Mở Mắt Ra Ta Thành Bà Thím Độc Ác - Chương 60
Cập nhật lúc: 2024-11-05 21:25:37
Lượt xem: 0
Có thể thấy người bạn này của Lý Tri Phương tính cách rất hoạt bát và dí dỏm.
Lục Mạn Mạn cười cười, không hề để ý chút nào: "Vừa rồi lão Chu nhà tôi mới gọi điện bảo tối nay không về rồi, dù sao hôm nay chỉ cần không muộn quá, các cô cứ việc nán lại."
Có lời này của cô, Lý Tri Phương và bạn của cô ấy ngay lập tức cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Khoảng cách giữa lần Lý Tri Phương đến làm đẹp trước đó đến nay cũng gần được một tuần, cô ấy cũng không thiếu sáu nhân dân tệ đó, nghe Lục Mạn Mạn nói buổi tối Chu Nghiêm Phong sẽ không về, cô ấy cũng nói cần làm đẹp.
Cô ấy luôn nhớ rằng lần trước Lục Mạn Mạn đã dặn cô ấy phải chú ý kiểm soát dầu và dưỡng ẩm.
Nhưng cô ấy vẫn luôn không hiểu rõ phải làm thế nào để kiểm soát dầu.
"Có phải rữa mặt nhiều sẽ đỡ hơn chút không?"
Cô ấy hỏi.
Lục Mạn Mạn bảo hai người ngồi xuống ghế, vừa bắt đầu chuẩn bị làm nghe thấy Lý Tri Phương nói vậy, cô vội vàng lắc đầu nói: "Đừng, rửa mặt càng nhiều không chỉ không thể cải thiện được việc ra dầu trên khuôn mặt, ngược lại còn dẫn đến tình trạng càng rửa nó càng nhiều dầu."
Cô giải thích: "Dầu sinh ra là do tuyến bã nhờn tiết ra. Cô rửa mặt càng nhiều cũng chỉ có thể làm sạch được bề mặt. Không những không ngăn được tuyến bã nhờn tiết ra mà còn kích thích nó tiết ra một lượng dầu nhiều hơn, lúc đó da sẽ trở nên càng ngày càng khô. Hơn nữa làm sạch quá mức, ngược lại sẽ làm hỏng chức năng của hàng rào bảo vệ da và gây tổn thương cho da."
Lý Tri Phương lắng nghe một cách nghiêm túc: "Vậy phải làm thế nào đây?"
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/mo-mat-ra-ta-thanh-ba-thim-doc-ac/chuong-60.html.]
Lục Mạn Mạn dạy cô ấy: "Đầu tiên vẫn là bổ sung nước. Nguyên nhân thực sự của da dầu là do thiếu nước bên trong da. Cho nên, tám ly nước mỗi ngày là cần thiết. Ăn ít đường, ít sữa, ít đồ cay, ngày thường ít thức khuya và đắp mặt nạ các loại có tính chua ít nhất một lần một tuần..."
Người bạn họ Bạch mà Lý Tri Phương đưa đến, tên là Bạch Minh Anh, cha mẹ cô ấy đều là người làm văn nghệ, cô ấy làm việc trong một nhà hát kịch.
Mặc dù cô ấy không có làn da dầu, nhưng điều đó không ngăn cản cô ấy lắng nghe một cách say sưa thích thú.
Chờ đến khi làm đẹp xong, nhìn thấy làn da trắng nõn nà trong gương, thì lập tức vừa vui mừng vừa ngạc nhiên thích thú nói: " Đồng chí Lục, kỹ năng chăm sóc da của cô quá tốt, chưa bao giờ da mặt tôi mềm mại, căng mịn giống như có thể búng ra nước như bây giờ, tôi đảm bảo sau này, khi nào có thời gian thì sẽ đến đây chăm sóc da, còn dẫn mẹ của tôi và bạn bè đến nữa!"
Lúc cô ấy đi, dường như có lò xo trên đôi chân của mình, vui vẻ nhảy cẩng lên, còn khăng khăng bảo Lục Mạn Mạn chấp nhận hai vé nội bộ của nhà hát kịch, muốn kết bạn với cô ấy.
Mục tiêu theo đuổi lớn nhất của Lục Mạn Mạn là làm cho khách hàng hài lòng, có thể bỏ tiền ra một cách dễ dàng thoải mái. Việc khách hàng phát triển trở thành bạn bè đương nhiên cũng là một sự khẳng định đối với cô, đương nhiên là cô cam tâm tình nguyện rồi.
Về phần Lý Tri Phương, Lục Mạn Mạn cũng có thể thấy rằng cô ấy chuyên mang bạn bè đến đây để ủng hộ, đương nhiên cũng đoán ra được tại sao Lý Tri Phương lại đến đây vào lúc này.
Khi tiễn hai người ra ngoài, cô cố ý nói với Lý Tri Phương rằng: "Ở chỗ tôi bình thường lúc này là sắp đến giờ ăn cơm, cơ bản người cũng đã về gần hết rồi, nếu cô không thấy tiện, thì lúc khác lại đến."
Để tránh đụng phải vợ của thủ trưởng trong viện, khiến cho không được tự nhiên.
Đương nhiên Lý Tri Phương nghe hiểu được, một tia cười nhẹ lộ ra trong ánh mắt: "Ừ, tôi biết rồi."
Người ta nói giữa người với người có duyên, Lục Mạn Mạn không biết vì sao, lần đầu tiên gặp mặt Lý Tri Phương, cô đã có ấn tượng rất tốt, trong lúc vô tình nói ra một câu: "Đúng rồi, tôi cảm thấy cô mặc bộ sườn xám này thật sự rất đẹp."