Minh Hôn - 1173
Cập nhật lúc: 2024-08-03 19:31:46
Lượt xem: 23
Thậm chí Vạn Vi còn sẵn sàng cắn lưỡi tự tử để sự trong trắng của mình không bị vấy bẩn.
Nhưng vào lúc này, chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra.
Chỉ nghe thấy một tiếng gầm giận dữ: "Súc sinh!"
Ngay sau đó, liền thấy tôi tay cầm Linh Đao từ trên trời lao xuống.
Lưỡi d.a.o sắc bén trong tay chĩa thẳng vào Bảo Khánh Vương đang có phản ứng chậm.
Một d.a.o này của tôi đi xuống, tên này hẳn sẽ chết.
Tuy nhiên, tôi đã đánh giá thấp tên này.
Mặc dù tốc độ của tôi rất nhanh, thời điểm ra tay cũng rất tốt.
Nhưng khoảnh khắc tôi chuẩn bị đem Linh Đao đ.â.m trúng đối phương.
Bảo Khánh Vương thậm chí còn không thèm quay đầu lại, ông ta lăn sang một bên tránh một d.a.o này của tôi.
Nhưng lão Phong lại theo sát và lao ra từ bên cạnh.
Bảo Khánh Vương chỉ có thể né tránh hết lần này đến lần khác, nhưng đó vẫn chưa phải là kết thúc.
Không chờ ông ta chuẩn bị tốt, Phong ca đột nhiên lao ra khỏi cơ thể lão Phong, dùng lòng bàn tay đánh vào n.g.ự.c Bảo Khánh Vương.
Chỉ nghe “A” một tiếng, Bảo Khánh Vương lập tức bị b.ắ.n ra xa mấy mét, miệng hộc máu.
Mà một d.a.o của tôi liền đ.â.m vào khoảng không phía sau.
Sượt qua mặt Vạn Vi, đ.â.m thẳng xuống đất.
Cả cơ thể tôi nằm đè lên người của Vạn Vi.
Lúc này, vẻ mặt Vạn Vi đầy vẻ khiếp sợ.
Cô ấy mở to đôi mắt đầy nước, ngạc nhiên nhìn tôi.
Tôi nhìn cô ấy với vẻ mặt nghiêm nghị, sau đó nói: "Không có việc gì chứ!"
Nói xong, tôi dùng một tay kết ấn, điểm nhẹ vài cái lên trán Vạn Vi.
Một lúc sau, lá bùa trên trán Vạn Vi biến mất.
Sau đó, tôi cởi áo khoác ra, lập tức che cho Vạn Vi.
Lúc này Vạn Vi mới kịp phản ứng lại, không khỏi kinh ngạc nói: "Trộm, tên rình trộm!"
Tôi cười nhạt: “Là tôi!”
Sau đó tôi siết chặt Linh Đao và lao về phía Bảo Khánh Vương đang bị đánh đến mức hộc máu.
Rất nhanh sau đó, mấy người chúng tôi đã nhanh chóng tập hợp lại, bắt đầu bao vây Bảo Khánh Vương.
Lợi dụng ông ta đang suy yếu mà lấy mạng ông ta, chúng tôi đều không nghĩ sẽ cho tên yêu đạo này bất cứ cơ hội nào.
Bởi vì tên này rất lợi hại, một khi cho đối phương cơ hội thở dốc, vậy thì liền khó đối phó rồi.
Lúc này Hương Chúc Trương cũng chú ý đến chúng tôi, nhất là khi nhìn thấy tôi, ông ấy không khỏi kinh hãi: "Hắc Liên Sứ, Hắc Liên Sứ..."
Ngay lúc ông ấy nói, Vạn Vi đã bình tĩnh lại.
Cô ấy mặc vào áo khoác của tôi, kéo khóa thật kĩ.
Cô ấy cũng nhanh chóng chạy đến chỗ Hương Chúc Trương, lập tức mở phong ấn cho ông ấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/minh-hon/1173.html.]
