Mười Lăm Năm nhầm lẫn - Chap I
Cập nhật lúc: 2024-06-14 20:48:58
Lượt xem: 433
Tôi từ nhỏ là được ấn định gả cho hắn . Thế mà giờ lại bị hắn làm cho nhục nhã ép phải huỷ hôn .
Tượng Nhan từ nhỏ đã có mối quan hệ thân thiết với Khách Phong .
Hai gia đình đều cảm thấy hai bọn tôi có duyên nợ với nhau .
Tượng Nhan từ nhỏ đã rất thích hắn , bám dính lấy như cái đuôi đằng sau .
Một tiếng là Khách Phong caca hai tiếng cũng là Khách Phong ca ca .
Khi cô lên 14 tuổi , hai nhà đã đồng ý cho cả hai người làm một tờ giấy hôn ước .
Ánh mắt của chàng thiếu niên 16 tuổi ấy cô cất giữ vô cùng cẩn thận trong tim .
Luôn ước bản thân lớn thật nhanh để được gả cho Khách Phong .
Khách Phong là thiếu gia phủ Bá Tống - Bá Khách Phong . Am hiếu văn chương dung mạo anh tuấn .
Ngoài ra còn có Nhược Khánh , anh em chí cốt của Khách Phong .
Nhược Khách chỉ giỏi đao kiếm , tính cách thẳng thắn và không tinh tế nên dù cũng rất đẹp trai nhưng lại chẳng có lấy một cô gái thích .
Bọn tôi lớn lên cùng nhau , nhưng Nhược Khách hắn luôn là khúc gỗ đè giữa tôi với Khách phong ca ca .
Lúc thì giả lại bộ dạng e thẹn của tôi khiến tôi tức đến đỏ mặt .
Khi lại giấu đi trâm cài tóc tôi thích nhất rồi vô tình làm hỏng kết quả khiến tôi khóc đến không mở được mắt .
Bẵng đi 2 năm , tôi cũng đã 16 tuổi , độ tuổi cập kê là ngày tôi sắp được gả cho Khách Phong .
Nhược Khánh đã cùng cha là tể tướng , oan tạch nơi chiến trường .
Nhược Khánh giờ đã là một vị tướng trẻ tài giỏi , tiền đồ rộng mở .
Nhưng đã rất lâu chúng tôi chưa có dịp hội ngộ đủ ba người .
Nhưng người vốn dĩ nhã nhặn , tinh tế như Khách Phong bây giờ lại vô cùng bỉ ổi , thô lỗ .
Hắn chấp nhận cho cha đánh đến m.á.u me khắp người cũng không muốn tôi gả cho hắn .
Mấy năm qua , hoá ra là tôi kinh tởm trong mắt Khách Phong đến vậy .
Tượng Nhan mấy năm qua , chăm chỉ học hành , thêu thùa , lễ nghi chỉ để được xứng bên hắn .
Giờ cô lớn rồi , thiên hạ ai cũng biết cô là sinh ra sẽ gả cho hắn .
Giờ hắn quay lưng vô tình , ép cô đem giấy hứa hôn ra huỷ bỏ .
Hắn nhìn cô , ánh mắt như cầu xin dù cho bị đánh đến miệng đã hộc m.á.u cũng chỉ xin cô .
- Nhan muội muội , bấy lâu này là huỵn không tốt , không nói sớm cho muội . Ta và Quách tiểu thư thật đã có tình cảm từ lâu . Hự
Lại một gậy giáng xuống . Mỗi lời hắn nói khiến trái tim thiếu nữ của Tượng Nhan vỡ nát .
Ánh mắt Tượng Nhan đỏ hoe , giọng nói kìm nén như sắp vỡ . Hít một hơi thật sâu nói
- Ta là trẻ con sao ? Khách Phong huynh trước giờ không có ý đó vậy sao còn kí .
Tôi nhìn hắn , bản thân hắn có bị đánh c.h.ế.t cũng không muốn phải lấy tôi .
- chuyện..chuyện của chúng ta khi đó là vì còn là trẻ con , muội thấy không phải sao ?
Quách Mẫn Nghi chỉ là con của nhà quan nhỏ . Nhưng cũng dám tới làm loạn phủ thái phó .
Cô ta luôn dùng ánh mắt căm phẫn nhìn . Luôn cảm thấy tôi cố ý hành hạ hắn , hành hạ người cô ta yêu .
