Minh Hôn - 659
Cập nhật lúc: 2024-07-20 20:43:41
Lượt xem: 22
Khi nhìn thấy người rơm thứ bảy đứng lên, còn chưa kịp vui mừng thì sư phụ lại nói một câu như vậy.
Thấy biểu cảm của sư phụ không những nghiêm trọng mà giọng điệu lại dồn dập như vậy, trong lòng tôi cũng căng thẳng và vội vàng trả lời: “Được! Được!”
Nói xong, tôi và lão Phong trực tiếp đi về phía trước đạp mạnh lên chiếc cầu nhỏ được xây từ những viên đá.
Tuy thứ này có hình dáng giống như một chiếc cầu nhưng căn bản không hề rắn chắc.
Tôi và lão Phong chỉ cần động tay một chút thì nó lập tức bị phá hỏng.
Nói ra thì cũng có hơi kỳ lạ. Lúc chúng tôi hủy diệt cây cầu nhỏ đó, tiếng gió xung quanh bỗng nhiên ngừng lại.
Không chỉ có như thế, sư phụ và Độc đạo trưởng cũng đều thở phào nhẹ nhõm..
Sư phụ một tay thu ấn sau đó trực tiếp cắm một nửa lá cờ chiêu hồn xuống mặt đất.
Ông thậm chí còn thở dài ra một hơi: “Tốt rồi. Việc này xem như đã thành công đoạt lấy bảy quỷ hồn về. Chỉ là người này thật đúng là lợi hại, thiếu chút nữa đã bị đối phương đoạt đi rồi!”
Giọng điệu của sư phụ chậm lại, rốt cuộc cũng lộ ra vẻ thoải mái.
Độc đạo trưởng đang thi pháp nên không có nói nhiều nhưng cũng thay đổi vài thủ ấn, chuẩn bị gọi mấy tên quỷ hồn kia ra.
Nhưng vào lúc này, một chuyện kỳ lạ lại xảy ra lần nữa.
Ở phía trước pháp đàn, lá cờ chiêu hồn đang yên ắng lại bỗng nhiên tung bay phấp phới.
Cảnh tượng này trực tiếp hấp dẫn chúng tôi. Chúng tôi còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, chỉ thấy một màn sương đen nhanh chóng biến ảo, huyền phù trên không trước mặt chúng tôi.
Nhưng vẫn còn chưa hết. Sau khi sương đen xuất hiện lại biến ảo thành một gương mặt người.
Sương đen này xuất hiện nhanh đến nỗi mọi người còn không kịp phản ứng gì.
Không chỉ có như thế, theo sự xuất hiện trong nháy mắt của gương mặt người nọ, một luồng âm sát khí trực tiếp truyền ra từ bên trong.
Đột nhiên xảy ra biến cố khiến tất cả chúng tôi đều ngạc nhiên.
Đặc biệt là sau khi cảm nhận được âm sát khí, tôi theo bản năng cảm nhận được sự nguy hiểm.
Thân thể trực tiếp nhảy về phía sau và kéo dài khoảng cách.
Sư phụ khẽ quát một tiếng ngay tại chỗ: "Yêu nghiệt gì đây?”
Sư phụ vừa dứt lời, ở bên trong màn sương đen bỗng phát ra một tiếng hừ lạnh: “Tôi còn tưởng là ai. Lại là mấy người làm hỏng chuyện tốt của tôi!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/minh-hon/659.html.]
Vừa nghe thấy lời này, trong lòng mọi người đều căng thẳng.
Tên này, hẳn chính là tên đoạt hồn của chúng tôi.
Mặc dù nghe không rõ âm thanh và không biết tên này là ai nhưng theo lời đối phương nói thì cho thấy người này biết chúng tôi.
Mọi người đều cau mày, trên mặt lộ ra vẻ nghiêm túc.
Độc đạo trưởng còn hỏi thêm một câu: “Anh là ai?”
Vừa dứt lời, sương đen hình mặt người trực tiếp trả lời: “Trương Tử Đào!”
Vừa nghe thấy ba chữ này, lòng tôi bỗng 'Lộp bộp' một tiếng.
Tên này thật là to gan. Không ngờ tới người dám đoạt hồn của chúng tôi lại là bạn cùng lớp đã gia nhập tà giáo Mắt Quỷ của tôi.
Sau một thoáng kinh ngạc, tôi trầm mặt xuống.
Tôi mở miệng nói với sương đen hình mặt người kia: “Trương Tử Đào, đi nhầm đường thì phải biết quay lại. Đừng gây thêm lỗi lầm nào nữa, bằng không sẽ phải nhận hậu quả!”
“Ha ha ha! Gây thêm lỗi lầm? Đinh Vĩ, cậu thì hiểu cái cục cứt gì. Nếu không phải tôi gia nhập vào tổ chức, tổ chức cho tôi sức mạnh, mẹ nó, tôi đã sớm c.h.ế.t vì bệnh rồi. Còn có thể sống tốt giống hiện giờ hay sao?” Trương Tử Đào phản bác, căn bản không hề d.a.o động.
Sư phụ nghe đến đây, lại bổ sung một câu: “Sinh lão bệnh tử, mỗi người đều có nhân quả tuần hoàn. Nếu quá cố chấp thì đó là vi phạm Thiên Đạo!”
“Lão già, tôi không nghe lầm chứ? Ông cũng hiểu Thiên Đạo sao? Thiên là sao, đạo là sao? Chỉ có trường sinh bất tử mới có thể chân chính chạm đến Thiên Đạo. Các người liên tiếp làm hư chuyện tốt của tôi, cản trở tôi tu luyện. Sớm hay muộn tôi cũng sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t các người! Tôi sẽ huyết tế các người cho Mắt Thánh.” Trương Tử Đào lại mở miệng lần nữa, vô cùng tức giận.
Nói xong, Trương Tử Đào không tiếp tục ở lại tranh luận cùng chúng tôi nữa, sương đen hình mặt người 'Bùm' một tiếng nổ tung, sau đó tiêu tán không còn một dấu vết.
Sau khi sương đen biến mất, cờ chiêu hồn lại một lần nữa dịu xuống.
Nhưng lúc này đây, cờ hồn đã bị xé rách, không thể nào tiếp tục sử dụng được nữa.
Thấy Trương Tử Đào đã rời đi, mọi người đều cau mày.
Mà pháp đàn trước mặt Độc đạo trưởng vẫn không hề dừng lại.
Kết ấn trong tay chỉ một ngón vào bảy người rơm: “Sắc!”
Ngay khi câu thần chú vừa phát ra, giữa bảy người rơm bỗng nhiên xuất hiện một màn sương trắng.
Với sự xuất hiện từng đợt từng đợt của làn sương trắng, bảy tên quỷ áo trắng liên tiếp xuất hiện trước mặt chúng tôi.
Bảy tên quỷ này không phải ai khác mà đúng là bảy người nhà họ Nghiêm hôm qua tôi thấy ở trong xe.