Minh Hôn - 1380
Cập nhật lúc: 2024-08-26 22:11:05
Lượt xem: 16
Tốc độ của chúng tôi cực nhanh, căn bản là không khiến cho bất cứ một quỷ hồn nào chú ý cả.
Khi đến khoảng sân nhỏ của tòa nhà giấy này, chúng tôi dựa sát vào tường, bắt đầu tiến lại gần ngôi nhà.
Chờ tới khi cả bốn người cùng tới cạnh cửa sổ, lại nghe thấy một tiếng thở dài truyền ra từ trong nhà: “Đã gần hai trăm năm rồi, cuối cùng người kia cũng xuất hiện. Chờ sau khi hoàn thành được chuyện này, mình cũng nên quay lại dương gian thôi!”
Đối phương dựa vào ghế sô pha, tự mình lẩm bẩm, dáng vẻ dường như thực sự mệt mỏi.
Mọi người nhướng mày, sau đó liền nhìn thấy sư phụ tôi giơ tay ra hiệu.
Ý của ông ấy chính là bảo mọi người cùng trực tiếp xông lên, mọi người đều gật đầu một cái.
Tiếp theo đó sư phụ nắm c.h.ặ.t t.a.y lại, chỉ nghe “Phanh” một tiếng, chúng tôi trực tiếp phá cửa xông vào.
Lý Quỳ đang ngồi trên ghế sô pha, lập tức bị chúng tôi dọa cho hoảng sợ.
Gã vội vàng bật dậy khỏi ghế sô pha, trên mặt lộ rõ vẻ kinh ngạc.
Cặp mắt kia rõ ràng là liếc nhìn Thượng Quan Thư mấy lần, lộ ra vẻ khó hiểu và nghi hoặc.
Nhưng đối phương rất nhanh đã bình tĩnh lại, chỉ nghe gã lạnh lùng mở miệng: “Mấy người là ai? Dám xông vào nơi ở của bản quan.”
Sư phụ đứng phía trước nghe gã nói vậy thì hừ lạnh một tiếng: “Bọn tao là ai không quan trọng, quan trọng là, mày là ai?”
Lý Quỳ trực tiếp đứng lên khỏi ghế sô pha, nói: “Không nhìn thấy sao? Bản quan chính là quan cửu phẩm quản lý hộ tịch tại âm giới. Các người là lệ quỷ từ đâu tới đây?”
Trên vẻ mặt Độc đạo trưởng tràn đầy sự khinh thường: “Chỉ là một tên giáo chúng của tà giáo Mắt Quỷ mà thôi, cũng có thể làm được âm quan sao. Ngày lành của mày đến nay đã tận rồi!”
Đối phương chợt nghe được lời này, vẻ mặt vốn đang bình tĩnh trong nháy mắt đã đen lại.
Một đôi mắt lạnh lùng nheo lại thành một đường cong mỏng…
********
Ngay sau khi Độc đạo trưởng trực tiếp chọc thủng thân phận của đối phương, chỉ trong nháy mắt, tên quỷ gọi là Lý Quỳ đã không còn giữ được sự bình tĩnh nữa.
Thận phận là giáo chúng của tà giáo Mắt Quỷ này, đối với gã mà nói, chính là một bí mật tối kị.
Ngoại trừ gã ra, số người biết được bí mật này không vượt quá ba người.
Hơn nữa, ba người này đều là đầu não của tà giáo Mắt Quỷ.
Sự tồn tại của gã, cũng là điều tối mật trong tà giáo này.
Nhưng hiện tại, thân phận của gã đã trực tiếp bị chúng tôi vạch trần, điều này khiến cho gã vô cùng khó hiểu.
Phải qua một lúc lâu, Lý Quỳ mới lên tiếng: “Làm sao mà các người biết được chuyện này?”
Đối phương đứng chắp tay sau lưng, cũng không nhắc tới thân phận âm sai của mình nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/minh-hon/1380.html.]
