MỘT ĐỜI AN YÊN - Chương 1 - 2 - 3
Cập nhật lúc: 2024-08-06 23:22:12
Lượt xem: 3,884
Văn án
Tôi quyết định ly hôn với Phó Hàn Châu.
Ngày đầu tiên sau khi quyết tâm, tôi ném bỏ nhẫn cưới và mua vé máy bay.
Ngày thứ hai, tôi dọn sạch mọi dấu vết trong căn nhà chung.
Ngày thứ ba, tôi đi đón con tan học và mua cho nó mọi thứ nó muốn ăn, muốn có.
Đứa con nhỏ nhếch mép nói:
"Bố sẽ cưới cô Tô Hà, mẹ sợ rồi à?"
"Bây giờ mới nhớ đến việc làm vừa lòng con, muộn rồi."
Tôi nhìn khuôn mặt giống y hệt Phó Hàn Châu của nó.
Trong lòng không còn chút tiếc nuối nào.
Rác rưởi thì nên ở cùng với rác rưởi trong thùng rác.
Tô Hà muốn nhận về, tôi tất nhiên là thành toàn cho cô ta.
1
Quyết tâm muốn ly hôn đến rất đột ngột.
Hôm đó, tôi vẫn không thể gọi được cho Phó Hàn Châu.
Giống như bao lần khác trong nửa năm qua, người nhận cuộc gọi luôn là thư ký của anh ấy.
"Xin lỗi phu nhân, Phó Tổng đã dặn không tiết lộ lịch trình cá nhân cho bất kỳ ai."
Nhưng không lâu sau, trên tài khoản mạng xã hội của Tô Hà xuất hiện một loạt ảnh.
Tôi nhận ra ngay chiếc nhẫn cưới Bvlgari trên tay Phó Hàn Châu.
Tô Hà là mối tình đầu của Phó Hàn Châu.
Tôi và Phó Hàn Châu đã kết hôn năm năm thì cô ta chuẩn bị ly hôn và quay về nước.
Từ ngày cô ta về nước.
Trái tim của Phó Hàn Châu đã rối loạn.
2
Thực ra, sau khi gác máy, tôi chỉ cảm thấy hơi khó chịu.
Ý định ly hôn chưa từng mạnh mẽ.
Cho đến khi tôi đột ngột bị hạ đường huyết và ngất xỉu.
Lúc đó trong phòng chỉ có tôi và Phó Tư Thần vừa tan học về.
Khoảng mười phút sau, tôi bị đánh thức bởi tiếng la hét của nó khi chơi game.
Nhưng Phó Tư Thần chỉ liếc nhìn tôi một cái rồi tiếp tục chơi game.
Tôi thực sự rất khó chịu, chỉ có thể dùng hết sức lực cầu cứu nó,
"Tư Thần, giúp mẹ lấy một viên kẹo socola được không?"
Nghe vậy, Phó Tư Thần không kiên nhẫn, đứng dậy cầm máy tính bảng.
Nhưng nó lại đi vòng qua tôi, rời khỏi phòng ngủ.
Tiếng đóng cửa vang lên.
Chỉ một giây đó.
Tôi đột nhiên thông suốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/mot-doi-an-yen/chuong-1-2-3.html.]
Năm đó có Phó Tư Thần, là do Tô Hà lấy chồng, Phó Hàn Châu say rượu làm bậy.
Thực ra, tôi không định sinh nó ra.
Bác sĩ cũng không khuyến khích, vì đêm đó Phó Hàn Châu uống quá nhiều rượu.
Nhưng anh ấy cầu hôn tôi, khẩn thiết xin tôi giữ lại đứa con này.
Tôi thích anh ấy nhiều năm như vậy, sao nỡ từ chối.
Cứ thế mà kết hôn, sinh con.
Nhưng bây giờ, đứa con mà tôi mang thai mười tháng, tự tay nuôi lớn.
Lại lạnh lùng ích kỷ đến mức khiến người ta lạnh gáy như thế này.
Vậy nên, tôi cần gì phải tiếp tục sống trong cuộc hôn nhân này vì nó.
3
Phó Hàn Châu vẫn trở về lúc đêm khuya.
Tôi không ngủ, vẫn đợi anh ấy.
Anh ấy có vẻ tâm trạng khá tốt.
Lấy từ trong túi ra một chiếc hộp nhỏ đưa cho tôi.
"Xem xem có thích không."
Tôi mở ra, là một chiếc vòng tay.
Hôm nay trong bức ảnh Tô Hà đăng, có một chiếc vòng cổ lấp lánh.
Nếu tôi đoán không nhầm, thì chiếc vòng tay đơn giản này là quà tặng kèm theo chiếc vòng cổ.
Nhưng trong lòng tôi không còn cảm giác buồn bã nữa.
Thậm chí tôi còn mỉm cười với anh ấy: "Rất đẹp."
Phó Hàn Châu có vẻ thở phào nhẹ nhõm: "Thích là được."
Khi anh ấy tắm xong, như mọi ngày, đưa khăn cho tôi.
Tôi cũng như mọi ngày, nhận lấy.
Khi lau tóc cho anh ấy gần khô, tôi đột nhiên dừng lại.
"Phó Hàn Châu."
Tôi gọi nhỏ tên anh ấy.
Anh ấy ngồi im, nhưng đưa tay nắm lấy tay tôi.
"Sao, muốn à?"
Tôi cười khẩy.
Tô Hà quay về năm tháng, tôi và Phó Hàn Châu cũng năm tháng không có quan hệ.
Thấy tôi không nói gì, Phó Hàn Châu dứt khoát quay lại, kéo tôi vào lòng.
"Lạc Sơ."
Ánh mắt anh ấy dần trở nên nóng bỏng, cúi đầu, muốn hôn tôi.
Nhưng tôi đẩy anh ấy ra.
"Phó Hàn Châu."
Tôi mỉm cười bình tĩnh với anh ấy, từng lời từng chữ, đều bình tĩnh đến cực điểm.
"Chúng ta ly hôn đi."