Kết quả bị hất một chậu nước lôi về nhà .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/muoi-lam-nam-nham-lan/chap-i.html.]
Chứng kiến đoạn tình cảm sâu nặng của hai người họ khiến tôi cảm thấy bất lực .
"Được"
Thế cớ gì tôi lại phải giữ lại kẻ bạc tình như vậy nhỉ ?
Tôi vào trong nhà đem tờ giấy hôn ước ra mà bản thân cất giữ cẩn thận ra .
Đưa cho nha hoàn châm lửa đốt trước mặt Khách Phong .
- muội đốt giấy rồi , huynh về đi . Nếu huynh cứ như vậy cả hai đều sẽ bị nói ra nói vào mất .
Trái tim cô mấy hôm trước còn hy vọng nhiều như nào bây giờ hắn cho cô thất vọng bấy nhiêu .
Mặt Khách Phong bỗng dưng áy náy nhìn tôi , ánh mặt có phần tội lỗi :
- Không ! Ý huynh không phải như vậy , chúng ta vẫn có thể làm anh em tốt mà . Từng lớn lên với nhau sao muội lại vô tình vậy .
"Vô tình" - tôi bật cười cảm thấy hắn cũng quá buồn nôn rồi . Là ai vô tình trước mà giờ lại biến cô thành kẻ m.á.u lạnh rồi .
Khách Phong làm loạn mấy hôm nay , khiến cho khắp nơi đều biết tôi bị huỷ hôn .
Thanh danh ô nhục vậy ai vô tình hơn ai .
Cha của Khách Phong cũng rất áy náy chỉ có thể cúi đầu xin lỗi cha mẹ tôi .
Tôi không phải không biết tình cảm của hắn dành cho Quách tiểu thư .
Nhưng tôi cứ nghĩ chỉ cần mình dịu dàng hơn một chút , tài giỏi hơn một chút . Gia cảnh cũng khá hơn cô ấy một chút là có thể đến bên Khách Phong .
Trước giờ chỉ có cô tự ảo tưởng suy diễn lừa mình . Tự cô đ.â.m vào đoạn tình cảm cô bịa ra .
Cô sau đó cũng không gặp Khách phong ở lì trong phủ , cha mẹ tôi cũng chí có thể tức giận , trách móc thay tôi
- Tên Khách Phong trơ trẽn , vậy thì Tượng Nhi nhà mình còn gả đi đâu được . Nhã nhặn tài đức tất cả đều là giả .
Mẹ tôi nhìn tôi đau lòng , bà ôm tôi thật lâu . Cái ôm đấy khiến cho lòng tôi nhẹ đi rồi cũng quên đi chuyện đấy .
Nửa năm trôi qua , ngày định hôm dự định của bọn tôi trước kia cũng sắp đến .
Chỉ có điều lòng người thay đổi , sớm đã là chỗ của người khác rồi .
Tượng Nhan giờ đã 16 tuổi , đăm chiêu nhìn vào chiếc thiệp cưới được thiết kế tỉ mỉ .
Tượng Nhan giờ đã lớn , càng lớn càng xinh đẹp .
Cha mẹ của Khách Phong dần dần cũng đã chấp nhận Quách Thanh Thanh .
Sau cùng thì cũng chỉ có cô bị vứt lại , bị lãng quên .
Nhược Khánh nghe tin Khách Phong đại hỷ cũng tức tốc phi ngựa từ xa quay về .
Ngày Thiếu Gia Phủ họ Tống - Tống Khách Phong cưới .
Cả đoạn phố náo nhiệt , đoàn người đưa kiệu đón dâu , hồi môi dài không đếm hết .
Ai cũng nói họ là trai tài gái sắc , trời sinh một cặp .
Đêm đấy , phủ Tống đèn lồng đỏ rực , ồn ào náo nhiệt .
Tôi ngồi lặng lẽ bên bàn cổ cưới . Khách Phong cùng với nụ cười trên môi khoác áo hỷ đỏ .
Đúng thật , nụ cười này tôi cũng đúng là chưa từng thấy . Ngay từ ban đầu người sai hẳn là tôi rồi .
Giọng nói quen thuộc một lần nữa vang lên trong đầu tôi .
Tượng Nhan giật mình quay phắt lại .