Một Câu Chuyện Ngọt Ngào - Chương 1
Cập nhật lúc: 2024-05-10 00:21:02
Lượt xem: 2,697
Mẹ nuôi muốn giới thiệu đối tượng cho tôi.
Tôi nhìn bà vẻ mặt bất đắc dĩ: “Mẹ, thực ra con thích phụ nữ.”
Bà híp mắt, nhìn tôi một cách kỳ lạ, cân nhắc nói:
"Con có thể thích bất cứ ai ngoại trừ phụ nữ."
Tôi thở dài vẻ tiếc nuối chỉ vào anh trai nuôi còn đang sốc đến mức đánh rơi tờ báo xuống sàn.
“Nếu như vậy, đành dùng anh ấy.”
"Vì mẹ, con chỉ có thể chịu thiệt thòi."
Mẹ nuôi suy nghĩ một lát: "Được."
Anh nuôi: Hỏng rồi, tôi trở thành kẻ thế thân!
—-
1.
Tôi là con gái nuôi của nhà họ Tống.
Bản thân tôi không chỉ ngoan ngoãn nghe lời, mà còn chăm chỉ làm ăn không ngừng giúp gia sản của nhà họ Tống tăng lên gấp bội.
Cha nuôi đi công tác trở về, cả nhà chúng tôi cùng ăn tối.
Ông ấy rất vui vẻ kể với tôi về chuyến công tác.
Tôi mỉm cười đáp lời, dưới gầm bàn tay lại không an phận mà khẽ khều ngón tay của Tống Từ Dịch.
Anh giật mình chớp mắt một cái rồi lập tức đẩy ra. Nhưng tôi bám theo không ngừng, giống như một trò chơi đuổi bắt cực kỳ vui vẻ.
Tống Từ Dịch lạnh mặt, liếc mắt cảnh cáo tôi.
Hai tai của anh từ từ đỏ bừng lên, giống như áng mây ửng đỏ bay lan đến khắp cổ.
Giọng nói cha nuôi chợt dừng lại, ông liếc mắt nhìn anh nghi ngờ hỏi:
“Từ Dịch, con thấy nóng à?”
Cả người anh chợt căng thẳng, giữ chặt bàn tay đang quậy phá của tôi rồi khôi phục lại dáng vẻ lạnh lùng thường lệ.
“Con thấy hơi nóng, xin phép cha con về phòng trước để thay quần áo.”
Sau khi cha nuôi gật đầu, anh vừa định đứng dậy thì lại bị mẹ nuôi gọi lại.
Bà ấy nhìn chúng tôi một cách đầy ẩn ý khiến nhiệt độ trong lòng bàn tay của Tống Từ càng ngày càng nóng.
Tôi nhẹ nhàng gãi một chút làm cho anh không nhịn được chớp mắt run rẩy, rồi nghiến răng nghiến lợi nắm chặt hơn.
Mẹ nuôi khẽ ho một tiếng lôi kéo ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía mình.
Tôi sung sướng cầm lấy bàn tay của Tống Từ Dịch, khẽ chớp mắt nhìn mẹ nuôi.
Tống Từ Dịch không dám cử động dù chỉ một chút nên chỉ có thể để mặc tôi chà đạ.p.
Khỏi phải nói, loại cảm giác yêu đương vụng trộm này so với việc quang minh chính đại thì còn kích thích hơn.
“Mình à, mình muốn nói gì?” Cha nuôi có chút không hiểu.
Trên mặt mẹ nuôi hiện lên một tia bất đắc dĩ.
“Sương Sương cũng không còn nhỏ nữa, cũng đã đến lúc lấy chồng rồi.”
Cha nuôi trầm ngâm một lát, khẽ gật đầu.
“Sương Sương, con đã có người mình thích hay chưa?”
Tôi cười nói: “Có ạ!”
Trên mặt mẹ nuôi và Tống Từ Dịch đều hơi mất tự nhiên.
Ông ấy vui vẻ hỏi: “Là ai vậy?”
Ánh mắt của tôi nhìn sang mẹ nuôi, bà ấy vội vàng ho một tiếng rồi đổi chủ đề.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/mot-cau-chuyen-ngot-ngao/chuong-1.html.]
“Mình à, ông cảm thấy Sương Sương cùng Từ Dịch thế nào?”
Cha nuôi ngạc nhiên một chút, sau khi xác nhận bản thân không phải gặp ảo giác thì lập tức thấy không thể tin được mà nhìn mẹ nuôi.
“Mình à, bà không sao chứ? Bọn nó là anh em mà!”
“Nhưng cũng không phải ruột thịt, cùng lắm thì chỉ coi là thanh mai trúc mã, vậy làm sao lại không thể ở bên nhau?”
Cha nuôi trầm mặt rồi đập mạnh chiếc bát lên mặt bàn.
“Dù sao tôi cũng không đồng ý!”
Bàn ăn chợt yên tĩnh.
Vẻ đỏ ửng trên mặt Tống Từ Dịch dần dần nhạt đi, mắt cụp xuống không nhìn thấy rõ biểu cảm.
Anh từ từ rút tay mình về, đốt ngón tay trở nên trắng bệch.
Không sao cả, dù sao cũng đã nhẫn nhịn nhiều năm như vậy nên hiện tại cũng không cần vội vàng.
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
Không nghĩ tới mẹ nuôi lại tiếp tục nói thêm.
“Nếu Sương Sương thích con gái thì sao?”
Cha nuôi bị dọa đến run cả người.
“Thật hay giả?”
Mẹ nuôi bình tĩnh uống một ngụm trà:
“Nhà họ Tần đang muốn nhận Sương Sương làm con gái của bọn họ nên ông có thể suy nghĩ kỹ hơn.”
“Cái gì, đây thật sự là không coi tôi ra gì mà!”
Sau khi ông ấy bình tĩnh lại thì từ từ cầm bát cơm lên, nhìn đồ ăn không chớp mắt.
“Sương Sương, cha vừa nghĩ, con với Từ Dịch thực sự là một cặp trời sinh.”
“Đừng chạy theo trào lưu tìm con dâu cho cha và cũng đừng nghe nhà họ Tần nói năng bậy bạ.”
Tôi cười đáp: “Đều nghe theo cha.”
Ông ấy nghe vậy liền hài lòng, liên tục nói thêm mấy câu răn dạy.
Mẹ nuôi khẽ ho nhẹ một tiếng: “Mình à, chúng ta đi tản bộ chút, để cho bọn trẻ có chút thời gian bồi dưỡng tình cảm.”
“Đúng, mình nói rất đúng, ha ha.”
Bởi vì lương tâm cắn rứt nên toàn bộ cuộc nói chuyện ông ấy đều không nhìn Tống Từ Dịch dù chỉ một chút.
Tống Từ Dịch nghẹn họng trân trối, giọng nói có chút run rẩy.
“Cha, cha thật sự để mặc con sống chếc hay sao?”
Hai người họ không trả lời ngược lại cong rời đi nhanh hơn, giống như lòng bàn chân bôi thêm dầu.
Tôi khẽ nhếch môi cười nham hiểm.
“Anh à, hiện tại không ai có thể ngăn cản chúng ta nữa.”
Cả người anh cứng đờ, đôi mắt đen nhìn chằm chằm tôi.
“Kiều Sương, em có thích anh không?”
“Hay em coi anh là thế thân của mẹ?”
Tôi hơi ngạc nhiên.
Không thể trách anh nghĩ như vậy, bởi vì đây thực sự là một phần trong kế hoạch của tôi.