Một Khi Rạn Nứt, Lời Thề Sẽ Tan Vỡ - Chương 5: Vết nứt không thể hàn gắn
Cập nhật lúc: 2024-08-21 20:44:48
Lượt xem: 968
Chương 5: Vết nứt không thể hàn gắn.
Gương vỡ liệu có thể lành lại không? Đây dường như là một câu hỏi mà muôn đời không tìm được lời giải đáp. Gương vỡ, dù dùng kỹ thuật tinh xảo nhất để hàn gắn, cũng khó lòng trở lại hoàn hảo như ban đầu. Những vết nứt đó tựa như ranh giới không thể vượt qua, mãi mãi nhắc nhở về sự đổ vỡ đã từng xảy ra.
5.
Kể từ sau sự việc đó, dù bề ngoài hai người vẫn cố giữ vẻ bình thường, nhưng Diệp Uyển Nghi nhận ra rằng mối quan hệ giữa họ đã không thể trở lại như trước.
Một chiếc gương dù có được sửa chữa tinh vi đến đâu thì cũng không thể phục hồi hoàn toàn như ban đầu. Gương đã từng vỡ, dù có gắn kết lại một cách hoàn hảo nhất thì vẫn còn những vết nứt nhỏ hoặc dấu vết khó nhận thấy. Những vết tích đó, dù không dễ phát hiện, vẫn luôn nhắc nhở về sự tổn hại mà nó đã trải qua.
Cũng giống như tình yêu, một khi đã có kẽ hở, dù có cố gắng hàn gắn thế nào, cũng không thể quay lại tình trạng ban đầu, trọn vẹn và không tì vết.
Đợt bùng nổ tiếp theo đã đến vào buổi tối hôm ấy, khi Sầm Chí Viễn phải ra ngoài để tham gia tiệc giao lưu công việc. Đến tận mười hai giờ đêm anh vẫn chưa về nhà, Diệp Uyển Nghi vì lo lắng đã gọi điện để hỏi khi nào anh sẽ về.
Nhưng điều cô không ngờ tới là, người bắt máy lại không phải Sầm Chí Viễn mà chính là trợ lý của anh, Triệu Hiểu Vũ.
Triệu Hiểu Vũ nhận điện thoại, giọng thở dốc một chút, nói: "Chị dâu ạ, Sầm tổng uống nhiều quá, em không tự mình lo nổi. Em cũng không biết số của chị, nên đã đặt phòng cho anh ấy ở đây. Vừa mới đưa Sầm tổng vào khách sạn, giờ anh ấy đã ngủ rồi."
Diệp Uyển Nghi không ngờ sau sự việc đã xảy ra, Sầm Chí Viễn vẫn giữ Triệu Hiểu Vũ bên cạnh. Cô tự cười bản thân trong lòng, không nói gì thêm và tắt máy.
Cô không muốn đoán mục đích của Triệu Hiểu Vũ khi nhận điện thoại. Đã là nửa đêm, bất kể tối nay họ có làm gì hay không, điều này giờ không còn quan trọng với cô nữa.
Đêm ấy, Diệp Uyển Nghi không chợp mắt.
Cô tựa lưng vào đầu giường, nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi ánh trăng như tấm lụa bạc trải dài. Dòng suy nghĩ của cô cuộn trào, nhớ lại từng khoảnh khắc của họ trong quá khứ.
Mãi đến khi chuông báo thức reo vào buổi sáng, Diệp Uyển Nghi mới thoát ra khỏi dòng hồi ức.
Cô nhìn đồng hồ, đã sáu giờ rưỡi sáng, là thời gian mà cô thường thức dậy để chuẩn bị bữa sáng cho Sầm Chí Viễn.
Cô nhúc nhích cái cổ đã cứng đờ, đưa tay tắt báo thức, rồi đứng dậy đi rửa mặt. Sau khi ăn một bữa sáng đơn giản, cô nhìn vào điện thoại, đã bảy giờ rưỡi rồi.
Trên điện thoại không có cuộc gọi hay tin nhắn nào. Với sự hiểu biết của mình về Sầm Chí Viễn, cô đoán rằng có lẽ anh vẫn chưa tỉnh dậy, nếu không thì điện thoại của cô sẽ không im lặng như thế.
Sầm Chí Viễn tỉnh dậy vào lúc tám giờ sáng. Anh nhìn quanh căn phòng lạ lẫm, một lúc sau mới nhận ra mình đang ở trong phòng khách sạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/mot-khi-ran-nut-loi-the-se-tan-vo/chuong-5-vet-nut-khong-the-han-gan.html.]
Nhưng ngay khi anh nhớ ra sự việc, anh lập tức ngồi bật dậy, hoảng hốt tìm điện thoại. Khi mở lên, anh thấy cuộc gọi từ Diệp Uyển Nghi vào lúc mười một giờ đêm qua, và cuộc gọi đã được bắt máy.
Anh vừa định gọi lại thì cửa phòng ngủ mở ra từ bên ngoài.
Khi nhìn thấy người bước vào, m.á.u trong người anh như đông cứng lại. Đêm qua anh thực sự uống quá nhiều, đến nỗi sáng nay không còn nhớ gì về những gì đã xảy ra.
Anh lạnh lùng nhìn Triệu Hiểu Vũ, hỏi:
"Đêm qua là em đưa anh đến đây à?"
Triệu Hiểu Vũ đặt bữa sáng trên bàn, nhẹ nhàng gật đầu: "Vâng, đêm qua Sầm tổng uống nhiều quá, em đã thuê phòng ở đây cho anh."
Sầm Chí Viễn nghĩ đến cuộc gọi đã được bắt máy đêm qua. Anh biết tình hình hiện tại không phải để tranh cãi nhưng tại sao Triệu Hiểu Vũ không đưa anh về nhà mà lại đưa đến khách sạn.
Anh hỏi tiếp: "Đêm qua Uyển Nghi gọi, em bắt máy à?"
"Vâng, em đã nói với chị dâu là anh uống nhiều rồi." Triệu Hiểu Vũ gật đầu đáp.
"Cô..." Cơn giận của Sầm Chí Viễn bùng lên. Đêm qua không chỉ có hai người họ, mà còn có cả tài xế đi cùng.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Anh hiểu ý đồ của Triệu Hiểu Vũ khi bắt máy, nhưng giờ không có thời gian để tranh luận đúng sai với cô.
Sầm Chí Viễn biết từ sau sự việc lần trước, mối quan hệ giữa anh và Diệp Uyển Nghi đã không còn như trước. Thêm chuyện tối qua, anh thấy bất an trong lòng, cố kìm nén cơn giận hỏi tiếp:
"Uyển Nghi có nói gì không?"
"Không, em nói xong, chị ấy cúp máy luôn." Triệu Hiểu Vũ đáp.
Sầm Chí Viễn biết rằng Diệp Uyển Nghi thực sự đã tức giận, có lẽ chính xác hơn là cô đã hoàn toàn thất vọng về anh. Anh lập tức đứng dậy, nhận thấy mình vẫn đang mặc bộ quần áo hôm trước, điều này chứng tỏ đêm qua họ không hề có hành vi vượt quá giới hạn. Anh nhanh chóng cầm áo khoác, chuẩn bị rời đi.
"Anh Sầm, bữa sáng của anh này." Triệu Hiểu Vũ gọi từ phía sau.
Sầm Chí Viễn không đáp lại cô, trong đầu anh lúc này chỉ có duy nhất một suy nghĩ: Phải về nhà ngay và giải thích rõ ràng mọi chuyện với Diệp Uyển Nghi.