MƯU KẾ CỦA CHỦ MẪU - 12
Cập nhật lúc: 2024-08-23 17:50:12
Lượt xem: 1,775
Ngoài cửa sổ lại bắt đầu có tuyết rơi.
Ta đột nhiên đứng dậy, thay một bộ y phục khác, bảo Cẩm Tâm lấy một hộp đỗ trọng và một bình rượu a giao trên giá Bát Bảo, sau đó dẫn nàng đi đến phòng bếp.
Hôm trước, khi Tạ Tam đến báo cáo hành tung của Lâm Mạn Như, hắn cũng đưa cho ta một gói thuốc độc mà Lâm Mạn Như đã mua.
Ta đổ hết vào bình rượu a giao này.
Ta dặn dò đầu bếp: "Đầu tiên dùng đỗ trọng nấu nước, ba bát nấu thành một bát, sau đó đổ vào bình rượu, hâm nóng trên lò, rồi làm thêm vài món ăn để trừ hàn, chờ Hầu gia đến dùng."
Đây là cách làm ấm tửu xua hàn, đầu bếp lập tức nhận lệnh và bắt tay vào việc.
Rời khỏi nhà bếp, Cẩm Tâm nói với ta: "Phu nhân đã thông suốt thì tốt rồi."
Nàng nói câu này nhưng đôi mày lại nhíu lại.
Ta hỏi nàng: "Ta thông suốt, ngươi không vui sao?"
"Nô tỳ nên vui mừng mới đúng." Cẩm Tâm nhìn ta, trong mắt có chút mờ mịt, "Nhưng trong lòng nô tỳ, không hiểu sao lại thấy thương cho phu nhân."
Nàng chớp mắt, khóe mắt đã ngấn lệ.
Nàng là một cô gái tốt, không có ký ức của kiếp trước, không biết những đau khổ ta đã trải qua, nhưng nàng theo bản năng mà thấy bất công thay cho ta.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
"Không sao đâu, chúng ta đi đến Từ An viện." Ta vỗ nhẹ vai Cẩm Tâm và nói.
11
Khi đến Từ An viện, tuyết rơi càng dày, trên đầu và vai của Triệu Sĩ Trai đã phủ một lớp tuyết trắng.
Ta bước đến, dùng tay giúp hắn lau đi, nhưng hắn né tránh và nói với ta: "Đừng lo cho ta nữa, nếu nàng bị cảm lạnh, ta sẽ mang tội lớn."
Hắn từng dùng giọng điệu này để trêu đùa với Hứa Tương Dao, cũng từng dùng giọng điệu này để lừa Lâm Mạn Như, giờ đây, hắn dùng giọng điệu này để nói với ta.
"Chàng hãy cố gắng thêm chút nữa, ta sẽ vào cầu xin mẫu thân." Ta nói với hắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/muu-ke-cua-chu-mau/12.html.]
Sau đó, ta nhấc chân bước vào nội thất.
Trong nội thất, mẹ chồng không nằm trên giường, bà đứng bên cửa sổ, lặng nhìn những bông tuyết bên ngoài cửa sổ.
Rõ ràng bà lo lắng cho Triệu Sĩ Trai, nhưng bà cố ý muốn diễn trò cho ta xem, bà muốn ta thương cảm cho Triệu Sĩ Trai, chỉ cần ta thương hắn, ta sẽ không so đo những chuyện hoang đường mà hắn đã làm.
Ta hít một hơi sâu, quỳ xuống trước mặt bà, cầu xin: "Mẹ, nếu Sĩ Trai cứ tiếp tục quỳ, sẽ sinh bệnh mất, con thương chàng ấy."
Bà vội vàng đỡ ta dậy, miệng nói: "Đứa nghịch tử đó, nào đáng để con thế này!"
Rồi bà lập tức gọi Lý Mụ mụ: "Đi nói với Hầu gia, vợ hắn đã cầu xin, không cần quỳ nữa."
Ta còn vội vàng hơn bà, đứng dậy và cùng Lý Mụ mụ ra ngoài, Lý Mụ mụ vừa mới gọi Triệu Sĩ Trai đứng lên, ta liền lo lắng thúc giục: "Phu quân, chàng mau về thay y phục, nhà bếp đã nấu rượu đỗ trọng ấm áp, còn làm thêm vài món ăn trừ hàn, chàng đã bận rộn suốt đêm, hãy ăn ngon miệng rồi nằm nghỉ cho ấm áp."
Trong phòng vọng ra tiếng ho của mẹ chồng.
Ta nói: "Chàng đi đi, ở đây đã có ta chăm sóc mẫu thân."
Triệu Sĩ Trai cảm động nắm lấy tay ta, chân thành nói: "A Vu, nàng thật tốt, dưới gầm trời này, nàng là người tốt nhất đối với ta, ta, Triệu Sĩ Trai thề rằng từ nay về sau, trong lòng ta chỉ có một mình nàng."
Ta gỡ tay hắn ra: "Chàng mau đi đi."
Triệu Sĩ Trai cười nói: "A Vu ngốc, phu quân của nàng nào yếu đuối đến mức không chịu nổi lạnh như vậy?"
Ta làm bộ ngượng ngùng, nói với hắn: "Rượu đỗ trọng này có niên đại rất cao, a giao tửu cũng là loại hiếm có, nếu không phải sợ chàng bị cảm lạnh, ta cũng không nỡ mang ra nhà bếp để nấu."
"A Vu, ta biết nàng rất quan tâm đến ta." Hắn ánh mắt tràn đầy tình cảm, nói với ta, "Nàng đối với ta tốt như vậy, ta nhất định sẽ không phụ lòng nàng."
Hắn đẩy ta vào trong nội thất, cúi đầu lạy mẹ chồng một cái, rồi vội vã rời khỏi Từ An viện.
Mẹ chồng cười nói với ta: "Con thấy đấy, nam nhân như trẻ con, phạm lỗi không sao, sau này sửa đổi là được rồi. A Vu, con đã trải qua gian khó, phúc khí vẫn đang chờ con phía trước."
Có lẽ bà rất hài lòng với đức hạnh của ta, nên đã lấy ra một bộ trâm cài đá quý truyền từ mẹ chồng của bà cho bà, tặng cho ta.