Minh Hôn - 619
Cập nhật lúc: 2024-07-20 16:31:40
Lượt xem: 13
"Ba, hai……"
Ngay khi Từ Lâm Tĩnh duỗi ngón tay thứ hai ra, hai tay tôi bỗng nhiên siết chặt lại.
Tôi nhắm chuẩn con quỷ búp bê đang cười "hì hì hì" ranh mãnh phía dưới, định bay đến đ.â.m nó một nhát.
Mọi thứ diễn ra rất suôn sẻ, tôi thậm chí còn dự đoán được rằng hai con quỷ búp bê sẽ c.h.ế.t trong tay chúng tôi ngay sau đó.
Tuy nhiên, vào thời điểm quan trọng khi Từ Lâm Tĩnh sắp đưa ngón tay thứ ba ra, chúng tôi chuẩn bị ra tay.
Điện thoại di động của Từ Lâm Tĩnh đột nhiên reo lên.
"Ding ding ding..."
Đột nhiên nghe thấy âm thanh như vậy, sắc mặt của tôi và Từ Lâm Tĩnh lập tức thay đổi, tại sao điện thoại lại đổ chuông vào lúc này?
Hơn nữa nghe âm thanh này hình như là chuông báo của cuộc gọi video.
Đã nửa đêm rồi, đệt mịa ai lại rảnh đến nỗi gọi video vậy? Chẳng lẽ là bạn trai của Từ Lâm Tĩnh?
Trong lòng tôi rất bực, nhưng tiếng chuông điện thoại đã làm kinh động đến đám quỷ búp bê bên dưới.
Biểu cảm của ba con quỷ búp bê đọng lại ngay lập tức, chúng lập tức nhìn lên phía đỉnh đầu.
Trùng hợp nhìn thấy Từ Lâm Tĩnh và tôi trên xà nhà.
Nhìn quỷ búp bê với khuôn mặt nhợt nhạt, không có tròng đen và đôi môi thâm tím, tôi biết rõ kế hoạch của chúng tôi đã bị bại lộ.
Hiện tại tuyệt đối không được do dự, nhất định phải thừa dịp đối phương không kịp phản ứng, nhanh chóng hành động.
Vì vậy, tôi lật người nhảy xuống tại chỗ, gầm nhẹ một tiếng: "Hành động!"
Vừa nói, thanh kiếm đồng tiền trong tay tôi vừa đ.â.m vào mục tiêu mà mình nhắm tới.
Từ Lâm Tĩnh bị tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên làm mất tập trung, lúc này vẫn chưa hồi phục lại tinh thần.
Chỉ sau khi tôi rống lên cô ấy mới bắt đầu di chuyển, nhưng cũng vô cùng luống cuống tay chân.
Vì tiếng chuông điện thoại, con quỷ búp bê bên dưới đã phát hiện ra chúng tôi trước và trở nên cảnh giác.
Mặc dù tôi đã kịp thời ra tay, nhưng kết quả vẫn là chậm nửa nhịp.
Ngay khi thanh kiếm gỗ đào trong tay tôi chuẩn bị đ.â.m một trong những con quỷ búp bê, nó đột nhiên lăn sang một bên, lập tức tránh được điểm chí mạng.
Kiếm của tôi xẹt qua vai của quỷ búp bê, nhưng chỉ làm đối phương bị thương ngoài da, còn chưa khiến đối phương chịu tổn phương chí mạng, càng đừng nói đến việc g.i.ế.c c.h.ế.t nó.
Từ Lâm Tĩnh phản ứng chậm hơn tôi càng không tạo nên được bất kì bất ngờ nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/minh-hon/619.html.]
Một kiếm c.h.é.m xuống, tôi trực tiếp đ.â.m vào không khí, thậm chí không làm đối phương bị thương.
Ba con quỷ búp bê lập tức gầm lên một tiếng “Ngao”, thân thể đột nhiên b.ắ.n về phía sau, tay chân chống đất, trực tiếp quỳ rạp trên mặt đất.
Hình dáng giống như quỷ anh, hành động lại như con cóc.
Nhưng cái miệng lại không há hốc và khoa trương như quỷ anh.
“Chết tiệt!” Tôi bất giác chửi thề, đồng thời đứng dậy.
Từ Lâm Tĩnh cũng vội vàng đứng lên, nhìn ba con quỷ búp bê đối diện, áy náy nói: "Xin lỗi, vừa rồi quên tắt điện thoại!"
Vừa nói, cô ấy vừa lấy điện thoại di động ra.
Điện thoại vẫn không ngừng kêu “ding ding ding”, yêu cầu chấp nhận cuộc gọi video.
Tôi đứng cạnh Từ Lâm Tĩnh, liếc nhìn một cái.
Tôi phát hiện hóa ra là cái tên được ghi chú "Đến c.h.ế.t vẫn yêu Tiểu Tuyết Tuyết" kia, vị tam sư huynh kia của Từ Lâm Tĩnh.
“Xem ra Tam sư huynh của cô lúc này mới thấy được tin nhắn của cô!” Tôi nói đùa.
Từ Lâm Tĩnh có chút xấu hổ, dù sao chúng tôi trốn lâu như vậy, chịu đựng gió lạnh thổi mấy tiếng đồng hồ, kết quả lại thất bại trong phút chốc.
Cô ấy có chút ngượng ngùng, vội vàng tắt điện thoại, đồng thời nói: “Bây giờ chỉ có thể liều mạng thôi!
Tôi cười lạnh nhìn chằm chằm ba con quỷ búp bê: "Không thành vấn đề!"
Nói rồi, tôi lại giơ thanh kiếm đồng tiền lên.
Ba con quỷ búp bê đó cũng đã ổn định lại thân hình. Khuôn mặt chúng cực kỳ hung dữ, như thể các đường nét trên khuôn mặt đều xoắn lại với nhau.
Trong đôi môi xanh tím lộ ra hai hàng răng nanh sắc nhọn.
Tôi còn chưa kịp ra tay, con quỷ búp bê ở giữa đột nhiên nói: "Ăn, ăn! Ăn bọn họ."
Giọng nói của nó trầm thấp khàn khàn, trên khuôn mặt dữ tợn hiện lên nụ cười quỷ dị.
Ngay khi giọng nói đó vừa dứt, chân sau của ba con quỷ búp bê liền giẫm xuống đất, giống như những con cóc, lao về phía chúng tôi với tốc độ cực nhanh.
“Lên!” Tôi lại lên tiếng, không chút do dự hành động.
Đồng thời vận chuyển đạo khí trong cơ thể, toàn bộ đạo hạnh đều xuất ra.
Với đạo hạnh đạo sĩ đỉnh phong hiện tại, tôi nghĩ việc đối phó với một vài con quỷ búp bê như vậy là không khó khăn mấy.
Bởi vì ba con quỷ búp bê này tuy ở cạnh nhau nhưng nồng độ sát khí vẫn không cao.
Trừ tôi ra còn có Từ Lâm Tĩnh, cho dù là hai đánh ba, cũng nắm chắc phần thắng.
Ngay khi tôi bên này vừa lên, Từ Lâm Tĩnh cũng xuất ra đạo hạnh, trực tiếp lao tới.