Nếu chúng tôi đã tìm được gã rồi, cũng dùng một lời thẳng thừng vạch trần thân phận bấy lâu nay mà gã vất vả che giấu.
Cho dù gã có tiếp tục giả vờ cũng không còn bất cứ tác dụng gì, chẳng qua cũng chỉ thêm tốn công vô ích mà thôi!
“Điều này có quan trọng không? Bây giờ cứ đánh một trận đi!” Tôi nói thẳng.
Nhưng đối phương lại đưa tay ngăn cản, sau đó đáp: “Trước khi ra tay, tôi muốn xác định lại một chuyện. Cô ta có phải là Thượng Quan Thư không?”
Vừa dứt lời, tên kia vung tay lên, chỉ thẳng vào Thượng Quan Thư đứng bên cạnh tôi.
Thượng Quan Thư nghe thấy thế, cũng có chút bối rối.
Từ trước đến nay cô ấy và người này chưa từng gặp mặt, vậy mà đối phương lại có thể trực tiếp nhận ra cô ấy.
Ngay cả chúng tôi cũng rất ngạc nhiên.
Nhưng Thượng Quan Thư cũng không kiêng dè gì, trực tiếp xác nhận: “Đúng vậy, là tôi.”
Đối phương gật đầu: “Tôi vẫn luôn ở đây chờ giáo chủ tới, không ngờ lại gặp được cô. Một khi đã như vậy, vậy thì cứ ra tay đi!”
Lời vừa dứt, cả người đối phương liền chấn động, một luồng hồn lực cực mạnh bất ngờ xuất hiện.
Khí tức đó vô cùng lớn mạnh, chỉ trong nháy mắt, toàn bộ khí tức của đối phương đã được nâng cao.
Sự d.a.o động của khí tức kia tạo thành từng gợn sóng, không ngừng lao tới.
Dựa vào phán đoán của tôi, nhìn sức mạnh của luồng khí này, đối phương hẳn là đã đạt tới cảnh giới Đạo Tông rồi.
Đối với chúng tôi mà nói, cảnh giới Đạo Tông quả thực là đã rất cao rồi.
Nhưng ở trước mắt Thượng Quan Thư, chỉ chút đạo hạnh ấy thật chẳng đáng để đặt vào mắt.
Thượng Quan Thư nhìn đối phương phóng thích hồn lực xong, chỉ hừ lạnh một tiếng, rồi chợt vung tay lên.
Trong khoảnh khắc ấy, một luồng hồn lực bàng bạc mạnh mẽ dâng lên.
Sắc mặt Lý Quỳ đại biến, vội vàng quay về thế phòng thủ.
Tuy nhiên, thực lực giữa hai bên thực sự có sự chênh lệch quá lớn, hai luồng hồn lực vừa mới tiếp xúc, đã tạo ra một tiếng nổ vang trời.
Ngay sau đó, Lý Quỳ phát ra một tiếng hét thảm, cả người gã đã bị hất văng ra ngoài, đập thẳng vào vách tường.
Nhìn thấy cảnh này, ba người là tôi, sư phụ và Độc đạo trưởng cũng nhanh chóng lao ra, nhằm thẳng vào tên Lý Quỳ kia.
Căn bản là không cho đối phương cơ hội đứng lên, ba người chúng tôi đã lần lượt ra tay, nhanh chóng khống chế tên này lại.
Độc đạo trưởng rút thanh trường đao đeo bên hông ra, chĩa thẳng vào cổ của đối phương.
Đối phương dám động đậy, chắc chắn sẽ phải chịu cảnh hồn phi phách tán.
Lý Quỳ lãnh trọn một chưởng của Thượng Quan Thư, đã bị thương nặng. Lúc này hồn lực của gã đã suy yếu, khó khăn cất lời: “Đạo, cảnh giới Đạo Tôn… Giết tôi đi!”