Minh Hôn - 1154
Cập nhật lúc: 2024-08-01 20:42:45
Lượt xem: 16
Chúng tôi bắt đầu vượt qua Quỷ Tam Nguyên, từng bước ép sát ông ta.
Mục đích là muốn Quỷ Tam Nguyên phòng thủ đến mệt mỏi, khó có thể phản công lại lần nữa.
Nhưng chuyện nào đã kết thúc ở đây, tới khi Quỷ Tam Nguyên phòng thủ đến kiệt sức, lão Phong sẽ lấy ra món pháp bảo cuối cùng mà cậu ấy luôn mang theo bên người.
Đó chính là loại pháp bảo có uy lực cường đại, Âm Dương Bảo Kính.
Chỉ là khi dùng loại pháp khí này phải tiêu hao một lượng lớn linh khí trong người, hơn nữa còn phải thật sự cẩn trọng, vì độ chính xác không cao lắm.
Nhưng lần này, lão Phong nắm bắt cơ hội rất tốt.
Ngay khi tôi và Phong ca cùng đánh giáp lá cà với Quỷ Tam Nguyên, Quỷ Tam Nguyên ra sức ngăn cản, trong nháy mắt, lão Phong đột nhiên giơ Âm Dương Bảo Kính lên cao.
Tấm gương này cũng không lớn lắm, chỉ lớn bằng khoảng một bàn tay.
Lúc này, tôi chỉ thấy cậu ấy dùng một tay giơ kính lại, tay còn lại kết thủ ấn.
Lão Phong thình lình gầm nhẹ một tiếng: “Âm Dương Bảo Kính, cấp cấp như luật lệnh, mở!”
Chú lệnh vừa cất lên, Âm Dương Bảo Kính dường như được đặt dưới ánh trăng.
Mặt gương chợt lóe sáng, một luồng ánh sáng màu trắng chiếu ra từ mặt kính.
Nó hóa thành một chùm ánh sáng, chiếu thẳng lên n.g.ự.c của Quỷ Tam Nguyên…
*******
Trong nháy mắt này, trên n.g.ự.c Quỷ Tam Nguyên phát ra những tiếng “xèo xèo xèo”.
Âm thanh này giống như tiếng thứ gì đó bị ăn mòn, còn có khí đen không ngừng tỏa ra.
Quỷ Tam Nguyên cảm nhận được một cơn đau đớn truyền tới n.g.ự.c mình, lão không nhịn được mà kêu lên một tiếng.
“A!”
Tiếng hét của lão rất lớn, truyền khắp cả sườn núi Cửu Phong.
Đột nhiên xảy ra chuyện không lường trước, làm cho Quỷ Tam Nguyên trở tay không kịp.
Cứ cho bản thân ông ta là một người có thực lực, xét về mặt nào cũng cao hơn chúng tôi, thì đã sao.
Vào lúc này đây, ông ta chỉ có thể trơ mắt nhìn chúng tôi tuỳ ý xâu xé quỷ hồn của mình mà thôi.
Tôi và Phong ca đột nhiên thấy tên này lộ ra sơ hở, cả hai tranh thủ cơ hội không dám chậm chễ.
Lại một đòn tấn công ập tới, Quỷ Tam Nguyên đã không thể nào đối phó được nữa, chỉ có thể giơ tay lên cản theo bản năng.
Kết quả, Phong ca nện một quyền lên thẳng mặt của đối phương.
Và thanh Linh Đao trong tay tôi cũng trực tiếp chui thẳng vào n.g.ự.c đối phương.
Chỉ trong tích tắc, cơ thể của Quỷ Tam Nguyên liền phát ra một tiếng nổ trầm vang.
“Bùm!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/minh-hon/1154.html.]
Quỷ thể của ông ta nổ tung chỉ trong nháy mắt, hoàn toàn hoá thành một làn sương đen rồi dần dần biến mất.
