Minh Hôn - 186
Cập nhật lúc: 2024-07-11 19:28:56
Lượt xem: 43
Chuyện xảy ra quá nhanh, hơn nữa Dương Tuyết lại đứng quá gần, làm chúng tôi không kịp phản ứng.
Chờ đến lúc chúng tôi khôi phục lại tinh thần thì đã muộn.
Chỉ thấy Cẩu Kiếm đột nhiên há to miệng, cắn vào đùi của Dương Tuyết.
Dương Tuyết nhịn không được mà hét lên một tiếng, không ngừng giãy chân, muốn Cẩu Kiếm nhả miệng ra.
Nhưng ông ta không chỉ cắn chặt đùi của Dương Tuyết mà trong miệng còn không ngừng phát ra tiếng gầm nhẹ “Ô ô ô”.
“Muốn c.h.ế.t à!” Tôi hét lên và đá ông ta một phát.
Cú đá này của tôi rất mạnh, không nghiêng không lệch trực tiếp đá thẳng vào sườn mặt của đối phương.
Lực đạp quá lớn khiến Cẩu Kiếm lập tức nhả miệng ra.
“Dương Tuyết, cô không sao chứ!” Tôi quan tâm hỏi cô ấy.
Dương Tuyết nghĩ tới chân của mình, đã lùi lại mấy bước.
Cô nhìn thấy trên đùi trắng nõn của mình lúc này đã xuất hiện hai dấu răng, vết cắn rất sâu xuyên qua da khiến m.á.u tươi chảy ra ngoài.
“Không, không có việc gì.” Dương Tuyết chịu đựng đau đớn để trả lời tôi, cô ấy che đùi lại, cố gắng ngăn m.á.u chảy ra.
Cùng lúc đó, Hàn Tuyết Phong đã hừ lạnh một tiếng.
Anh ta vớ lấy chiếc gạt tàn thuốc trên đầu giường, ném thẳng về phía đầu Cẩu Kiếm.
Không thể không nói, Hàn Tuyết Phong xuống tay rất độc ác.
Anh ta cũng chẳng sợ sẽ ném c.h.ế.t Cẩu Kiếm, chỉ nghe “Bang” một tiếng, ông ta đã ngã xuống đất.
“Mày chán sống rồi, đêm nay ông sẽ đập c.h.ế.t mày!” Hàn Tuyết Phong vừa hét to vừa không ngừng đánh đá vào người Cẩu Kiếm.
Lúc này Cẩu Kiếm đã hoàn toàn khác trước.
Ông ta lộ ra con mắt thứ ba, sức lực trở nên rất mạnh, thậm chí còn không ngừng kháng cự lại.
Cho dù trên đầu đang chảy máu, ông ta cũng không buồn để ý tới điều đó.
Ông ta đột nhiên gào lên: “Đừng nghĩ là tao dễ động vào! Có c.h.ế.t tao cũng kéo theo chúng mày làm đệm lưng.”
Nói xong, ông ta tỏ vẻ không muốn sống mà nhào về phía Hàn Tuyết Phong.
Hàn Tuyết Phong không ngờ tới, đối phương sẽ trở nên dũng mãnh như vậy, lại còn lao về phía của mình.
Kết quả, anh ta bị đối phương quật ngã, hơn nữa bây giờ Cẩu Kiếm giống hệt một con ch.ó điên.
Ông ta há miệng cắn loạn xạ ở trên người Hàn Tuyết Phong, Hàn Tuyết Phong nóng nảy vội dùng một tay bóp chặt cổ của đối phương, tay còn lại không ngừng đập mạnh lên cơ thể ông ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/minh-hon/186.html.]
Nhưng cũng vô ích, Cẩu Kiếm không hề quan tâm chút nào.
Sắc mặt của tôi và Dương Tuyết biến đổi, thấy tình huống nguy cấp, cũng không dám chần chừ nữa.
Chúng tôi vội vàng xông lên phía trước, túm lấy đầu của ông ta, cố hết sức tách ông ta ra khỏi người của Hàn Tuyết Phong.
Mà ngay lúc này Dương Tuyết lại đột nhiên cắn ngón tay của mình vẽ một câu thần chú vào trong lòng bàn tay.
Cùng lúc đó, Triệu Thiến Thiến, người vừa đi ra ngoài trước đó đã quay trở về.
Nhìn thấy Cẩu Kiếm đang cùng chúng tôi đánh đ.ấ.m loạn thành một nùi, cô ta sửng sốt một lúc lâu.
Nhưng ngay sau đó cô ta cũng tiến lên giúp đỡ chúng tôi, mặc dù sức lực của Cẩu Kiếm đã trở nên rất mạnh, nhưng đối mặt với sự áp chế của ba người chúng tôi, ông ta cũng không có cách nào chống cự nổi.
Cuối cùng ông ta bị tôi ấn chặt người trên mặt đất, Hàn Tuyết Phong thì cố nén cơn giận.
Anh ta xé khăn trải giường ra làm thành dây thừng rồi lập tức chói tay chân của ông ta lại.
Dù vậy, ông ta vẫn hung tợn trừng mắt với chúng tôi, hai mắt đỏ ngầu, không ngừng giãy giụa.
Trong miệng ông ta còn chảy ra nước miếng nhầy nhầy dính dính, thậm chí có thể mơ hồ phát hiện ra một điều.
Chỉ trong chốc lát, hàm răng của ông ta đã dài ra.
Cẩu Kiếm giãy giụa, không ngừng nói: “Tao sẽ không nói, tao sẽ không nói! Tao trường sinh bất tử, tao trường sinh bất tử……”
Thấy dáng vẻ này của đối phương, tôi trợn trắng mắt, nhưng trong lòng cũng nảy sinh hoài nghi.
Lúc đầu ông ta còn sợ hãi đến c.h.ế.t khiếp, sao bây giờ lại trở nên điên cuồng như vậy?
Chẳng lẽ có liên quan đến việc ông ta mở ra con mắt thứ ba?
Trong lòng nghĩ như vậy, Dương Tuyết đứng ở bên cạnh tôi đã vẽ xong một tấm bùa chú.
Dương Tuyết vẽ bùa trong lòng bàn tay xong thì đi đến trước mặt Cẩu Kiếm.
Ngay sau đó, tôi chỉ kịp nghe Dương Tuyết nói: “Lúc nãy ông dám cắn tôi, bây giờ tôi sẽ cho ông thấy bổn tiểu thư lợi hại thế nào!”
Lời vừa dứt, Dương Tuyết đã đánh ra một chưởng.
Bùa trong lòng bàn tay của cô ấy đã đánh thẳng lên trên trán của đối phương, vừa vặn đúng ngay chỗ con mắt thứ ba của ông ta.
Bị trúng một chưởng này, Cẩu Kiếm vốn đang kêu gào đột nghiên run rẩy mãnh liệt, trong miệng phát ra tiếng kêu hoảng sợ: “A! A……”
Cơ thể của ông ta không ngừng run rẩy, có vẻ rất đau đớn.
Bàn tay có bùa chú đang đặt trên trán ông ta không khác nào một chiếc bàn là, liên tục thiêu đốt con mắt thứ ba của ông ta, lại còn phát ra tiếng cháy “xèo xèo”.
Từng luồng khí đen không ngừng toát ra từ giữa các ngón tay của Dương Tuyết, trông vô cùng quỷ dị.