Minh Hôn - 1144
Cập nhật lúc: 2024-08-01 20:37:58
Lượt xem: 14
Tốc độ của tôi đã rất nhanh, nhưng ai biết, tốc độ phản ứng của hai tên hình nhân kia cũng nhanh chẳng kém.
Thấy tôi ném bùa chú ra, hai thân hình ấy đột nhiên nhảy sang hai bên.
Kết quả là, lá bùa phá sát này của tôi chỉ đánh vào không khí.
“Đáng chết!”
Tôi lẩm bẩm một tiếng, sau đó lại giơ bùa chú lên, lần nữa vọt đến gần một tên hình nhân giấy trắng.
Ở một bên khác, Dương Tuyết cũng đang đánh nhau hăng say với hai tên hình nhân giấy trắng.
Nhưng cô ấy cũng nhanh chóng phát hiện ra điểm đặc biệt của hình nhân giấy trắng, thấy rằng việc sử dụng các đòn tấn công vật lý gần như là vô dụng.
Cho nên cô ấy cũng móc bùa chú ra, chuẩn bị thi phép.
Tuy nhiên, Dương Tuyết có một khả năng đặc biệt chính là điều khiển bùa chú.
Cô ấy có thể điều khiển việc sử dụng phép thuật từ xa, vô cùng lợi hại.
Nhưng những tên hình nhân giấy trắng kia lại không biết, khi Dương Tuyết tiến đến gần hình nhân, cũng né được một quyền của nó.
Đồng thời, Dương Tuyết thình lình tung ra một lá bùa.
Tên hình nhân kia lại có thể khống chế khoảng cách rất tinh vi, vội lùi lại một chút, duy trì khoảng cách nhất định.
Rồi nó tiến lên phía trước một bước, trực tiếp tấn công lên mặt của Dương Tuyết.
Nhưng lúc này, Dương Tuyết lại cười.
Chỉ thấy Dương Tuyết đưa lá bùa đang cầm trong tay ra, “vèo” một tiếng, lá bùa kia bỗng bay ra ngoài.
Chuyện này xảy qua quá đột ngột, tên hình nhân kia căn bản không ngờ được tới.
Hơn nữa khoảng cách lại gần, chờ đến khi tên hình nhân giấy trắng kịp phản ứng lại, thì…
Lá bùa trong tay Dương Tuyết đã được dán lên đầu của hình nhân bằng giấy trắng nọ.
Tên hình nhân giấy trắng vội vàng lùi về phía sau, muốn dùng tay xé lá bùa xuống.
Nhưng mọi chuyện đã muộn rồi, Dương Tuyết dùng một tay nhanh chóng kết ấn.
Không đợi tên hình nhân kia kịp đưa tay xé bùa chú xuống, tôi đã nghe được tiếng quát khẽ của Dương Tuyết: “Cấp cấp như luật lệnh, phá!”
Chú lệnh vừa vang lên, lá bùa kia lập tức tỏa ra một thứ ánh sáng màu trắng chập chờn.
Chỉ kịp nghe một tiếng nổ “bùm” vang dội, lá bùa đã nổ tung.
Trong lúc nhất thời, sức mạnh của lá bùa tỏa ra khắp nơi, lấy đầu của tên hình nhân nọ làm trung tâm.
Đầu của nó cũng bị nổ thủng một cái lỗ lớn, âm khí và sát khí nương theo cái lỗ thủng ấy mà không ngừng thoát ra bên ngoài.
Cơ thể của hình nhân kia động đậy vài cái, rồi một tiếng “bùm” vang lên, toàn thân nó đột nhiên toát ra một ngọn lửa màu xanh lục.
Ngọn lửa này bùng lên rất nhanh, trong nháy mắt đã bao trùm toàn thân hình nhân giấy trắng nọ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/minh-hon/1144.html.]
Ngay sau đó, nó đã bị thiêu rụi, chỉ còn lại một đống tro giấy trên mặt đất.
Khóe mắt tôi liếc nhìn sang bên Dương Tuyết, trong lòng thấy phấn chấn hẳn lên.
Mà tên năm quỷ đứng trên đỉnh núi giờ lại có vẻ mặt âm trầm, da mặt không kìm được mà run lên hai cái.
Bên này, tôi vẫn không ngừng chiến đấu.
Mặc dù tôi muốn sử dụng bùa chú, nhưng mãi vẫn chưa tìm được cơ hội ra tay.
Còn về bên phía lão Phong, bởi vì khoảng cách có chút xa, là ở bên kia ngọn núi.
Tầm mắt bị chặn ở một mức độ nhất định, nên tôi chỉ có thể nghe thấy tiếng gầm gừ và âm thanh đánh nhau của lão Phong và Từ Lâm Tĩnh, còn lại không nắm rõ được tình huống thế nào.
Sau khi Dương Tuyết tiêu diệt được một tên hình nhân giấy trắng, đã nhanh chóng chạy về phía tôi.
Dương Tuyết chuẩn bị liên thủ với tôi, xử lý hai tên hình nhân giấy còn lại.
Không đợi bọn chúng tới gần, tôi lại vung kiếm gỗ đào ra, nhưng lần này có một tên hình nhân đã nắm chặt lấy kiếm gỗ đào của tôi.
Tay của tên hình nhân giấy này cũng liên tục phát ra những tiếp “xèo xèo xèo”, khí đen không ngừng thoát ra.
Đây là phản ứng được sinh ra khi vật chí dương như kiếm gỗ đào tiếp xúc với âm khí và sát khí.
Chỉ là những hình nhân giấy trắng này khác với ma quỷ, chúng nó căn bản không cản nhận được đau đớn là gì.
Lúc này, tên kia nắm chặt lưỡi kiếm gỗ đào của tôi, trên mặt không để lộ một chút biểu cảm nào.
Bởi vì tôi đã bị hạn chế, nên một tên hình nhân giấy khác đã tung người lên, đột nhiên hướng thẳng vào đầu tôi mà giáng một đòn xuống.
Thấy cảnh ấy, tôi nào dám chậm chễ?
Tôi vội càng buông kiếm gỗ đào ra, và lùi lại một lần nữa.
Tên hình nhân kia đập vào không trung một cái, rồi tiếp tục tấn công về phía trước.
Tên hình nhân giấy còn lại nhanh chóng ném kiếm gỗ đào của tôi ra xa, đồng thời lại tấn công về phía tôi lần nữa.
Trong tay không còn kiếm gỗ đào, tôi không khỏi có chút phẫn nộ.
Còn tên lệ quỷ đang đứng trên đỉnh núi cuối cùng cũng nở một nụ cười.
Rốt cuộc trong tay tôi cũng không có pháp khí gì, sao có thể ngăn được thế tấn công mãnh liệt của hai hình nhân hung hãn kia chứ?
Gã thậm chí còn cho rằng, tôi sẽ không thể đợi được đến lúc Dương Tuyết xông tới hỗ trợ.
Chỉ trong tích tắc thôi, tôi sẽ bị hai tên hình nhân này đập c.h.ế.t tươi.
Chính là, mạng của Đinh Vĩ tôi rất cứng, thủ đoạn cũng không hề ít.
Không có kiếm gỗ đào, tôi còn có Linh Đao.
Tuy d.a.o găm này có hơi ngắn, nhưng sắc bén dị thường, còn có thể hút được sức mạnh của đối phương.
Lúc này, nhìn thấy hai hình nhân giấy trắng nọ đánh tới, tôi không do dự chút nào.
Tôi rút Linh Đao ra, đ.â.m thẳng vào tên hình nhân giấy