Trong lúc mơ hồ, hình như tôi còn nghe thấy một tiếng thở dài: Con à, bảo trọng…
Nhìn thấy cảnh này, trên mặt tôi xuất hiện một nụ cười, đồng thời tôi cũng thở phào nhẹ nhõm.
Quỷ Tam Nguyên khó đối phó nhất đã bị đánh bại, như vậy chỉ còn lại trên nam quỷ kia thôi, sẽ dễ đối phó hơn rất nhiều.
Cho nên, tôi nhanh chóng xoay người, đem ánh mắt đặt lên người tên nam quỷ kia.
Lão Phong và Phong ca cũng có hành động giống hệt tôi, họ cũng chẳng ngần ngại gì, nhanh chóng hướng ánh mắt lên người tên nam quỷ kia.
Ngay vào lúc này, tên nam quỷ kia cũng đã phát hiện ra Quỷ Tam Nguyên bị chúng tôi cho “nổ tung”, sắc mặt gã không khỏi trở nên kinh hãi, trong lòng càng thêm hoảng sợ vô cùng.
Sư phụ chính là điểm dựa cuối cùng của gã.
Nhưng hiện tại, sư phụ gã đã bị nổ tung rồi, gã còn có thể ngăn cản được mấy người chúng tôi sao?
“Sư, sư phụ…”
Tên lệ quỷ kia vô thức mở miệng gọi, cũng lùi dần về phía sau theo bản năng để tránh các đòn tấn công của Dương Tuyết và Từ Lâm Tĩnh.
Kể cả lúc này ba người bọn tôi không tiến lên giúp đỡ hai cô nàng kia, gã cũng đã không còn ý chí chiến đấu.
Cuối cùng, Dương Tuyết cùng Từ Lâm Tĩnh cũng có thể bắt được tên quỷ này.
Nhưng chúng tôi sẽ không cho đối phương cơ hội lấy hơi đâu, bởi vì nhân từ với kẻ địch chính là tàn nhẫn với chính bản thân mình.
Hỏa Thiên công còn dùng được trong một phút, tôi muốn xử lý người này trong vòng một phút còn lại.
Tôi bay lên và đ.â.m con d.a.o găm trong tay xuống.
Tên kia nhìn thấy tôi dùng d.a.o găm đ.â.m tới, sắc mặt đại biến, vội giơ đao lên trong tay lên đỡ d.a.o găm của tôi.
Thấy càng ngày càng tới gần lệ quỷ, tôi thuận thế đ.â.m sâu con d.a.o găm trong tay xuống.
Tôi muốn xem thử, là đao lớn của tên này cứng rắn hơn, hay là Linh Đao của tôi sắc bén hơn.
Chỉ nghe một tiếng “tách” vang lên, Linh Đao của tôi đã hoàn toàn chén gãy thanh đao lớn của lệ quỷ thành hai mảnh.
Kết quả này, không nằm ngoài dự đoán của tôi.
Linh Đao này c.h.é.m sắt như c.h.é.m bùn, cho nên khi thanh đao lớn kia bị c.h.é.m thành hai đoạn cũng chẳng có gì đáng ngạc nhiên.
Nhưng nam quỷ kia lại không được bình tĩnh như thế.
Lúc này, gã hét lên một tiếng, cả người ngã quỵ xuống đất.
Nhìn thấy điều này, tôi lập tức ngây ngẩn cả người.
Mẹ nó, chuyện quái gì đang xảy ra thế này? Cùng lắm tôi chỉ chặt đứt thanh đao trong tay gã, gã đang làm gì ở đó vậy?
Hơn nữa, nhìn dáng vẻ của gã còn có vẻ rất đau khổ, thậm chí cơ thể gã còn đang co giật.
Nhìn hành động đột ngột của đối phương, chúng tôi đều sửng sốt trong giây lát, vây quanh gã, nhìn đối phương chằm chằm.
Thấy đối phương bỗng nhiên mất đi sức chiến đấu, chúng tôi đều cảm giác có chút kỳ quái.