu Mạn nói xong, Tiểu Lan cũng miễn cưỡng cười và gật đầu chào hỏi.
Sau đó tất cả mọi người đều ngồi xuống.
Mà tôi đã lên tiếng hỏi trước: “Lan tiểu thư, xin hỏi cô bắt đầu nhận được thỏi vàng từ khi nào vậy?
Thứ đó vẫn còn đó chứ? Còn nữa, trước và sau chuyện này cô có gặp qua chuyện gì đặc biệt hay không?
Tôi liên tiếp hỏi ba vấn đề, những người còn lại đều lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, lẳng lặng nhìn Tiểu Lan.
Tiểu Lan do dự một lát, cô ấy hít một hơi thật sâu, sau đó mới mở miệng nói: “Tầm khoảng một tháng trước, tôi mới vừa chuyển đến căn nhà mới này chưa đến một tuần, không hiểu sao lại nhận được thỏi vàng này! Mọi người đợi tôi một chút!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/minh-hon/1128.html.]
Nói xong, Tiểu Lan đứng dậy đi vào trong phòng.
Sau đó mang ra một cái túi: “Trong này chính là những thỏi vàng giấy đó, đây chỉ là một ít trong số đó thôi!”
Nói xong, cô ấy mở túi ra.
Sau đó chúng tôi liền thấy trong chiếc túi này có mấy thỏi vàng lớn nhỏ, thậm chí có thỏi lớn bằng nắm tay.
Những thỏi vàng này không chỉ được xếp chồng lên nhau mà còn có màu sắc vô cùng hoàn mỹ.
Ngay cả tôi từ nhỏ lớn lên ở cửa hàng tang lễ cũng đều không thể có tay nghề này.
Mọi người lần lượt lấy thỏi vàng ra xem, thấy khối vàng này cũng không có bất kỳ chỗ nào đặc biệt ngoại trừ việc chúng được chế tác rất tốt.
Phần còn lại không khác gì đồ được làm ở cửa hàng tang lễ cả.
Mà Tiểu Lan thì tiếp tục nói tiếp: “Nếu như nói có chuyện gì đặc biệt, quả thực cũng không có.
Trước và sau khi chuyển nhà, tôi đều ở trong phòng. Hơn nữa nơi đó tôi đã ở hơn một năm, cũng không có bất cứ vấn đề gì.”
Nghe đến đây, chúng tôi có chút nghi ngờ.
Nếu chuyện gì cũng không làm, sao Tiểu Lan lại chọc phải một con quỷ muốn cưới cô ấy đây?
Trong lòng tuy rằng khó hiểu nhưng vẫn tiếp tục hỏi thêm vài vấn đề.
Từ câu trả lời của Tiểu Lan, xem ra trước khi xảy ra chuyện thì cũng không khác ngày thường là mấy.
Gần như là ba điểm và một tuyến đường, công ty, siêu thị, nhà...
Kết quả ở chỗ này hỏi thăm nửa ngày, chúng tôi ngoại trừ việc phát hiện tro đen ở cửa ra cũng không có thêm bất kì manh mối gì.
Tiểu Lan thấy tất cả chúng tôi đều có vẻ mặt nghiêm nghị, không khỏi có chút lo lắng: “Đinh đạo trưởng, anh xem tình huống của tôi thế này còn khả năng cứu được không? Tôi, tôi còn chưa muốn lập gia đình, lại càng không muốn gả cho một con quỷ! Anh, anh hãy giúp tôi!”
Nói xong, Tiểu Lan đột nhiên trở nên kích động.
Nước mắt không nhịn được mà tuôn ra từ hốc mắt, cả người tâm tình trở nên rất kích động.
Tiểu Mạn và Dương Tuyết vỗ vỗ cô ấy, mà tôi thì khoanh tay trước n.g.ự.c nói: “Lan tiểu thư, chuyện này cô cứ yên tâm, nếu chúng tôi đã đến đây thì nhất định có thể xử lý tốt. Mặc dù hiện tại có rất ít manh mối, nhưng không phải tên kia đã nói rồi sao? Tối nay sẽ tới.”
“Đã như vậy thì chúng ta liền ở chỗ này ôm cây đợi thỏ, nhìn xem đêm nay tên đó có phải thật sự dám đến không!”
“Nhưng, nhưng tôi vẫn sợ!” Tiểu Lan tiếp tục nói.
Tiểu Mạn thì không ngừng an ủi cô ấy, kêu cô ấy nhất định phải tin tưởng chúng tôi.
Sau đó, chúng tôi kiểm tra lại căn phòng này.
Kiểm tra từng đồ đạc, giường ngủ,…trong nhà thật cẩn thận.
Nếu như có thể tìm được nguyên nhân, có thể kê đơn đúng bệnh thì rất tốt.
Như vậy không chỉ có thể giải quyết chính xác mọi việc mà còn không cần phải lăn qua lộn lại như bây giờ.
Và lý do tại sao chúng tôi làm điều này là vì sợ rằng những thứ này có thể lây nhiễm những thứ không sạch sẽ.
Thông qua công ty đồ nội thất mà đưa vào trong nhà khiến Tiểu Lan bị lệ quỷ quấn thân.