Minh Hôn - 259
Cập nhật lúc: 2024-07-12 17:18:41
Lượt xem: 34
Xem ra chỉ cần tôi và Bạch Phong bám trụ thêm một ít thời gian nữa, Dương Tuyết sẽ hạ gục được tiểu nữ quỷ kia.
Đến lúc đó, ba đánh hai, chúng tôi chính là người chiến thắng.
Nâng lên tinh thần, chúng tôi dồn hết sức lực để chiến đấu với ba con quỷ.
Mỗi một lần công kích và phòng thủ tôi đều vô cùng nghiêm túc ứng phó, nếu không cẩn thận có thể sẽ bị thương, thậm chí là mất mạng.
Sau khi đánh nhau khoảng mười mấy phút, tôi cảm thấy thể lực của mình đã cạn sạch, áo đã sớm ướt đẫm mồ hôi.
Áp lực của nữ quỷ tạo ra cho tôi càng lúc càng lớn, nhưng vào lúc này, cuối cùng bên chỗ của Dương Tuyết cũng đã phân ra thắng bại.
Dương Tuyết đột nhiên khẽ kêu: "Phá!"
Lời vừa dứt, Dương Tuyết đã đánh ra một chưởng.
Chưởng này đánh thẳng vào n.g.ự.c của tiểu nữ quỷ, "rầm" một tiếng, nữ quỷ lập tức bị đánh bay ra ngoài.
Trong miệng rên rỉ, liền lăn ra đất.
“Bảo bối!” Nữ quỷ trung niên đang đánh nhau với tôi đột nhiên kêu lên một tiếng, lập tức lui về phía sau, bộ dạng vô cùng hoảng sợ.
“Dám làm tổn thương cháu gái của tao, tao muốn xé xác của mày!” Lão quỷ đột nhiên nổi giận, liều mạng với Bạch Phong.
Bạch Phong không ngờ đối phương lại đột nhiên nổi điên, kết quả là bị đánh một cái trở tay không kịp.
Cánh tay phải bị cào trúng, m.á.u tươi chảy không ngừng.
Thấy áp lực bên chỗ của Bạch Phong đột nhiên tăng lên gấp đôi, tôi vội vàng rút kiếm tiến về phía đó.
"Chết đi!"
Lão quỷ thấy tôi đột nhiên tới gần, lắc mình một cái, nhanh chóng lui sang một bên.
“Lão Phong, cậu sao rồi?” Tôi nhìn cánh tay của Bạch Phong, quan tâm hỏi.
“Không, không sao, vết thương ngoài da!” Mặc dù Bạch Phong đã bị thương, hơn nữa vết thương cũng tương đối lớn, nhưng vẻ mặt của cậu ta lại không chút thay đổi nào, chỉ lùi về sau một bước, nắm chặt miệng vết thương.
Lúc này Dương Tuyết cũng chạy tới, từ trong túi lấy ra một cuộn băng gạc: "Mau băng bó một chút!"
Là một người đàn ông, Bạch Phong chỉ cầm lấy băng gạc và tự băng lại vết thương mà không cần sự giúp đỡ của chúng tôi.
Lão quỷ cùng nữ quỷ trung niên bên kia cũng lui về phía tiểu nữ quỷ.
Một chưởng kia của Dương Tuyết đã dùng tới chú thuật.
Tiểu nữ quỷ bị trúng chú thuật, cho dù không chết, cũng bị trọng thương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/minh-hon/259.html.]
Lúc này toàn thân cô ấy co quắp run rẩy, hiển nhiên là đã bị trọng thương.
“Bảo bối, bảo bối đừng sợ, có mẹ ở đây, mẹ sẽ bảo vệ con!” Nữ quỷ trung niên nói với vẻ xúc động, giống như một người mẹ hiền từ, vuốt ve gò má của tiểu nữ quỷ, điều này khiến chúng tôi cảm thấy ngoài ý muốn.
Bởi vì theo chúng tôi, quỷ hồn đã hóa thành lệ quỷ không nên tồn tại cảm xúc.
Những gì mà bọn họ có, phải là thú tính mới đúng.
Nhưng tại sao, tại sao lúc này nữ quỷ trung niên lại biểu lộ ra cảm xúc?
"Cháu gái, cố lên, lát nữa chờ ông ngoại bắt được những chủ đầu tư này, hút tinh khí của bọn họ thì cháu sẽ không sao!" Lão quỷ cũng ngồi xổm bên cạnh tiểu nữ quỷ, mở miệng an ủi.
Lập tức, lão quỷ hung hăng quay đầu lại, hung ác liếc mắt nhìn chúng tôi một cái, trong mắt tràn đầy hận ý.
Hơn nữa, ngay lúc này ông ta còn chậm rãi đứng lên, hung ác nhìn chằm chằm chúng tôi, không hề báo trước mà gầm lên một tiếng "A".
Thanh âm rất dài, trầm thấp, cực chói tai, làm người nghe cảm thấy khó chịu.
Lúc đầu chúng tôi cũng cũng không chú ý, chỉ cho rằng ông ta không có việc gì chỉ gọi bậy.
Nhưng sau khi lão quỷ kêu xong, chúng tôi mới biết đã xảy ra chuyện...
Xung quanh quảng trường bỗng nổi lên một trận âm phong.
Ngay sau đó, tiếng gầm gừ của dã thú "Ô ô ô" vang lên từ khắp nơi.
Cùng với âm thanh gầm gừ là tiếng bước chân đột ngột và tiếng rung của cỏ dại.
“Có thứ gì đó đang đến gần!” Dương Tuyết cau mày, đồng thời đánh giá xung quanh.
Không đợi chúng tôi đáp lời thì có một “người” đột nhiên trồi lên từ đám cỏ dại cách đó không xa.
Khi “người” đó xuất hiện, chúng tôi liền sợ ngây người.
Chỉ thấy người nọ khắp người sưng tấy, có chỗ còn thối rữa, toát ra mùi tanh tưởi.
Lúc này, “người” này đi khập khiễng như một xác c.h.ế.t không hồn, phát ra âm thanh "Ô ô ô", đi về phía chúng tôi.
Vẫn chưa kết thúc, sau khi thứ giống như xác c.h.ế.t kia xuất hiện, liên tiếp bốn năm xác c.h.ế.t kỳ quái như vậy lần lượt xuất hiện ở xung quanh.
Tất cả bọn nó đều loạng choạng, từng người một, tụ tập về đây từ mọi hướng của thị trấn.
Ngoại trừ xác c.h.ế.t đầu tiên bị thối rữa và kinh tởm, những xác c.h.ế.t biết đi còn lại đều bình thường, ngoại trừ khuôn mặt nhợt nhạt và vô hồn.
Quần áo của bọn họ rất giống với xác c.h.ế.t mà chúng tôi đã gặp lúc đầu, đều mặc quần áo du lịch và mang cùng một loại ba lô.
Không chỉ vậy, ngay cả cổ của bọn họ cũng có một đặc điểm chung, đều có vết răng do bị cắn.
Rõ ràng những người này đi cùng nhau.