MINH NGUYỆT HOA CHƯƠNG - Chương 12
Cập nhật lúc: 2024-07-28 20:35:23
Lượt xem: 1,205
Cây kim sắc nhọn đ.â.m vào da thịt khiến ta rùng mình sợ hãi.
"Nguyệt phi sợ rồi sao?" Nàng ta cười nhạt nhìn ta: "Cuối cùng thì ngươi cũng rơi vào tay ta."
"Bích Châu nói rằng ngươi vào cung để báo thù cho Lan Anh."
Nghe đến đây, ta hiểu ra tại sao nàng ta lại đột ngột điều tra quá khứ của ta, hóa ra là Bích Châu đã tiết lộ thông tin cho nàng ta trước khi chết.
"Vậy ngươi có biết tại sao Lan Anh lại c.h.ế.t không?"
"Một cô nương xuyên không, làm sao có thể đấu lại một tiểu thư được gia tộc nuôi dưỡng?"
"Ngươi thông minh hơn con ngốc Lan Anh nhiều."
Nàng ta trìu mến nhìn ngón tay ta: "Thật đẹp, thật đáng tiếc..."
Nàng ta giơ cao cây kim sắc nhọn.
Nhưng ngay giây tiếp theo, cửa ngục mở tung, quân lính ập vào như thủy triều, nhanh chóng khống chế nàng ta.
"Xảy ra chuyện gì?" Nàng ta hoảng hốt kêu lên.
Hàng ngũ binh lính chia làm hai bên, Chu Mãnh cầm kiếm vàng bước vào.
Hắn ta đến bên cạnh ta, cởi trói cho ta, hôn lên trán ta: "Hiểu Hiểu, nàng đã chịu khổ rồi."
20.
Đó chỉ là một kế hoạch gậy ông đập lưng ông không thành kế mà thôi.
Thừa Tướng và Hoàng Hậu đã tin thật, đương nhiên chỉ có thể bị bắt trong chum thôi.
Thiết giáp quân của Chu Mãnh nhanh chóng thanh trừ hoàng cung, bắt gọn toàn bộ lực lượng của phe Thừa tướng và xử tử toàn bộ Từ gia.
Thừa Tướng và Hoàng Hậu, những kẻ khởi xướng, bị lột sạch y phục và đưa vào một cái lồng hấp khổng lồ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/minh-nguyet-hoa-chuong/chuong-12.html.]
Cái c.h.ế.t này là do ta đề nghị, Chu Mãnh thuận theo.
Nghe tiếng thét đau đớn của phụ tử Hoàng hậu, ta biết, từ giây phút này, ta và Chu Mãnh, đã thật sự như rắn chuột một ổ.
Ta không thể chờ đợi được nữa, muốn chiếm lấy vị trí của Hoàng hậu.
Nhưng vào lúc này, trong triều và ngoài thành, bất ngờ lan truyền vô số lời đồn bẩn thỉu.
Nói ta là yêu quái không rõ lai lịch, là dâm phụ g.i.ế.c phu, là hạ nữ xuất thân thấp kém. Còn có những bài viết tỉ mỉ, tranh vẽ sinh động, kể lại cách ta quyến rũ Chu Mãnh.
Chỉ trong vài tháng, ta đã trở thành một cuốn sử sống, lịch sử dâm loạn.
Hầu như không cần điều tra, ta biết ngay đó là ai đã truyền ra.
Tôn Quý phi đã sảy thai, sau bao ngày tháng dưỡng thân cũng đã khỏe lại rồi.
21.
Không ngoài dự đoán, chẳng bao lâu, đã có người dâng tấu chương, xin lập Tôn quý phi làm Tân Hoàng hậu
Lý do cũng sẵn sàng rồi – Tôn quý phi sinh được hai hoàng tử, là điềm lành.
Hơn nữa, dù không xuất thân từ danh môn vọng tộc, nhưng gia tộc của nàng ta cũng đời đời học hành, so với một yêu phụ như ta không biết hơn bao nhiêu lần.
Chu Mãnh cũng có chút lung lay.
Nói thẳng ra, một vị hoàng đế có vài tin đồn tình ái chỉ là chuyện nhỏ, không làm giảm sức hút cá nhân của hắn ta.
Nhưng nếu người gây ra những tin đồn đó lại chính là Hoàng hậu của hắn ta thì có thể tưởng tượng được, sử sách sau này sẽ đánh giá hắn ta thế nào.
Ta nhận ra sự khó xử của hắn ta, chủ động nhường một bước: “Thần thiếp chỉ muốn ở bên cạnh Bệ hạ, không muốn tranh giành danh phận, làm Bệ hạ phiền lòng.”
Chu Mãnh rất cảm động, ban thưởng cho ta rất nhiều tài sản, sau đó mới phong Tôn quý phi làm Hoàng hậu, phong trưởng tử của nàng ta làm Thái tử.
Sắc lệnh vừa ban xuống, Tôn quý phi đã lâu không ra khỏi cung, không, giờ là Tôn Hoàng hậu liền khoác lên mình chiếc áo bào Hoàng hậu màu vàng tươi, từng bước uyển chuyển bước ra khỏi cung.
Sau đó chúng ta bất ngờ gặp nhau ở ngự hoa viên.