Phía bên này chúng tôi đã nghiền nát đi lên.
Bao vây ba phía, sẵn sàng nghiền ép và g.i.ế.c c.h.ế.t tên này.
Nhưng, Bảo Khánh Vương cũng thực sự không phải là hạng yếu kém.
Rất lợi hại, phản ứng cũng rất nhanh.
Cho dù bị thương nặng và ho ra máu, ông ta cũng không quên kết ấn.
Chúng tôi còn chưa đến gần, ông ta đã kết thành Vạn Hoa thủ ấn, gầm nhẹ: "Sắc! Đi ra!"
Theo sau tiếng gầm trầm thấp của ông ta, một luồng khí đen đột nhiên tràn ra từ cơ thể của Bảo Khánh Vương.
Khắp khu rừng già, âm thanh của dã thú vang lên "Ngao ngao ngao", vô cùng dày đặc ...
********
Sau khi Bảo Khánh Vương gầm lên, toàn thân ông ta tràn ngập khí đen, khí chất cả người đều thay đổi.
Trong cơ thể ông ta thế nhưng lại bộc phát ra từng luồng âm sát khí.
Biểu cảm của chúng tôi đều thay đổi. Mịa nó chuyện gì đang xảy ra vậy?
Ông ta là người sống, vì sao trong cơ thể lại có âm sát khí?
Không đợi chúng tôi kịp hiểu ra thì trong cơ thể ông ta đột nhiên lao ra bốn hư ảnh.
Đồng thời lại nghe thấy tiếng gầm "Ngao ngao", ngay khi bốn hư ảnh kia vừa xuất hiện thì đã lao thẳng về phía chúng tôi.
Tốc độ cực nhanh, đồng tử của chúng tôi đột nhiên co lại, nhanh chóng làm ra phản ứng.
Sau khi vội vàng lùi lại liền giữ một khoảng cách an toàn với bốn hư ảnh kia.
Bốn hư ảnh kia cũng nhanh chóng ngưng tụ lại, cuối cùng hóa thành hai nam hai nữ, bốn con lệ quỷ áo trắng.
Bốn con lệ quỷ này chân không chạm đất, hai mắt trắng bệch, không có con ngươi.
Răng nanh lộ ra ngoài không ngừng đóng mở, phả ra một luồng khí trắng nhàn nhạt.
Đồng thời, mười hai đạo khí đen đã nổi lên bốn phía xung quanh Bảo Khánh Vương.
Chiêu này chúng tôi đã từng thấy trước đây, đây là chiêu thức dưỡng quỷ độc môn của Bảo Khánh Vương, Thập Nhị Quỷ Sát.
Khí đen xuất hiện nhanh chóng ngưng tụ lại, cuối cùng hóa thành mười hai con quỷ.
Mười hai con quỷ này yếu hơn rất nhiều so với bốn lệ quỷ trước mặt chúng tôi.
Dù vậy, điều quan trọng là số lượng đối phương nhiều.
Có tổng cộng mười sáu con lệ quỷ, nếu trực tiếp giao tranh, có thể nói là cực kỳ phiền phức.
Nhưng cũng không thể qua loa được, vì trong rừng liên tục có tiếng tru của thú dữ.
Hơn nữa tôi phát hiện ra, cách đây không xa có một thứ màu đỏ đang tiến đến rất nhanh.
Tôi cẩn thận nhìn nó, không khỏi khiếp sợ.
Khá lắm, thứ đó thế mà lại là con quái vật da đỏ chúng tôi đang tìm kiếm.
"Bần đạo không tìm bọn mày, bọn mày lại dám đưa tới trước cửa, còn dám đánh lén bần đạo, hôm nay nợ cũ nợ mới, chúng ta liền tính hết một lượt đi!"
Bảo Khánh Vương hung hăng vừa lau m.á.u trên khóe miệng vừa nói.
Cùng lúc đó, Hương Chúc Trương và Vạn Vi cũng đã đứng bên cạnh chúng tôi.
Lúc này, tình hình đã chuyển biến bất ngờ.