Minh Hôn - 429
Cập nhật lúc: 2024-07-15 18:31:26
Lượt xem: 21
Ngôi mộ này cũng giống như của Tề Hữu Tài, khi đào lên đất bên dưới cũng rất ẩm ướt.
Sau khi làm sạch đất, nếu quan sát kỹ có thể thấy ván quan tài cũng đang rỉ nước và nhỏ giọt liên tục xuống đáy mộ.
Lúc này, Độc đạo trưởng, lão Phong và những người khác đã từ dưới chân núi đi lên.
Độc đạo trưởng vừa xuất hiện, sư phụ liền mở miệng nói: "Lão độc, mau tới đây xem một chút!"
Thấy giọng điệu nghiêm túc của sư phụ, Độc đạo trưởng có chút nghi hoặc, nhưng vẫn bước nhanh về phía trước.
Sau khi sư phụ nói thầm vài câu với Độc đạo trưởng, sắc mặt của Độc đạo trưởng hơi thay đổi, vội vàng đi tới phần mộ.
Lão Phong cũng nhìn ra điều kì quái, câu ta đến gặp tôi và hỏi: "Lão Đinh, chuyện gì đã xảy ra vậy?"
"Tôi cũng chưa biết, nhưng hai ngôi mộ này bị rỉ nước rất nghiêm trọng. Hơn nữa tôi còn thấy nước đang rỉ ra từ trong quan tài!" Tôi nói thật.
Bạch Phong nghe thấy điều này, cậu ấy sửng sốt một lúc: "Trong quan tài có thể chảy ra nước?"
Rõ ràng, Bạch Phong cũng rất ngạc nhiên. Tôi nặng nề gật đầu, tỏ ý khẳng định.
Cách đó không xa, Tề tiên sinh thấy chúng tôi thần thần bí bí, cũng đi tới, trầm giọng hỏi: "Tiểu Đinh đạo trưởng, có chuyện gì sao? Mộ của cha tôi còn có thể dời đi không?"
Tôi cười với Tề tiên sinh: “Có một số vấn đề nhỏ, nhưng sư phụ của tôi và những người khác đều ở đây, nên ông cứ yên tâm, quan tài đã thấy ánh sáng, hôm nay nhất định phải dời mộ!”
Tề tiên sinh không nghĩ nhiều về điều đó, ông ta thở phào nhẹ nhõm khi nghe mộ có thể di chuyển: "Có thể di chuyển thì tốt, có thể di chuyển thì tốt!"
Nói xong, ông ta liền không để ý nữa, đi đến bên cạnh hút thuốc với ba tài xế, yên lặng chờ sự sắp xếp của nhóm sư phụ.
Nhưng vào lúc này, sư phụ đột nhiên nói với tôi và Bạch Phong: "Tiểu Vĩ, Tiểu Phong, lại đây!"
Lão Phong và tôi nhìn nhau, không chút do dự mà bước tới.
Đến gần, tôi nhìn thấy sắc mặt của Độc đạo trưởng đã trầm xuống, ông ấy nhỏ giọng nói: "Chuyện đột nhiên phát sinh, mọi người đều không có chuẩn bị trước, trước tiên nói cho các con biết, hai cỗ quan tài này đã xảy ra vấn đề, hơn nữa trong quan tài có thể sẽ có khác thường, đêm nay cẩn thận một chút, tránh cho xảy ra chuyện ngoài ý muốn..."
****************
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/minh-hon/429.html.]
Lão Phong và tôi cũng đoán được là có vấn đề, nhưng lúc này chính miệng Độc đạo trưởng nói có điều gì đó không ổn với quan tài, còn bí ẩn như vậy, điều này càng khiến chúng tôi thêm tò mò.
Thậm chí lão Phong còn nói thẳng: "Sư phụ, người có thể giải thích rõ ràng chuyện gì đang xảy ra không?"
Độc đạo trưởng nghe vậy, lại nhìn trái nhìn phải, thấy Tề tiên sinh và những người khác không đến gần, liền nói với chúng tôi: “Trong quan tài này có thể có cương thi!”
Vừa nói ra những lời này, tôi và Bạch Phong đều lộ ra vẻ mặt khiếp sợ, chúng tôi hoàn toàn không thể tin được.
Cương thi, đây không phải là chuyện đùa.
Lần trước t.h.i t.h.ể của Văn tiểu thư bị thi biến, lão Phong và tôi đã suýt mất mạng.
Bây giờ, cả hai chiếc quan tài đều có vấn đề, nếu có cương thi ở đây thì phải làm sao đây?
"Cương, cương thi, sư phụ, Độc tiền bối. Cái này, hai người này đã c.h.ế.t mười năm rồi, thịt trên người có lẽ đã biến thành xương, hơn nữa tối hôm qua chúng ta cũng gặp qua ông Tề, ông ấy cũng không có gì khác thường, làm sao có thể, có thể xuất hiện cương thi?" Tôi không thể tin được.
Dù sao muốn trở thành cương thi là rất khó khăn, không phải bất cứ t.h.i t.h.ể nào cũng có thể trở thành cương thi, mà cần rất nhiều yếu tố, mới có thể đạt đến xác suất nhất định để thi biến.
Nếu không, trên thế giới có nhiều người c.h.ế.t như vậy, chẳng phải cương thi sẽ chạy khắp đường phố sao?
Tôi vừa nói xong, lão Phong cũng nghi hoặc bổ sung: "Đúng vậy, sư phụ, nơi này có phong thủy tốt như vậy, cũng không phải là vùng đất có sát khí, không nên xuất hiện cương thi mới đúng?"
Độc đạo trưởng và sư phụ không khỏi nở một nụ cười khổ khi nghe thấy câu hỏi của chúng tôi.
Sư phụ mở miệng giải thích: "Đừng nói con không tin, ngay cả vi sư cũng không tin. Tuy rằng không biết chuyện gì xảy ra, nhưng vừa rồi vi sư và lão Độc đã thăm dò, đúng là t.h.i t.h.ể trong quan tài đang có dấu hiệu thi biến. Nếu không tin, các con hãy nhìn xem chỗ đó!"
Nói xong, sư phụ chỉ vào chiếc quan tài còn chưa mở cách đó không xa.
Bạch Phong và tôi lập tức nhìn sang, đồng thời bật đèn pin chiếu sáng.
Kết quả là, có những hạt gạo cháy đen trên ván quan tài.
Khi lão Phong và tôi nhìn thấy thứ này, chúng tôi lập tức nhận ra nó là gì.
Đó là gạo nếp, thứ này chỉ chuyển sang màu đen khi chạm vào t.h.i t.h.ể có chứa âm sát khí.
Nói cách khác, t.h.i t.h.ể trong chiếc quan tài này có chứa khí âm sát, nhưng tràn ra không mạnh, lấy đạo hạnh của chúng tôi bây giờ vẫn không cách nào nhận ra được