Mỹ nhân xinh đẹp õn nà xuyên về thập niên gả cho quân nhân - 155
Cập nhật lúc: 2024-10-24 13:07:11
Lượt xem: 8
Lục Mạn Mạn cầm thìa nhỏ múc một ngụm, lập tức nhíu mày: "Nóng quá."
Sau đó lập tức giận dỗi nhìn Chu Nghiêm Phong một cái.
Dường như Chu Nghiêm Phong đã quen thuộc với sự yếu đuối của cô, cầm lấy chén canh kia, dùng thìa khuấy, gần như để nguội mới một lần nữa đặt lại cho cô.
Trong lòng Lục Mạn Mạn hưởng thụ, lúc này mới dừng lại.
Chu Bỉnh ngồi phía bên kia bàn nhìn mà trợn mắt há hốc mồm. Trong mắt cậu chú luôn luôn uy nghiêm hơn ba, tính cách lạnh lùng đối với ai cũng rất lạnh nhạt không nóng không lạnh, cho tới bây giờ chưa từng thấy anh ân cần với người nào như vậy.
Đương nhiên cậu hy vọng chú quan tâm đến thím nhiều hơn, sống hòa thuận vui vẻ với thím, nhưng lần này thay đổi có phải hơi nhanh quá rồi không?
Chú không bị bắt cóc, phải không?
Sau khi ăn xong Lục Mạn Mạn trở lại lên tâng nghỉ ngơi, nghĩ lại biểu hiện trên bàn cơm của Chu Nghiêm Phong cũng cảm thấy cực kỳ kỳ lạ. Trong sách Chu Nghiêm Phong là một lãnh đạo trong quân đội, bên ngoài sát phạt quyết đoán mạnh mẽ sấm rền gió cuốn, tuyệt đối không phải là người dễ dàng thao túng, vừa rồi thực sự quá nghe lời cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/my-nhan-xinh-dep-on-na-xuyen-ve-thap-nien-ga-cho-quan-nhan/155.html.]
Lục Mạn Mạn không khỏi càng tò mò cuộc hôn nhân này của anh và nguyên chủ rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì.
Mải suy nghĩ mà vô tình ngủ thiếp đi.
Kết quả không ngờ ngủ đến nửa đêm thì càng ngủ càng lạnh, một bên giường là cửa sổ, rèm cửa sổ mỏng treo trên cửa sổ không ngăn được gió, gió vút từ trong khe hở chui vào, Lục Mạn Mạn quấn chặt chăn cũng vô dụng.
Chu Nghiêm Phong lại làm việc đến nửa đêm, vừa mới trở về nằm xuống ngủ, không ngủ được hai phút thì đã cảm thấy người lạnh lẽo, chăn đều bị kéo đi, mí mắt anh giật giật mở mắt ra. Chỉ thấy người phụ nữ co lại trong chăn.
Chu Nghiêm Phong thường xuyên ra doanh trại, tự mình dẫn bộ đội ra ngoài luyện tập và diễn tập nên cơ thể khỏe mạnh hơn so với người bình thường rất nhiều, dương khí tràn đầy, m.á.u nóng, mặc dù mùa đông cũng không thích đắp chăn quá dày, gần đây thời tiết chuyển lạnh, đắp một cái chăn mỏng mùa hè cũng vừa vặn.
Nhìn thấy Lục Mạn Mạn rụt trong chăn mới ý thức được cô bị lạnh.
Anh đứng dậy xuống giường lấy một chiếc chăn dày đắp lên người cô. Nhưng đến khi muốn rút chăn mỏng của anh từ chỗ cô về thì cô lại xoay người lăn vào trong n.g.ự.c anh. Dường như cảm giác được hơi nóng trên người anh, hai chân cô rụt tới chân anh, mặt rất nhanh dán vào lồng n.g.ự.c anh, hai cánh tay mềm mại ôm lấy lưng anh.