Mở Mắt Ra Ta Thành Bà Thím Độc Ác - Chương 83
Cập nhật lúc: 2024-11-06 06:02:29
Lượt xem: 0
Anh đi về phòng tắm tắm rửa, tắm xong cũng chưa trở về phòng mà đi thẳng vào phòng sách, lại tiếp tục làm việc đến nửa đêm.
Cuối cùng Lục Mạn Mạn cũng nhận được tin tức về căn nhà gỗ kia, trong đầu chỉ nghĩ đến cách lấy lại căn nhà như thế nào, còn về việc người chồng được hời có về phòng ngủ hay không, khi nào quay lại khi nào rời đi, nào còn tâm tư quan tâm đến nữa.
Ngày hôm sau cô dậy sớm, luôn muốn đi xem nhà trước, kết quả vừa đặt chân xuống đất, lòng bàn chân đã nhói lên, ngón chân co quắp lại vì đau.
Đau quá, hận không thể co chân lại.
Kết quả là Lục Mạn Mạn đã thành thật ở nhà mấy ngày.
Trong khoảng thời gian này Chu Nghiêm Phong cũng không về nhà, cho đến khi chân của Lục Mạn Mạn cuối cùng đã đỡ hơn chút, vào cái ngày có thể xuống đất đi đường, anh mới quay về.
Hôm đó Lục Mạn Mạn cũng dậy sớm, ăn sáng rồi trang điểm xong đang định ra ngoài, chiếc xe jeep màu xanh ô liu đã đậu ngoài đại viện, Chu Chi Chi vừa được anh trai dẫn đi nghe tiếng Anh nghe thấy tiếng động của chiếc xe ở bên ngoài, bèn giãy khỏi tay anh trai chạy đến cửa sổ để nhìn một chút, sau đó không ra ngoài đón, mà chạy đến bên cạnh Lục Mạn Mạn trước rồi nói với cô: "Thím ơi, thím, chú cháu đã về rồi!"
Lục Mạn Mạn nhướng mày, đúng lúc, vừa hay bảo Tiểu Từ đưa cô ra ngoài, ngồi trên xe hơi không dễ chịu, nhưng xe bốn bánh vẫn tốt hơn cô đi bằng hai chân ra ngoài để chen lấn xe buýt.
Cô cúi người vỗ vỗ cái m.ô.n.g nhỏ của con nhóc này: "Đi nói với chú của cháu, bảo Tiểu Từ đừng lái xe đi."
Chi Chi tuân lệnh vội vàng chạy đi.
Chu Nghiêm Phong vừa đi cửa đã thấy cháu gái nhỏ chạy tới đón, vừa chạy vừa bi ba bi bô kêu lên: "Chú ơi, chú ơi!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/mo-mat-ra-ta-thanh-ba-thim-doc-ac/chuong-83.html.]
Chu Nghiêm Phong trong lòng thấy ấm áp, cúi người bế cháu gái nhỏ lên, đang vui vẻ thân thiết với cháu gái nhỏ, kết quả là cháu gái nhỏ lại lắc lắc bả vai của anh rồi nói: "Chú ơi, chú ơi, đừng để cho anh Tiểu Từ đi, hôm nay thím muốn đi ra ngoài, thím bảo cháu nói với chú, để anh Tiểu Từ đưa thím đi!"
Chu Nghiêm Phong,"..."
Hóa ra là nhận lầm rồi.
Bây giờ đã là cuối tháng 8, vừa mới bước vào tiết trời nắng gắt của cuối thu, theo lý mà nói nhiệt độ trong tiết trời nắng gắt của cuối thu cũng rất cao, có thể hiệu ứng nhà kính lúc này chưa nghiêm trọng lắm, buổi sáng Lục Mạn Mạn vẫn cảm thấy hơi mát.
Hôm nay cô buộc tóc cao nửa đầu, mặc áo sơ mi cộc tay tay phồng và quần jean, về phần giày, thì vẫn đi là đôi giày xăng đan dễ đi.
Nguyên chủ vừa mới kết hôn chưa được bao lâu, chưa kịp mua thêm quần áo và giày dép, lúc đầu Lục Mạn Mạn đang đau khổ vì không có tiền trong tay, sau này mặc dù mỗi ngày đều kiếm được tiền, nhưng vẫn không dám phung phí số tiền này, đến mức cô là một đại tiểu thư giàu có cực kỳ thích mua sắm, cũng mạnh mẽ từ bỏ sở thích mua sắm của mình.
Lục Mạn Mạn thở dài, sau khi đuổi theo con nhóc đó đi chuyển lời cho Chu Nghiêm Phong, cô cũng chậm rãi đi xuống cầu thang, khi đi ngang qua cửa sổ thì nhìn ra bên ngoài.
Vừa nhìn một cái đã thấy một cảnh khiến cô vô cùng khó chịu.
Chu Nghiêm Phong sau khi nghe cháu gái nhỏ nói xong, quay đầu lại vẫy tay với Tiểu Từ, sau đó bế cháu gái nhỏ trở về, Tiểu Từ do dự một chút rồi ngồi trở lại ghế lái lái xe đi.
Vân Mộng Hạ Vũ
Lục Mạn Mạn rất tức giận, mặc dù Chu Chi Chi mới bốn tuổi, nhưng khả năng nói năng của cô bé không có một chút vấn đề gì, rõ ràng cô bé đã truyền đạt lời nói cho Chu Nghiêm Phong, nhưng Chu Nghiêm Phong đã bỏ qua lời thỉnh cầu của cô, bảo Tiểu Từ rời đi.
Lục Mạn Mạn biết một số cán bộ lãnh đạo rất kỵ việc người nhà sử dụng xe công của họ, nhưng cô chỉ định đi nhờ xe mà thôi, hôm đó cũng đi nhờ xe về, hôm nay có cần phải không thèm cho tí mặt mũi nào như vậy không?
Sắc mặt cô lập tức đen xì.