Minh Hôn - 224
Cập nhật lúc: 2024-07-11 21:48:23
Lượt xem: 26
Tôi và Bạch Phong vội vàng nâng kiếm gỗ đào đ.â.m tới phía trước, nhưng tốc độ của quỷ anh quá nhanh.
Không đợi chúng tôi giơ kiếm, cái lưỡi trong miệng của nó đã trực tiếp b.ắ.n ra ngoài, đong đưa trái phải, tấn công vào cổ tay của tôi và Bạch Phong.
Đừng nhìn nó chỉ là một cái đầu lưỡi, nhưng sức lực của chiếc lưỡi này vô cùng lớn.
Chỉ như vậy mà tôi đã cảm thấy cổ tay vô cùng đau, cũng không còn sức để cầm cây kiếm gỗ đào.
Hai thanh kiếm gỗ đào trực tiếp rớt xuống mặt đất, còn quỷ anh thì đột nhiên nhào vào trên người của Bạch Phong.
Quán tính cực lớn trực tiếp đẩy Bạch Phong bay ra ngoài gần hai mét.
Cái miệng to kia trực tiếp cắn về phía Bạch Phong.
Sắc mặt của tôi thay đổi, không nhịn được mà hét lên ”Bạch Phong”.
Đồng thời tôi nhào về phía quỷ anh muốn tách hai người này ra.
Thời điểm Bạch Phong bị cắn, cậu ta cũng nhanh chóng đưa tay ra, giữ chặt hàm trên và hàm dưới của quỷ anh.
Trên cánh tay đã bị răng nanh đ.â.m chảy ra m.á.u tươi, nó đang từng chút một tiến sát đến đầu của Bạch Phong, nhưng Bạch Phong vẫn chịu đựng đau đớn, căn bản không dám buông tay.
Lúc này tôi đã đi đến trước mặt của quỷ anh, thấy tình huống không ổn, tôi liền nắm lấy cơ thể của quỷ anh, trên tay dùng sức kéo nó ra ngoài, để tránh việc nó cắn trúng đầu của Bạch Phong.
“Quỷ anh c.h.ế.t tiệt, qua đây cho tôi!” Tôi hét lớn.
Nhưng sức lực của quỷ anh rất lớn, nó gắt gao ôm chặt lấy Bạch Phong.
Tôi không ngừng dùng sức kéo ra nhưng vẫn không thể kéo nó ra ngoài.
Còn quỷ anh, trong miệng không ngừng phát ra tiếng “Oa oa oa”, nước miếng không ngừng chảy xuống bên dưới.
Cái lưỡi đỏ như m.á.u nhớp nháp, không ngừng l.i.ế.m lên mặt của Phong Hàn Tuyết, muốn bao nhiêu ghê tởm liền có bấy nhiêu ghê tởm.
Cứ như vậy, trước mắt ba người chúng tôi chỉ có thể chống cự được như vậy.
Dương Tuyết cũng bị hoảng sợ, còn đứng ngây người ở tại chỗ.
Lúc này cô ấy mới hồi phục lại tinh thần, cũng vội vàng vọt lên, trên tay chính là một tấm bùa phù.
Giờ phút này quỷ anh đang liều mạng ôm Bạch Phong, không ngừng kêu “Ngao ngao ngao” và cố gắng cắn Bạch Phong, cũng không có chú ý tới Dương Tuyết đang ở phía sau.
Lúc này Dương Tuyết đuổi tới, không chút do dự giơ bùa chú trong tay lên.
“Nghiệp chướng!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/minh-hon/224.html.]
Vừa dứt lời, chỉ nghe “Bang” một tiếng, bùa phù kia đã trực tiếp vỗ lên trên cái đầu to của quỷ anh.
Mà tấm bùa phù này mới vừa tiếp xúc với cái đầu của quỷ anh, liền bộc phát ra một luồng dương khí cực nóng.
Ngay sau đó “Oanh” một tiếng trầm vang, nổ tung ngay tại chỗ.
Cho dù quỷ anh rất lợi hại, cũng thắng không nổi sức mạnh của tấm bùa chú này.
Theo sự nổ tung của bùa chú, cái miệng to của quỷ anh bị xé toạc, nó kêu lên thảm thiết, toàn bộ cơ thể của nó trực tiếp bị hất tung ra ngoài, cái đầu bị đánh đến m.á.u me đầm đìa, nhưng nó vẫn không chết, trong miệng còn không ngừng phát ra tiếng rên rỉ đau đớn.
Lúc này tôi cũng không có tâm trạng để ý tới nó, tôi vội vàng kéo Bạch Phong đứng lên: “Lão Phong mau đứng lên.”
Bạch Phong thuận thế đứng lên, dùng tay lau đi nước miếng bị dính trên mặt, vẻ mặt ghê tởm nói: “Quỷ anh này thật là ghê tởm!”
Nói xong, cậu ta cũng nhìn về phía quỷ anh bị hất tung cách đó không xa.
Nhưng chỉ nhìn thấy quỷ anh ôm lấy cái đầu to đầy gân xanh đỏ của nó. Đầu lắc lắc, đau đớn hét lên.
“A! Đau quá, con, con đau quá……”
Quỷ anh này cũng thật lợi hại, đầu của nó đã bị trúng một tấm bùa chú.
Nhưng nó chỉ bị thương, còn chưa có chết.
“Chớ chậm trễ, lợi dụng lúc nó còn đang bị thương mà g.i.ế.c nó đi!” Tôi vội vàng mở miệng, đồng thời nhanh chóng nhặt lên cây kiếm gỗ đào trên mặt đất.
“Cùng nhau xông lên, diệt trừ nó!” Dương Tuyết và Bạch Phong cũng nặng nề gật đầu, lần lượt nhặt kiếm gỗ đào lên.
Nhắm ngay vị trí của quỷ anh, ba chúng tôi nhanh chóng bao vây quỷ anh lại.
Nhưng quỷ anh đúng là một khúc xương cứng, mặc dù bị trúng bùa chú nhưng vẫn còn sức chiến đấu.
Nó nhìn thấy ba chúng tôi đã tập trung lại, nó ôm đầu và nhanh chóng lùi lại phía sau, cuối cùng nhảy qua bức tường ở bên cạnh.
Tốc độ của nó cực nhanh, chúng tôi căn bản không theo kịp nó.
sau khi nó nhảy lên bức tường, tay chân của nó bám chặt vào tường, cứ như vậy, nó leo lên bức tường và tiến tới cái cửa sổ cách đó không xa.
“Nó đang muốn chạy trốn!” Tôi kinh ngạc hét lên.
Đồng thời tôi cũng tiến tới, nhưng tốc độ bò của quỷ anh rất nhanh, trong phút chốc nó đã bò đến bên cửa sổ.
Bởi vì trên cửa sổ có dán bùa chú cho nên lúc này nó không thể trốn ra bên ngoài được.
Nó giơ tay lên muốn gỡ đi tấm bùa chú trên cánh cửa sổ.
Nhưng móng vuốt của nó vừa mới tiếp xúc tấm bùa chú, thì giống như bị giật điện, miệng hét lên một tiếng “A”, rồi vội vàng rụt tay trở về.