Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Muốn làm mẹ thiên hạ - 5

Cập nhật lúc: 2024-08-28 12:31:44
Lượt xem: 1,276

5

 

Có lẽ là bởi vì cha tôi phát hỏa, buổi tối hôm đó, Lâm Nguyệt gõ cửa vào phòng tôi để lấy lòng tôi.

 

Cô ta lấy ra một cái vòng tay và nói với tôi: "Mục Dao, chuyện hôm nay em xin lỗi chị, hôm nay là sinh nhật chị, đây là quà sinh nhật em tặng cho chị.”

 

Tôi có chút bất ngờ, nhận lấy vòng tay cô ta đưa tới, thản nhiên nói: "Cảm ơn.”

 

Cô ta cười híp mắt nói: "Đeo thử xem.”

 

Tôi không đeo nó. Tôi không quá tin tưởng, với nhân phẩm của cô ta thì cô ta sẽ tặng cho tôi thứ gì tốt.

 

Hôm đó tôi đã chụp ảnh chiếc vòng tay này cho bạn tôi xem.

 

Bạn tôi nói: "Chiếc vòng tay này lúc trước tôi quẹt trên Tịch Tịch đã thấy qua, không đến năm xu, nếu có phiếu ưu đãi thì có thể free.”

 

Nghe đến đó, tôi dĩ nhiên một chút cũng không cảm thấy bất ngờ. Tôi lười nói chuyện với Lâm Nguyệt, cũng không chủ động đi hỏi han cô ta.

 

Thế nhưng ngày hôm sau, cô ta tự nhiên chủ động tới tìm tôi. Cô ta hỏi tôi: "Mục Dao, sao chị không đeo vòng tay em tặng chị?"

 

Cô ta lắc lắc cổ tay: "Chị xem, trên cổ tay em cũng có chiếc vòng tay giống vậy.”

 

Tôi nói qua loa: "Trên tay tôi đã đeo vòng vàng bình an mẹ tặng, mẹ tôi bảo tôi không được tháo xuống, nếu không mẹ sẽ giận.”

 

Lâm Nguyệt nhìn chằm chằm vòng tay vàng ròng của tôi, bỗng nhiên mở miệng: "Hay là như vầy, chị tặng vòng tay này cho em, như vậy, mẹ chị sẽ không giận. Hơn nữa chiếc vòng tay em tặng chị cũng đẹp hơn chiếc vòng tay của chị nhiều, càng thích hợp với khí chất của chị, đeo chiếc vòng này thì thật đáng tiếc.”

 

"Chúng ta đeo vòng tay chị em, cha mẹ chị về nhà nhìn thấy cảm giác giống như có thêm một đứa con gái, nhất định sẽ vui vẻ. Sau này chị muốn em sẽ đưa lại vòng tay này cho chị, chúng ta giao hẹn đi, nếu em đeo mà chị không đeo thì sẽ phạt năm trăm.”

 

Nói xong câu đó, cô ta liền tính cầm vòng tay của tôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/muon-lam-me-thien-ha-rxmf/5.html.]

 

Tôi hất tay cô ta ra: "Cô không sao đấy chứ, tôi đã đồng ý tặng vòng tay này cho cô chưa? Lâm Nguyệt, cô thật đúng là có thể tính toán, dùng một cái vòng tay còn chưa đến năm xu để đổi cái vòng tay mấy chục vạn của tôi, thật sự xem tôi là kẻ ngốc sao?"

 

Lâm Nguyệt ngẩn người, lại lộ ra biểu cảm rất oan ức: "Em nói chị như thế nào chị không muốn đeo vòng tay em tặng cho chị, thì ra là chị chê nó rẻ tiền. Nhưng Mục Dao này, trên thế giới này cũng không phải tất cả mọi thứ đều có thể dùng tiền để cân nhắc, chị có lẽ chưa từng nghe qua câu “của ít lòng nhiều”, tuy rằng cái vòng tay này giá cả không đắt, nhưng là tâm ý của em, là trân quý nhất."

 

"Hơn nữa em không có tiền, chị biết đấy. Em từ nhỏ đã sinh ra trong gia đình nghèo khổ, không có tiền sinh hoạt, chỉ có tiền tài trợ của cha chị. Em không giống chị có thể không kiêng nể gì tiêu tiền của chú ấy, em chỉ là một đứa trẻ, không mua nổi món quà quý giá, lựa chọn một cái vòng tay như vậy, đơn giản là vì em muốn giúp chú ấy tiết kiệm một chút."

 

“Bình thường lúc cô mua mỹ phẩm dưỡng da và quần áo, sao tôi không cảm thấy cô muốn giúp cha tôi tiết kiệm tiền chứ?”

 

"Một hộp văn phòng phẩm của cô cũng đã năm trăm, tôi nghĩ mãi không ra sao cô lại nghèo đến mức mua cho tôi một cái lắc tay chỉ có năm xu. Nếu tôi không tức giận, cô sẽ thật sự xem tôi là ăn mày."

 

"Nói cho cô biết, cha tôi giúp đỡ cô là bởi vì tình bạn với cha cô, tôi có thể thông cảm cho ông ấy nên mới dễ dàng tha thứ cho cô, nhưng cô không cần cứ chơi trò bắt cóc đạo đức với tôi như thế, tôi không thích trò này, sự kiên nhẫn của tôi là có giới hạn."

 

“Lấy cái vòng tay rách nát của cô đi, tôi không cần, cũng không thiếu, còn nữa, đừng cứ hở ra là lập quy tắc cho tôi, nếu cô thật sự muốn lập quy tắc phạt tiền với tôi, thì nhổ tiền tài trợ cô đã nuốt vào ra.”

 

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

Lâm Nguyệt đỏ mắt đứng lên: "Mục Dao, chị xem thường tôi như vậy, một ngày nào đó chị sẽ hối hận.

 

Nói xong câu đó, cô ta quật cường chịu đựng nước mắt chạy ra ngoài.

 

6

 

Từ ngày đó qua đi, một thời gian liền Lâm Nguyệt không tác oai tác quái. Cô ta không còn chỉ tay năm ngón lập quy tắc cho người khác, có đôi khi thấy tôi còn chủ động chào hỏi, buổi tối nhốt mình nhốt ở trong phòng học tập.

 

Cha tôi rất hài lòng với cô ta, lại suy nghĩ thái độ lúc trước đối với cô ta có phải có chút quá đáng hay không, muốn thêm một khoản tài trợ bồi thường cho cô ta.

 

Tôi quả quyết ngăn cản, nói nếu ông ấy làm như vậy, cô ta vĩnh viễn sẽ không sửa lại hành vi của mình. Cha tôi cảm thấy cũng đúng, nên không nhắc lại chuyện tăng phí tài trợ nữa.

 

Sau khi Lâm Nguyệt an phận một thời gian, một ngày nọ bảo mẫu nói cho tôi biết, gần đây Lâm Duyệt bắt đầu dẫn bạn trai về nhà, nói là phụ đạo cô ta học tập.

 

Lúc trước con trai bảo mẫu vẫn bị ép phụ đạo bài tập cho cô ta, tôi đã rút từ phí tài trợ của Lâm Nguyệt bồi thường cho cậu ấy.

Loading...