Minh Hôn - 146
Cập nhật lúc: 2024-07-11 18:39:09
Lượt xem: 61
Nghe đến đây, tôi vô cùng sửng sốt.
Không ngờ phá giải bùa trấn áp còn cần điều kiện như vậy..
Lúc trước tôi đi nhặt xác ở bên cạnh đập chứa nước, cũng bởi vì tôi mang mạng thủy năm chữ, nên bị lệ quỷ ở dưới nước đòi mạng, tìm người thế thân.
Nhưng không nghĩ tới ở chỗ này, bởi vì mệnh cách của mình, tôi có thể trợ giúp nữ quỷ.
Đã như vậy thì tôi cũng không còn gì để nói.
Nữ quỷ này sẽ không hại tôi, còn nói cho tôi biết một ít tin tức về cô vợ quỷ, tôi cảm thấy nguy hiểm này cũng đáng giá.
Hít thở sâu vài hơi, sau đó tôi nói với nữ quỷ: “Được! Tôi đã chuẩn bị xong, cô nói cho tôi biết tiếp theo tôi phải làm gì!”
“Giờ Thân sơ khắc, khi sức mạnh của bùa chú trở nên yếu đi, đến lúc đó anh hãy đào tấm bia mộ này ra, dùng m.á.u tươi nhuộm đỏ lá bùa. Chì cần phá vỡ lá bùa là tôi có thể thoát ra khỏi quan tài!” Nữ quỷ lại nói tiếp.
Nghe đến đây, tôi “Ừm” một tiếng, đồng thời nhìn đồng hồ.
Giờ Thân, cũng chính là 3 giờ đến 5 giờ sáng, giờ Thân sơ khắc là đúng 3 giờ sáng.
Tôi nhìn thời gian, còn mười lăm phút nữa.
Tôi hoạt động cơ bắp và xương cốt, xác định vị trí của bia mộ, chờ tới 3 giờ sẽ ra tay.
Năm con quỷ đứng hai bên trái phải của tôi, không nói một lời, mặt không chút biểu cảm.
Cứ đứng như vậy thì cũng rất lúng túng, tôi liền hỏi nữ quỷ một câu: “Đúng rồi, cô họ Chu phải không! Tôi tên là Đinh Vĩ. Là ai đã phong ấn cô vào trong đó.”
“Ừm! Tôi họ Chu, về phần những người hãm hại tôi, bọn họ là một đám đại gian đại ác, là kẻ thù của tôi và Thượng Quan Thư!” Nữ quỷ lên tiếng, lúc nói ra câu cuối cùng giọng điệu đã trở nên nghiêm túc hơn.
Tôi trong lòng khẽ giật mình, kẻ thù của cô vợ quỷ?
Trước kia tôi từng nghe Thượng Quan Thư nói rằng cô ấy đã đắc tội với rất nhiều người, nhưng cô ấy không đề cập đến người đó là ai.
Giờ nghe thấy Chu tiểu thư nói, còn là kẻ thù không đội trời chung, tôi thật sự rất tò mò.
“Cô có thể nói cho tôi biết bọn họ là ai không?” Tôi tiếp tục hỏi.
Nhưng nữ quỷ lại im lặng một hồi lâu, sau đó nói: “Không thể, biết càng nhiều càng không tốt cho anh. Tôi nghĩ Thượng Quan Thư cũng không muốn nói cho anh biết.”
Tôi hơi xấu hổ, không nói liền không nói đi! Còn tìm cớ như vậy.
Tất nhiên, nếu người ta không nói với tôi, tôi cũng không hỏi thêm nữa.
Tôi chỉ ấp úng vài câu, dù sao cô vợ quỷ đúng là không có nói cho tôi biết chuyện này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/minh-hon/146.html.]
Khi chúng tôi gặp nhau, cô ấy không gọi tôi là đồ cặn bã, tôi đã biết ơn lắm rồi
Một lúc sau, giờ thân đã đến.
Tôi thấy thời gian đã tới, liền nói một câu: “Tôi bắt đầu làm đây!”
Nói xong, tôi liền đẩy cỏ dại ở xung quanh ra, bắt đầu duỗi tay đẩy tấm bia mộ kia.
Lúc này năm con quỷ lại đột nhiên lui ra xa mấy thước, tựa hồ rất kiêng kỵ tấm bia mộ này.
Phần lớn tấm bia vỡ còn sót lại đã chìm xuống đất, tôi chỉ có thể dùng đao để hất đất đi, cuối cùng mới dời tấm bia ra từng chút một.
Tuy hơi nặng nhưng đó không phải là vấn đề lớn.
Sau khi dời tấm bia vỡ nát ra phía sau, nữ quỷ kêu tôi đào xuống. Sau khi đào khoảng nửa mét, tôi đã chạm đáy. Lúc này, tôi đã đổ mồ hôi rất nhiều vì kiệt sức.
Dụng cụ trong tay tôi không phải là một cái xẻng, mà là một thanh đao.
Cũng may đất ở đây mềm, nếu không tôi cũng không biết khi nào mới đào xong.
Tôi duỗi tay sờ và nương nhờ vào ánh trăng để nhìn xuống đáy.
Tôi phát hiện ra đây là một phiến đá, nhưng phiến đá này rất giống với đá đen.
Nó có màu đen sáng bóng, trên đó có một số họa tiết và phù văn rất đặc biệt.
Tôi dọn sạch lớp đất phía trên, cuối cùng lộ ra một phiến đá rộng 30 cm.
Lúc này tôi nhìn kỹ thì thấy dưới phiến đá có một cỗ quan tài.
Còn chiếc quan tài bằng đồng, do bị chôn vùi hàng trăm năm nên các hoa văn trên đó đã bị ăn mòn, một số chỗ đã bị hư hại.
Nhưng phiến đá này lại được khảm lên trên quan tài đồng.
Trên phiến đá, ngoài kết cấu đặc biệt, còn có một biểu tượng rất nổi bật.
Một khuôn mặt quỷ nhăn nhó với ba con mắt và hai chiếc răng nanh nhìn như cười mà không phải cười, khi nhìn thấy hình ảnh này, tôi không khỏi liên tưởng đến tên ác quỷ mà chúng tôi đã giết.
Nhưng vào lúc tôi ngây người, giọng nói của nữ quỷ Chu tiểu thư lại vang lên: “Chính là nó, trên tảng đá màu đen này có khắc một câu bùa chú trấn áp, anh phải dùng m.á.u lây nhiễm phù văn, sau đó phá vỡ nó!”
Nghe đến đây, tôi không nghĩ nhiều nữa.
Trong miệng “Ừm” một tiếng, trực tiếp rạch một đường trên lòng bàn tay.
Sau đó, tôi trực tiếp đặt tay lên phiến đá. Khoảnh khắc tôi chạm vào phiến đá, một trận lạnh lẽo đột nhiên truyền sang lòng bàn tay của tôi, sau đó bao phủ toàn bộ cơ thể của tôi.