Minh Hôn - 247
Cập nhật lúc: 2024-07-12 17:14:57
Lượt xem: 48
Vừa nói tôi vừa lấy hũ tro cốt ra, sau đó đặt vào bên trong cái hố đã đào sẵn, tiếp theo là dùng bùn đất để lấp lại.
Nhưng chuyện này còn chưa kết thúc, Thượng Quan Thư còn kêu tôi dùng d.a.o nhỏ khắc tên Trúc Thanh lên trên cây hòe lớn kia, coi như dùng làm mộ bia.
Người xưa thường nói cây là bia, rễ là huyệt.
Làm như vậy để sau này, chỉ cần cây hòe không chết, Trúc Thanh sẽ không bị hóa thành du hồn dã quỷ.
Thượng Quan Thư nói được làm được, tôi cũng không có lý do gì để nghi ngờ cô ấy.
Tay chân của tôi rất nhanh nhẹn, một lát sau đã làm xong.
Sau khi làm xong bia mộ, tôi liền rút bùa chú dán ở trên túi Càn Khôn, ngay sau đó mở túi ra.
“Trúc Thanh, cô xuất hiện đi!”
Vừa dứt lời, từ trong túi Càn Khôn đã bay ra một luồng khói trắng, nhanh chóng rơi xuống đất hóa thành một cô gái mặc đồ trắng.
Không phải ai khác, mà chính là quỷ hồn của Trúc Thanh.
Vừa mới chạm đất, Trúc Thanh đã quỳ xuống trước mặt tôi và Thượng Quan Thư.
Không nói lời nào, trực tiếp dập đầu, nói: “Cảm ơn, cảm ơn chị, cảm ơn Đinh đạo trưởng!”
Dù sao tôi cũng sống ở thời hiện đại, cho nên khi nhìn thấy nữ quỷ quỳ xuống dập đầu cho tôi, tôi vẫn chưa thích ứng kịp.
Tôi vội vàng đưa tay đỡ cô ta đứng lên: “Đừng đừng đừng, tôi là người trừ tà, đây là việc mà tôi nên làm. Về sau, cô ở chỗ này đi theo Thi Muội chăm chỉ tu hành, chuẩn bị sẵn sàng cho việc chuyển thế đầu thai!”
“Cảm ơn, cảm ơn Đinh đạo trưởng!” Nữ quỷ vô cùng cảm động.
Tôi lộ ra ý cười: “Đừng cảm ơn tôi, cô hãy cảm ơn cô ấy đi!”
Vừa nói tôi vừa nhìn về phía Thượng Quan Thư.
Thượng Quan Thư lại lắc đầu: “Không có việc gì, cô thực sự vô tội. Nhưng để cô một lần nữa đầu thai làm người, còn phải chờ thêm mấy năm nữa, bởi vì hiện giờ tôi còn một mối thù lớn chưa trả, hơn nữa với công lực của tôi lúc này, không đủ giúp cô tụ lại mệnh hồn châu!”
Trúc Thanh nghe xong, có vẻ vô cùng phấn khích, liên tục nói cảm ơn.
Cô ta đã chờ 20 năm rồi, cô ta đợi thêm mấy năm nữa cũng không sao hết, nếu có thể cô ta còn tự nguyện muốn giúp Thi Muội báo thù.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/minh-hon/247.html.]
Nhưng nghe đến đây, trong lòng tôi không khỏi “Lộp bộp” một tiếng, hơi nhíu mày lại.
Có lẽ nhìn từ góc độ của tôi, Thượng Quan Thư cùng với nữ quỷ, hai người đều có điểm tương tự nhau, chỉ là Thượng Quan Thư thê thảm hơn.
Tôi còn nhớ Chu Vận từng nói qua, Thượng Quan Thư và Chu Vận, cả hai đều bị người nào đó giở thủ đoạn đặc biệt.
Không thể chuyển thể, không thể đầu thai, vĩnh viễn chỉ có thể làm quỷ.
Mà kẻ thù của bọn họ chính là tổ chức mắt quỷ thần bí kia.
Nói đến Trúc Thanh, cô ta còn có cơ hội đầu thai nhưng Thượng Quan Thư thì không.
Chỉ có thể suốt đời làm quỷ, vĩnh viễn không thể thấy ánh mặt trời, không có nhiệt độ cơ thể, không có nhịp tim, không có máu, không có nước mắt, không thể cùng người sống gặp mặt.
Tôi không thể thấu hiểu được hết cảm giác đau khổ của các cô ấy, nhưng tôi có thể cảm nhận được sự thù hận của các cô ấy đối với tổ chức mắt quỷ……
Trong lúc nhất thời tôi trầm mặt không biết nói gì, nhưng lúc này Thượng Quan Thư đã bất ngờ quay đầu lại nói với tôi: “Tên cặn bã c.h.ế.t tiệt này, mọi chuyện đã xong, anh có thể đi được rồi!”
Vừa nghe thấy lời nói của Thượng Quan Thư, tôi đã khôi phục lại tinh thần.
Nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Thượng Quan Thư, tôi chỉ cảm thấy cô vợ quỷ này trở mặt còn nhanh hơn lật sách nữa.
Tôi không vui, trực tiếp phản bác lại: “Cô đuổi tôi đi nhanh vậy à? Cô không cho tôi nghỉ ngơi một chút, uống tách trà? Mang tôi đi dạo một vòng?”
“Nha a! Tên cặn bã c.h.ế.t tiệt này, anh muốn ở đây ăn vạ không chịu đi đúng không?” Thượng Quan Thư cũng la to lên.
Nhưng không đợi tôi lên tiếng, ở bên cạnh, Mạc bà bà đã phát ra tiếng cười “Ha ha ha”: “Tiểu thư, đây là lần đầu tiên cô gia đến đây, tò mò về nhà của chúng ta cũng là chuyện bình thường. Nhưng cô gia, cậu cần phải nghĩ kỹ, nơi này không phải là nơi mà người sống ở, cậu vẫn muốn ở chỗ này lâu sao?”
Tôi nghe thấy lời nói khàn khàn của Mạc bà bà, trong lúc nhất thời không biết trả lời như thế nào.
Kết quả Thượng Quan Thư lại bổ sung thêm một câu “Hừ! Tên ngu ngốc này, tôi sẽ cho anh ở chỗ này một đêm, dù sao anh cũng chỉ mất mấy năm tuổi thọ mà thôi!”
Mẹ nó! Đứng ở nơi này còn bị giảm tuổi thọ?
Trong lòng tôi không khỏi kinh sợ, tôi chỉ tò mò đối với nhà quỷ, chỉ muốn đi dạo nhìn xem xung quanh mà thôi.
Về sau tôi còn có thể khoác lác ở trước mặt Bạch Phong và Dương Tuyết, ai ngờ đứng ở nơi này sẽ giảm tuổi thọ?
“Nơi này, nơi này thật sự có thể làm giảm tuổi thọ?” Tôi ngạc nhiên nói.
“Nói nhảm! Nếu không anh cứ thử ở lại nơi này một lần đi?” Thượng Quan Thư vừa khoanh tay vừa nói chuyện.