Minh Hôn - 1247
Cập nhật lúc: 2024-08-11 10:39:07
Lượt xem: 8
Kết quả, vừa mới đối mặt lão Phong đã bị đánh ngã.
"Lão Phong!" Tôi giận dữ hét lên, rất muốn lao qua đó.
Kết quả là cái tên cầm đầu đám yêu đạo lại khăng khăng chắn ở trước mặt tôi: "Giao bảo vật ra đây, nếu không, bạn của mày sẽ chết!" Hai tên yêu đạo ở bên kia cũng lao đến chỗ Lão Phong.
Sắc mặt lão Phong âm trầm, căn bản không có ý định lùi bước.
Cuối cùng hai tên đó xông lên, hai thanh kiếm bổ vào kiếm của lão Phong và đè nó lên trên một tảng đá xanh.
Lão Phong liều mạng ngăn cản nhưng hiển nhiên là không thể chống cự lại được.
Nhìn thấy tình cảnh này tôi liền có dự cảm không lành.
Vạn nhất lão Phong xảy ra chuyện gì thì trong lòng tôi nhất định sẽ rất áy náy.
“Thế nào? Mày còn không chịu lấy bảo vật ra sao? Bạn của mày sắp c.h.ế.t đến nơi rồi!”
Hai tên yêu đạo đang áp chế lão Phong ở bên kia càng dùng sức ghì lên khiến lưỡi kiếm cứa nhanh lên bả vai của lão Phong.
Trong lòng kinh hãi, tôi nghiến răng muốn đồng ý.
Hai món bảo vật này tuy rất quan trọng, nhưng trước mắt đối với tôi mà nói thì sự sống c.h.ế.t của lão Phong cũng quan trọng không kém.
Tôi nhìn chằm chằm vào tên yêu đạo đang liều mạng với mình, sau đó há miệng muốn nói đồng ý.
Nhưng đúng lúc này đột nhiên vang lên giọng nói trầm thấp: “Tam Tiền đến đây trợ chiến!”
Lời còn chưa dứt đã nhìn thấy một ông lão đột nhiên lao ra, tốc độ cực nhanh.
Một kiếm xuất ra liền nhanh chóng đẩy ra hai thanh kiếm đang ghì trên người lão Phong, sau đó nhấc chân đá hai cước.
“Bang bang”! Trực tiếp đạp ngã hai tên kia.
Tôi nhìn thấy cảnh này thì đồng tử liền giãn ra, trong lòng có một trận vui mừng lướt qua.
Không nghĩ tới, lúc này Tam Tiền chân nhân lại xuất hiện và ra tay cứu giúp chúng tôi.
Hơn nữa, xem ra đạo hạnh của Tam Tiền chân nhân cũng có vẻ không thấp.
Ngoại trừ ông ấy ra thì lúc này bốn người đệ tử của ông ấy cũng đang nhanh chóng chạy tới.
Thấy lão Phong đã thoát khỏi nguy hiểm, tôi liền trừng mắt nhìn hai tên yêu đạo mà hét lớn: "Chúng mày đáng chết!"
Đặt toàn bộ sự chú ý lên trên người của hai tên này.
Bên kia Tam Tiền chân nhân đã cùng lão Phong liên thủ nên thực lực tương đối mạnh, hoàn toàn có thể đối phó với hai tên yêu đạo kia.
Không còn gì phải lo lắng, tôi điên cuồng vận chuyển Hỏa Thiên công, cuồng nộ đối phó hai tên yêu đạo này.
Tính đặc thù của Hỏa Thiên công là trực tiếp áp chế đối thủ.
Sau mấy chục chiêu, một tên trong đó đột nhiên lộ ra sơ hở.
Tôi không chút do dự mà đ.â.m ra một kiếm.
“Vèo”, tôi không chút lưu tình, một kiếm này trực tiếp đ.â.m vào bụng của đối phương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/minh-hon/1247.html.]
