Minh Hôn - 49
Cập nhật lúc: 2024-07-10 17:51:30
Lượt xem: 112
Sau khi thề xong, tôi lạy vài cái với Tổ sư gia, sau đó mới coi như hoàn thành.
Sư phụ thấy tôi đứng dậy, sau mở miệng nói với tôi: “Tiểu Vĩ, nếu con đã ở trước mặt Tổ sư gia lấy m.á.u để thề. Vi sư sẽ truyền cho con một chút bản lĩnh thật!”
Nói xong, sư phụ liền mang tôi đi vào phòng nhỏ.
Sư phụ nói mạch của chúng tôi, am hiểu nhất chính là pháp thuật dùng bùa chú.
Cho nên sư phụ truyền thụ pháp thuật trừ tà đầu tiên cho tôi, đó chính là ba tấm bùa chú.
Tên của bùa chú, lần lượt gọi là bùa Bát Quái Trấn Sát, bùa Thiên Cương Phá Sát cùng với bùa Trừ Tà Lục Đinh Lục Giáp.
Trong đó cách vẽ, cách vận dụng, dấu tay kết pháp, cùng với việc thúc giục như thế nào, sư phụ đều nói rất kỹ càng tỉ mỉ.
Sau khi làm xong những việc này, sư phụ cũng không thèm quan tâm đến tôi.
Sư phụ nói việc tu hành dựa vào tư chất của từng người, tôi có thể lĩnh ngộ được bao nhiêu là tùy thuộc vào tư chất của tôi, nói xong sư phụ liền đi ra bên ngoài uống trà.
Tôi đi theo sư phụ đã nhiều năm, đã sớm nhìn thấy ba pháp thuật này, chỉ là không biết cách vẽ cùng với phương thức kết ấn.
Về phần thúc giục cùng vận khí của pháp môn, càng không thể nào biết được.
Hiện giờ tôi được sư phụ truyền thụ toàn bộ, không chỉ cảm thấy vui sướng, còn khắc khổ nghiên cứu và luyện tập.
Tôi đã ở trong nghề này nhiều năm, cách vẽ cũng không khó để nắm giữ, tôi vẽ tầm mười tấm bùa chú, liền có thể vẽ thành công một tấm.
Về phần dấu tay kết pháp cùng với việc phối hợp để thi triển, việc này tương đối khó.
Tôi bắt đầu vào buổi sáng và luyện tập cho đến tận đêm khuya, nhưng tôi vẫn không thể nắm giữ toàn bộ.
Cũng may ác quỷ kia đã bị diệt trừ, cho nên mấy ngày kế tiếp, tôi cũng không cần phải làm gì cả, chỉ ở trong phòng luyện tập cái này.
Thẳng đến ba ngày sau, cuối cùng tôi cũng đã nắm giữ được thuật bùa chú thứ nhất, Bát Quái Trấn Sát Phù.
Về phần hai thuật pháp còn lại, dấu tay kết ấn cùng quá trình thi pháp quá mức phức tạp, trong lúc nhất thời tôi còn chưa có biện pháp để nắm giữ.
Vào lúc ăn cơm trưa, tôi nói với sư phụ, hiện tại tôi đã có thể miễn cưỡng nắm giữ được thuật bùa chú thứ nhất, sư phụ liền ngây ngẩn cả ngươi.
Dùng vẻ mặt khiếp sợ nhìn tôi: “Cái gì? Con đã có thể nắm giữ được thuật bùa chú thứ nhất?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/minh-hon/49.html.]
Tôi thấy sư phụ kinh ngạc như thế, thì cảm thấy kì lạ: “Sư phụ, vậy con học nhanh hay là chậm?”
Kết quả sư phụ lại hít vào một hơi khí lạnh, sau đó kinh ngạc mở miệng nói: “Không, không tệ. Năm đó, năm đó vi sư, dùng ròng rã, ròng rã bốn ngày ……”
Kỳ thật sư phụ đã thầm nghĩ ở trong lòng: Mẹ nó, ông đây năm đó đã dùng tới bốn tháng.
Tất nhiên, điều này có liên quan đến việc tôi đã nghe và nhìn từ khi còn nhỏ.
Coi như chưa từng ăn thịt heo, nhưng cũng đã từng thấy heo chạy!
Ở bên sư phụ lâu như vậy, mới thấy mình đã học hỏi được rất nhiều thứ, cái tôi thiếu chỉ là khẩu quyết cùng dấu tay kết pháp.
Ăn cơm xong, tôi cũng không đi vào trong phòng tiếp tục luyện tập, mà đứng ở cửa để thả lỏng tinh thần.
Nhưng đúng vào lúc này, có một chiếc xe hơi sang trọng đã dừng lại ở trước cửa hàng của nhà tôi.
Ngay lập tức, có một người đàn ông trung niên từ trong xe bước xuống.
Người đàn ông này trông khá tiều tụy, có vẻ hơi khẩn trương và u buồn.
Mới vừa xuống xe, liền đánh giá cửa hàng của nhà tôi vài lần, nhìn dáng vẻ này hình như là khách hàng của nhà tôi.
Tôi thấy khách hàng đã tới cửa, liền vội vàng đi qua, nói với người đàn ông trung niên: “Tiên sinh, ngài mua đồ vật hay là muốn hỏi chuyện?”
Người đàn ông trung niên thấy tôi mở lời, mỉm cười một cách lịch sự, sau đó nói với tôi: “Trong nhà đang có việc tang lễ, tôi muốn tìm Đinh Thân Mật, Đinh đạo trưởng. Không biết có phải là nhà này hay không!”
Vừa nghe là tìm sư phụ của tôi, lại còn lái một chiếc xe hơi đẹp như vậy, rõ ràng ông ấy là một khách hàng lớn.
Chúng tôi mở cửa hàng là để làm ăn, tự nhiên không dám chậm trễ.
“Đó là sư phụ của tôi, mời ngài đi vào bên trong, tôi sẽ lập tức đi gọi sư phụ!” Tôi lễ phép mở miệng, nhưng vẻ mặt lại rất nghiêm túc.
Trong nhà của khách hàng có người chết, còn mang gương mặt tươi cười để chào đón, tám phần là tự tìm vận xui cho chính mình.
Người đàn ông gật đầu, sau đó đi cùng tôi vào phòng.
Tôi vốn tưởng rằng, đây chỉ là một cuộc làm ăn bình thường về việc tang lễ.
Nhưng tôi không biết, sau lưng cuộc mua bán này, cũng không đơn giản như trong tưởng tượng của tôi.
Thậm chí còn cực kỳ khó giải quyết, suýt chút nữa là muốn mạng của tôi……