Minh Hôn - 870
Cập nhật lúc: 2024-07-26 21:19:02
Lượt xem: 21
Từ Lâm Tĩnh giới thiệu từng người một, sau khi tôi nghe Từ Lâm Tĩnh nói người này là tam sư huynh của cô ấy, tôi không khỏi liếc nhìn anh ta thêm vài lần.
Bởi vì tôi còn nhớ rất rõ, khi tôi còn ở trong miếu Thổ Địa, Từ Lâm Tĩnh đã nói cô ấy có một vị tam sư huynh, anh ta cực kỳ thích Dương Tuyết và là người theo đuổi trung thành của cô ấy.
Mà tôi cũng đã xem ảnh đại diện của anh chàng này trên WeChat, hơn nữa còn nhớ rất rõ biệt danh của anh chàng siêu cấp Smart này.
Bây giờ nhìn rõ khuôn mặt thật của anh ta, tôi mới phát hiện anh ta không hề giống Smart như trong tưởng tượng, ít nhất thì mái tóc đó không phải kiểu đầu dài lòa xòa.
Anh ta chỉ đeo hai chiếc khuyên tai, cũng chính là loại rất dài trông giống như cái đinh. Kiểu tóc của anh ta cũng không phải là quá khác thường.
Sau khi liếc nhìn đối phương vài lần, tôi đưa tay ra và nói: "Xin chào!"
Tống Sơn Hà gật đầu với tôi, bắt tay từng người một để chào hỏi, xem như quen biết.
Về phần người thanh niên xa lạ kia, mặc dù còn chưa đứng dậy, hiện vẫn đang trợ giúp Vương Thừa Càn tiền bối khống chế yêu khí, nhưng Dương Tuyết đã đáp lời.
Nói rằng người đàn ông đó là Ngũ sư huynh của cô ấy tên là Ngô Hưng Long.
Giống như Tống Sơn Hà này, anh ta phụng lệnh tới đây để chăm sóc cho trưởng lão ở trong tông môn của mình.
Kết quả là tối nay lại xảy ra một chuyện ngoài ý muốn, cũng may hai người đều là đệ tử trong tông môn, kiến thức uyên bác đồng thời cũng đã phát hiện ra điểm khác thường ngay từ lúc đầu, sau đó tiến hành sắp xếp hợp tình hợp lý.
Sau khi cả hai thảo luận với nhau một chút, bọn họ đã nhanh chóng đưa hai vị trưởng lão và Lão Tần Gia ra ngoài.
Dù sao thì nếu cảnh tượng yêu hoá này bị người ở trong bệnh viện nhìn thấy, vậy thì nó sẽ gây ra tác động rất lớn.
Một khi chuyện này bị các ban ngành liên quan để ý đến, cuối cùng bị bắt đi nghiên cứu, vậy thì hậu quả thực sự không thể tưởng tượng được.
Sau khi mọi người làm quen với nhau được một lúc thì lại hồi hộp chờ đợi, hy vọng bọn họ sẽ sớm khỏe lại, áp chế được yêu khí ở trong cơ thể và ngăn chặn được giai đoạn yêu hoá.
Nhưng điều mà chúng tôi không ngờ tới là, còn chưa kịp đợi hai người bọn họ chuyển biến tốt đẹp, bên trong bóng tối của công viên nhỏ này, truyền đến giọng nói khàn khàn lạnh lùng của một người đàn ông: “Yêu hoá là chuyện thiêng liêng và vĩ đại, tại sao các người lại muốn ngăn cản sự tiến hoá thần thánh này…”
*********************
Trong khi tất cả chúng tôi đang lo lắng chờ đợi thì ở bên trong bóng tối gần đó, một giọng nói không hài hoà như vậy đột nhiên vang lên.
Nghe đến đây, trong lòng tôi đột nhiên "lộp bộp" một tiếng, tôi nhìn thẳng về hướng phát ra âm thanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/minh-hon/870.html.]
Kết quả là vừa nhìn một cái, chúng tôi phát hiện từ trong rừng cây cách đó không xa lại đi ra mấy bóng đen.
Thấy vậy, trong lòng tôi cũng nhịn không được mà trở nên cảnh giác.
Tôi cảm thấy mấy tên này không phải là người tốt, đầu tiên là việc đối phương chỉ liếc mắt một cái đã phát hiện ra chuyện yêu hoá, mà điều này có nghĩa đối phương cũng là người trong nghề.
Thứ hai, tên này còn nói rằng việc yêu hoá là thiêng liêng, điều đó có nghĩa tên này là một kẻ có đầu óc vặn vẹo.
Thậm chí có tám chín phần mười, bọn họ là giáo đồ của Nhật Nguyệt Thần Giáo.
Nghĩ tới đây, tôi lập tức trở nên cảnh giác, đồng thời cũng vào lúc này mà tiến lên một bước, hướng về phía mấy người áo đen vừa xuất hiện nói: "Mấy người là ai?"
Những người áo đen đó không lập tức trả lời tôi ngay mà dọc theo các góc tối đi ra ngoài.
Cuối cùng, mấy người mặc đồ đen này cũng đã lập tức xuất hiện dưới ánh đèn đường mờ ảo.
Cả ba người đều mặc áo choàng đen, cũng không thể nhìn rõ mặt.
Mà lúc này, cái tên thủ lĩnh mặc áo đen kia lại cởi cái mũ đen ở trên đầu xuống.
Trong nháy mắt, người này đã lộ ra khuôn mặt thật của mình.
Nhưng khi tất cả chúng tôi có mặt tại đây nhìn thấy bộ mặt thật của người áo đen, đều nhịn không được mà lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Bởi vì chúng tôi phát hiện ra, người áo đen này cũng không phải người? Người này rõ ràng là một con quái vật với cái đầu báo và cơ thể là của con người.
Đầu tròn, có vằn giống báo đốm, mũi màu đen, trên mặt còn có mấy sợi râu.
Một cảnh tượng như vậy có tác động thị giác rất lớn đối với tất cả chúng tôi, trong lòng của chúng tôi vô cùng bàng hoàng.
Thấy vậy, tam sư huynh Tống Sơn Hà của phái Mao Sơn càng không nhịn được mà kêu lên một tiếng: "Yêu quái..."
Lời này vừa dứt, mọi người có mặt không khỏi hít phải một ngụm khí lạnh, lập tức trở nên cảnh giác.
Nhưng Dương Tuyết đang đứng ở một bên khác lại mở miệng nói: "Không phải, trên người của tên này không có yêu khí!"
Nhưng tôi lại lạnh lùng mà liếc nhìn gã một cái, trịnh trọng nói: "Đúng vậy, gã không phải yêu quái, nếu như tôi đoán không lầm, có lẽ gã là yêu đồ của Nhật Nguyệt Thần Giáo!"
"Cái gì? Nhật Nguyệt Thần Giáo sao?" Tống Sơn Hà kinh ngạc hỏi.