Tên yêu đạo kia kêu thảm một tiếng, sau đó trực tiếp ngã xuống đất.
“Đáng chết, mày dám đả thương anh em của tao!" Thủ lĩnh yêu đạo rất giận dữ, cũng cuồng bạo xông lên muốn cùng tôi sống chết.
Đều sở hữu thực lực của Đạo Quân, còn là một chọi một thì tôi hoàn toàn không e ngại bất luận kẻ nào.
Bởi vì Hỏa Thiên công gần như là công pháp mạnh nhất Đạo môn.
Đánh chưa đầy mười chiêu thì đối phương đã chống đỡ không nổi.
Tôi vung ra một kiếm, đối phương chỉ miễn cưỡng chống đỡ.
Mà tay trái của tôi bất ngờ rút ra Linh Đao, trở tay đ.â.m xuống một dao.
Một d.a.o này trực tiếp đ.â.m vào trên cổ của gã.
Cơ thể của gã run lên, hai mắt mở ro, cả người đều sững sờ tại chỗ.
Một d.a.o đ.â.m xuống này trực tiếp liền đ.â.m vào tủy sống khiến gã c.h.ế.t ngay tại chỗ.
Linh Đao điên cuồng hút linh lực cùng với năng lượng Mắt Quỷ của tên đó, rất nhanh liền hút sạch sẽ đạo khí trong thân thể gã.
Gã vô lực ngã xuống đất, phơi thây tại chỗ.
Một bên khác, lão Phong cùng với Tam Tiền chân nhân liên thủ, lại có thêm mấy vị đồ đệ của Tam Tiền chân nhân nữa.
Cũng vào lúc này đã phân định được thắng bại, Tam Tiền chân nhân dẫn đầu đánh bại một người, sau đó đồ đệ của ông ấy bổ xuống một kiếm, lập tức g.i.ế.c chết.
Một giây sau Lão Phong cũng vung một kiếm c.h.é.m ngang cổ đối phương, kết thúc trận chiến.
Tên yêu đạo lúc nãy bị tôi đ.â.m vào bụng vẫn còn chưa chết.
Gã ôm chặt bụng liền muốn đứng dậy chạy trốn.
Đùa gì thế? Một tên yêu đạo của tà giáo Mắt Quỷ còn muốn chạy trốn ở trước mặt chúng tôi á?
Kết quả người này vừa mới đứng dậy liền bị một cước của tôi đạp cho ngã lại trên mặt đất.
Sau đó giẫm lên n.g.ự.c của gã: "Muốn chạy trốn à, không có cửa đâu!"
Sắc mặt của tên kia dữ tợn, rất muốn phản kháng.
Nhưng còn chưa kịp giơ tay thì đã bị một nhát kiếm của lão Phong đ.â.m trúng cánh tay, ghim trên mặt đất.
“Ah!”
Hắn phát ra tiếng kêu thảm thiết chói tai, dường như rất đau đớn.
Tôi nhìn sang lão Phong, hai người gật đầu với nhau.
Sau đó tôi lên tiếng nói: “Mày là giáo chúng thuộc phân đà nào của Mắt Quỷ? Ai là đường chủ? Phân đà của bọn mày nằm ở đâu?"
Tôi liên tục mở miệng tra khảo, bởi vì từ chỗ Thượng Quan Thư tôi cũng hiểu được một ít về kết cấu bên trong của Mắt Quỷ.
Biết rằng đây là một tổ chức khổng lồ, mỗi nơi bọn họ đều có phân đà, giống như phân đà ở núi Lang Nha.
Sau đó trong phân đà còn có đà chủ, lớn hơn một chút là đường chủ, vân vân.
Nhưng tên này chỉ lạnh lùng nhìn tôi một cái: “Tao, đường chủ của tao là Tam Thi Tôn Giả, ngài sẽ báo thù cho bọn tao!"