Minh Hôn - 575
Cập nhật lúc: 2024-07-19 19:05:56
Lượt xem: 28
Mà nguyên nhân của chuyện này, nữ quỷ tên là Cổ Nhã Chi, c.h.ế.t vào cuối thời nhà Thanh.
Cô ta vốn là con gái của một gia đình giàu có và nổi tiếng ở địa phương, không chỉ gia cảnh mà ngoại hình cũng có thể nói là không ai sánh kịp.
Ngoài ra, cô ta còn là con gái duy nhất, cha mẹ ở nhà cũng rất yêu thương cô ta, coi cô ta là viên ngọc quý trong lòng bàn tay.
Những người muốn đến cầu hôn, nhiều vô số.
Cha mẹ của cô ta cũng tìm cho cô ta mấy vị tuấn tài trẻ tuổi, đều môn đăng hộ đối với cô ta, muốn có ngoại hình thì có ngoại hình, muốn có tài hoa thì có tài hoa.
Nhưng Cổ Nhã Chi lại hết lần này tới lần khác yêu phải một tên tú tài nghèo khổ có ngoại hình bình thường, tú tài này nghèo đến mức trong nhà cũng không thể kiếm ra được một cái nồi.
Bởi vì tại lễ hội đèn lồng, khi Cổ Nhã Chi đang ngắm đèn trên cầu, đã bị người ta chen chúc đẩy xuống cầu, đúng lúc người tú tài này đang giúp người ta chèo thuyền tình cờ đi ngang qua, sau đó cứu được Cổ Nhã Chi.
Cổ Nhã Chi trong lòng cảm kích, sau khi hồi phủ, cô ta đã dặn dò nha hoàn đưa cho tú tài kia một ít tiền, coi như là để báo đáp.
Nhưng khi nha hoàn trở về, lại mang theo một lá thư và một bài thơ tình của người tú tài kia.
Cổ Nhã Chi sinh ra trong một gia đình giàu có, có vinh hoa phú quý gì mà chưa từng thấy qua? Điều mà cô ta thiếu chính là sự thoải mái về tinh thần.
Hơn nữa người tú tài này đã từng cứu cô ta, Cổ Nhã Chi bắt đầu đưa thư qua lại với người tú tài này, kết quả thường xuyên qua lại, liền sinh ra tình cảm.
Sau này khi Cổ Nhã Chi nói với cha mẹ người mà mình thích, cha mẹ Cổ Nhã Chi vạn lần không đồng ý. Gia đình không môn đăng hộ đối, tú tài này không chỉ có nghèo kiết xác mà tài văn chương cũng không xuất chúng.
Nhưng bọn họ không chịu nổi sự kiên trì của Cổ Nhã Chi, cha mẹ Cổ lại yêu thương con gái mình, cộng thêm gia tài bạc triệu.
Cuối cùng cũng đồng ý, tuyển tú tài này về làm con rể.
Lúc đầu, người tú tài này còn đối với cô ta muốn gì được đó, đối với cô ta yêu thương có thừa.
Nhưng dần dần, người tú tài này bắt đầu đêm không về nhà, uống rượu hoa bên ngoài, tình cảm với Cổ Nhã Chi cũng dần dần thay đổi
Lúc đầu, Cổ Nhã Chi rất thương tâm, nhưng thời đại đó cũng không có cách nào, đàn ông tam thê tứ thiếp là việc rất bình thường, chứ đừng nói đến uống rượu hoa.
Cha mẹ Cổ thấy vậy, rất không hài lòng, sau đó cắt đứt tiền bạc của tú tài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/minh-hon/575.html.]
Nếu không có tiền, ở nhà không phải là tốt nhất sao?
Nhưng kết quả là gì? Tú tài này lại âm thầm thuê sát thủ, âm thầm độc c.h.ế.t cha mẹ Cổ, từ đó gián tiếp chiếm được tài sản của Cổ gia.
Không có sự ràng buộc của cha mẹ Cổ, lại có gia tài bạc triệu, tú tài này lại càng vô pháp vô thiên.
Không chỉ không để Cổ Nhã Chi vào mắt, mà còn liên tiếp nạp mười ba phòng thiếp.
Thậm chí về sau, những thiếp thất này đều không để vợ cả Cổ Nhã Chi vào mắt, có đôi khi cô ta còn phải chịu sự tức giận của những nha hoàn thiếp thất kia.
Không chỉ không được chồng yêu thương, Cổ Nhã Chi còn phải chịu đựng và làm một số việc nhà nặng nhọc.
Quan trọng là, sau đó cô ta biết cha mẹ mình đã bị chính chồng của cô ta độc chết, từ đó nuốt chửng gia tài bạc triệu của nhà cô ta.
Cổ Nhã Chi là một người phụ nữ, không có cách nào, cả ngày chỉ biết lấy nước mắt rửa mặt.
Tú tài không chỉ nhắm mắt làm ngơ, thậm chí còn muốn bỏ Cổ Nhã Chi.
Thời xưa, trinh tiết của phụ nữ rất quan trọng, cô ta thà c.h.ế.t chứ không muốn nhìn thấy tờ giấy ly hôn.
Điểm mấu chốt cuối cùng của Cổ Nhã Chi đã bị đụng chạm, nhìn vào người đàn ông mình yêu sâu đậm, hại cha mẹ mình, cướp đoạt tài sản của mình, bây giờ còn đòi ly hôn với mình, Cổ Nhã Chi liền muốn cùng tú tài lấy mạng đổi mạng.
Nhưng Cổ Nhã Chi sao có thể là đối thủ của tú tài? Chẳng qua tú tài chỉ bị thương, gã cũng không thèm lấy mạng của cô ta.
Nhưng tú tài lại tức giận, trực tiếp đẩy cô ta xuống nước cho c.h.ế.t đuối.
Cuộc gặp gỡ của bọn họ cũng là do nước, cái c.h.ế.t của cô ta cũng là do nước.
Chuyện này bị mấy thiếp thất trong nhà nhìn thấy, bọn họ không chỉ không có báo quan, thậm chí còn tiến lên đưa ra chủ ý.
Nói Cổ Nhã Chi có oán giận rất lớn, hiện tại lại c.h.ế.t đuối, phải tìm đạo sĩ có đạo hạnh cao thâm đến đây đưa tiễn cô ta đi.
Những người sống ở thời đại đó đặc biệt tin vào những điều này, người tú tài kia quả nhiên là đi tìm một đạo sĩ tới đây.
Ai ngờ tên đạo sĩ kia hoàn toàn là một yêu đạo, sau khi nghe tú tài nói xong.
Không chỉ không đi theo chính đạo, còn cho tú tài hai chủ ý.