Minh Hôn - 943
Cập nhật lúc: 2024-07-27 21:41:36
Lượt xem: 15
Chỉ cần đối phương có một con trong số đó thôi thì cũng đã buộc tôi không thể không sử dụng dùng chuông đồng để trấn áp rồi.
Nhưng bây giờ lại nhảy thẳng ra hai con lệ quỷ có tu vi cao như vậy, ngoài ra còn có mười con lệ quỷ có tu vi không hề thấp kia nữa.
Hiện giờ, nếu chỉ bằng ba người chúng tôi thì đã hoàn toàn không còn có cơ hội giành phần thắng.
Hiện tại khoảng cách về nhân số và sức mạnh không phải là chỉ liều mạng một phen là có thể thành công.
Nhìn con lệ quỷ đang tiến về phía mình, tôi lộ ra vẻ mặt nghiêm túc rồi nói: "Không ổn rồi! Mau lùi lại!"
Nói xong, tôi liền lùi lại phía sau trước.
Nhưng tốc độ của một con lệ quỷ trong số đó quá nhanh, trong nháy mắt đã vọt tới trước người tôi.
Chỉ nghe “Ngao” một tiếng gào rống, lợi trảo của con lệ quỷ kia đã vồ về phía trước.
Con lệ quỷ này đã đạt tới cảnh giới Đạo sư đỉnh phong, mặc dù tôi có thể vận chuyển Hoả Thiên Khí để chống lại nó, nhưng tôi cũng không dám sơ suất chút nào.
Đột nhiên tôi khoát tay một cái, sau đó dùng kiếm gỗ đào để cản lại.
“Roẹt” một tiếng, lợi trảo của con lệ quỷ kia để lại ba vết trảo ở trên thanh kiếm gỗ đào của tôi ngay tại chỗ.
Mà tôi cũng bị sức mạnh của lợi trảo đối phương chấn đến mức miệng có chút tê dại.
Tôi cũng không dám dừng lại chút nào, chỉ có thể nhanh chóng lui về phía sau để hội hợp cùng với đám người Lão Phong.
Chỉ khi cả ba người chúng tôi cùng nhau liên thủ thì mới có thể phát huy ra được sức mạnh lớn hơn.
Nếu từng người chiến đấu riêng lẻ, sớm hay muộn gì thì từng người một trong chúng tôi cũng sẽ bị đánh bại.
Lão Phong và Dương Tuyết cũng biết điều này, cho nên cũng đều tụ hợp với tôi trước.
Rất nhanh chóng, ba người chúng tôi đã tự hợp lại với nhau.
Mà Ngô Huệ Huệ cũng được chúng tôi bảo vệ ở giữa. Ngay tại thời điểm này, Dương Tuyết liền đưa cho Ngô Huệ Huệ một thanh đồng tiền kiếm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/minh-hon/943.html.]
Trong tình huống hiện tại này, dù cô ấy có sử dụng được hay không cũng không quan trọng, có còn hơn không.
Trong khoảng khắc, bốn người chúng tôi đã bị mười hai con lệ quỷ bao vây.
Mà mười hai lệ quỷ này cũng không có vội vàng tấn công chúng tôi, chỉ vây quanh chúng tôi rồi phát ra những tiếng rống trầm, tiếng xé rách khiến lòng người nghe run rẩy.
Mấy người chúng tôi thì còn tốt, bởi vì ít nhiều gì thì cũng có thể xem như chúng tôi đã từng gặp qua một số trường hợp như thế.
Nhưng đối với một người bình thường như Ngô Huệ Huệ, vậy thì không được rồi.
Dưới tình huống bị đàn quỷ vây quanh và gào rống như vậy, cho dù tâm trí của cô ấy có vững vàng đến đâu thì bản thân vẫn sợ tới mức cả người phát run, vô cùng khủng hoảng.
Nhưng lúc này, Chu Tĩnh người đã mướn sát thủ đang đứng bên ngoài kia lại đột nhiên cười “Ha ha ha” đầy đắc ý: “Ngô Huệ Huệ, đừng tưởng rằng mời được ba tên đạo trưởng kém cỏi như vậy là có thể chống lại Bảo Khánh đạo trưởng do tôi mời tới! Nói thật cho cô biết, Bảo Khánh đạo trưởng là người có pháp lực vô biên. Hôm nay không chỉ có một mình cô phải chết, mà ba tên đạo trưởng mà cô mời đến cũng sẽ được chôn cùng với cô. Tất cả nhưng chuyện này đều là lỗi của cô, bởi vì cô đó có biết không? Con khốn nhà cô.”
Mà Bảo Khánh Vương đang ở đứng cạnh Chu Tĩnh lại cười tủm tỉm, dường như rất hưởng thụ đối với lời nói của Chu Tĩnh, sau đó giơ tay hướng về phía mười hai con lệ quỷ kia rồi nói: “Ba vị đạo hữu, tiếp theo đây, bổn tọa sẽ để cho các vị lĩnh giáo một chút bản lĩnh của mười hai con lệ quỷ đã được bổn tọa huấn luyện tốt như thế nào!"
Nói xong, tên yêu đạo bình tĩnh mà vung tay lên, đột nhiên, mười hai con lệ quỷ kia đột nhiên nổi điên, liên tiếp phát ra một tiếng gào thét điên cuồng, vây g.i.ế.c về phía ba người chúng tôi từ mười hai hướng.
Nhìn thấy điều này, đồng tử của tất cả chúng tôi đột nhiên giãn ra.
Mẹ kiếp, thời gian quá ngắn, tôi hoàn toàn không có thời gian để gọi Thượng Quan Thư tới đây.
Khi tiếng “Ngao ngao ngao” gào rống vang lên, mười hai con lệ quỷ lần lượt nhảy lên, vươn lợi trảo sắc bén lên, sau đó chĩa thẳng vào ba người chúng tôi.
Nhưng vào lúc này, thân thể của lão Phong đột nhiên chấn động, một luồng khí lạnh lẽo đột nhiên lan tràn ra ngoài.
Lấy Lão Phong làm trung tâm, nó lập tức trào ra khắp nơi.
Cùng lúc đó, có một bóng người đột nhiên lao ra từ sau lưng của Lão Phong, sau đó vang lên một tiếng hừ lạnh, mà bóng người đó cũng thình lình ra tay.
Chỉ nghe “Phanh” một tiếng trầm vang, mấy đạo khí tức lạnh lẽo cường đại bay ra rồi chĩa thẳng vào bên trong mấy con lệ quỷ đó.
Mà mấy con lệ quỷ đó cũng không kịp phản ứng, lần lượt bị trúng chiêu.
Mấy tiếng kêu la thảm thiết liên tiếp vang lên, có vài con lệ quỷ đã bị lực đánh này đánh ngã, sau đó lần lượt bị đánh bay, trong miệng còn không ngừng kêu gào thống khổ.
Nhưng mọi chuyện vẫn chưa kết thúc, bóng người mới vừa đánh bay vài tên lệ quỷ kia, sau khi xoay người lại thì đã đánh ra một chưởng khác.