Minh Hôn - 534
Cập nhật lúc: 2024-07-16 22:35:50
Lượt xem: 16
Trong nháy mắt ngay khi tôi và Chuối Tây Tinh lướt qua, tôi đã lật tay trái vỗ một cái, "ba" một tiếng, một lá bùa phá sát đã vỗ lên hông của đối phương.
Sư phụ tinh mắt, cũng nhìn thấy cảnh này.
Cộng thêm thuật bùa chú mà tôi sử dụng, đều là sư phụ truyền cho, ông thấy tôi dán một lá bùa phá sát ở trên hông Chuối Tây Tinh, trong lòng mừng rỡ.
Họ đã đánh nhau cả nửa ngày, cũng không tìm thấy cơ hội đến gần để thi triển bùa chú.
Kết quả không nghĩ tới tôi và Dương Tuyết vừa gia nhập vào cuộc chiến mới mười mấy phút mà đã thành công.
Sư phụ cũng không suy nghĩ nhiều, liền vọt tới trước mặt tôi, nhanh chóng kết ra một ấn chỉ kiếm cuối cùng của bùa phá sát, trong miệng trầm giọng lẩm bẩm: "Cấp cấp như lệnh, phá!"
Chú lệnh vừa ra, một ánh sáng trắng lóe lên.
Chỉ nghe "Oanh" một tiếng, Phá Sát Phù trong nháy mắt nổ tung.
Chuối Tây Tinh lại "A" một tiếng thảm thiết, sức mạnh cường đại của bùa chú đã làm Chuối Tây Tinh nổ tung trên mặt đất ngay tại chỗ.
Đạo hạnh của sư phụ cao hơn tôi và Dương Tuyết, ông thi triển ra bùa phá sát, uy lực tự nhiên lớn hơn rất nhiều so với tôi thi triển.
Lá bùa này mạnh hơn gấp đôi lá bùa phá sát của tôi.
Sức mạnh bùa chú mạnh mẽ, trực tiếp nổ tung tạo thành một lỗ thủng trên hông của Chuối Tây Tinh, m.á.u chảy đầm đìa, cả người không ngừng run rẩy.
Bên phía Độc đạo trưởng và lão Tần gia đều là người có kinh nghiệm trong nghề, cơ hội tốt như vậy, tự nhiên sẽ không bỏ qua.
Lần lượt ra tay, cũng không đợi Chuối Tây Tinh đứng dậy, đã hạ kiếm xuống.
Một kiếm đ.â.m vào n.g.ự.c Chuối Tây Tinh, một kiếm đ.â.m vào trán Chuối Tây Tinh.
Thân thể của Chuối Tây Tinh run lên, cũng không kêu ra tiếng, yêu thân liền hóa thành một đám sương mù màu xanh, tiêu tan không còn một mống.
**************
Khi nhìn một màn trước mắt, vẻ mặt của tôi vốn ngưng trọng, trong nhất thời cũng lộ ra một tia mỉm cười.
Sau khi sương mù tiêu tan, lại lao ra một luồng ánh sáng màu xanh, sau đó lao về phía khu rừng.
Đó là yêu nguyên của Chuối Tây Tinh, đây là muốn trở lại thân cây.
Tôi nhớ kỹ phương hướng, một hồi nữa sẽ đi nhổ cỏ tận gốc.
Rốt cuộc đám người của chúng tôi cứng rắn chiến đấu, cuối cùng đã giải quyết mối nguy hiểm lớn nhất này.
Về phần kế tiếp, tương đối mà nói, cũng chỉ là chuyện nhỏ như hạt mè mà thôi, không cần tốn sức, cũng sẽ không nguy hiểm, chỉ cần mất một chút thời gian là được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/minh-hon/534.html.]
Nghĩ đến đây, cả người đều thả lỏng một chút, cuối cùng cũng xử lý được ba con Chuối Tây Tinh.
Tôi quay đầu nhìn mọi người, từng người đều mệt mỏi mà thở hổn hển.
Dương Tuyết đặt m.ô.n.g ngồi trên mặt đất, tóc tai rối bời, trên mặt cũng dính một ít bùn đất, cũng không thèm để ý tới tư thế ngồi của mình không khác gì mấy tên đàn ông.
Dương Tuyết thấy tôi đang nhìn cô ấy, thì trừng mắt nhìn tôi: "Nhìn cái gì? Chưa từng thấy người đẹp à!"
Vừa nghe thấy Dương Tuyết nói lời này, cả người tôi đều xấu hổ, lộ ra một nụ cười khổ.
Nhưng tôi cũng không để ý tới, mà sư phụ và những người khác, cũng thở ra một hơi.
Mà Độc đạo trưởng lại đi về một hướng khác.
Nhìn lướt qua, tôi thấy lão Phong vẫn còn nằm cách đó không xa.
Tôi cũng không quan tâm đến điều gì khác, cũng đi theo qua đó.
Khi đi đến trước mặt lão Phong, thì phát hiện cậu ta đã hôn mê, sắc mặt không tốt lắm.
Độc đạo trưởng đang bóp miệng cậu ta, còn lấy ra thuốc mang theo rót xuống miệng lão Phong.
"Độc tiền bối, lão Phong đã hít vào yêu khí, hơn nữa còn tiêu hao quá nhiều đạo khí…”
"Ừ! Vừa cho tôi đã cho nó uống một viên thuốc an thần. Tỉnh lại sẽ không sao!"
Kết quả Độc đạo trường vừa dứt lời, lão Phong đã chậm rãi mở hai mắt ra, trong miệng yếu ớt kêu một tiếng: "Sư, sư phụ!"
"Ừ, là vi sư. Tỉnh lại là tốt rồi!" Độc đạo trưởng thở dài, khẽ gật đầu.
"Chuối Tây Tinh, Chuối Tây Tinh đã bị diệt trừ chưa?" Lão Phong còn đang quan tâm đến chuyện của Chuối Tây Tinh.
"Yên tâm, yêu thân của nó đã bị diệt trừ, lát nữa chúng ta sẽ đi hủy gốc rễ của nó! Con nghỉ ngơi trước đi!" Độc đạo trưởng nói thêm.
Lão Phong đã tiêu hao quá nhiều đạo khí, sức lực đã cạn kiệt, cậu ta chỉ có thể liếc mắt nhìn trái phải một chút.
Thấy tất cả chúng tôi đều ở đây, cậu ta gật gật đầu, cũng không nói chuyện nữa.
Sau đó, tôi và Độc đạo trưởng đã đỡ lão Phong tới một cây chuối bên cạnh để dựa vào nghỉ ngơi.
Đồng thời để Dương Tuyết ở lại đây chăm sóc cho lão Phong, còn mấy người chúng tôi thì bắt đầu tiến vào sâu trong rừng chuối, chuẩn bị nhổ cỏ tận gốc, tiêu diệt triệt để hai con Chuối Tây Tinh khác, để chấm dứt hậu họa.
Theo hướng chạy trốn của yêu nguyên, chúng tôi nhanh chóng khóa lại phần lớn vị trí, sau đó bắt đầu kiểm tra từng chỗ một.
Ở đây mặc dù có nhiều cây chuối, nhưng muốn tìm thấy bản thể của hai con Chuối Tây Tinh kia, cũng không khó khăn như trong tưởng tượng.