Mỹ nhân xinh đẹp õn nà xuyên về thập niên gả cho quân nhân - 238
Cập nhật lúc: 2024-10-25 13:03:26
Lượt xem: 8
Lục Mạn Mạn trong giấc mơ cảm thấy không đúng, mở mắt ra phát hiện trời đã sáng, ánh nắng ban mai xuyên qua rèm cửa chiếu rọi khắp phòng lờ mờ, lúc này bên hông giường nên trống rỗng có một người đang nằm, cô bị ôm vào lòng, kề sát lồng n.g.ự.c ấm áp của anh, bên tai là hơi thở đều đặn ổn định của anh.
Lục Mạn Mạn đẩy anh thức dậy.
Chu Nghiêm Phong vừa mới tỉnh giấc, hai mắt vẫn lim dim, có vẻ như phản ứng lại đang ôm cham cô, rút cánh tay ra ngồi dậy.
Anh nói: "Xin lỗi."
Sau đó dường như vì tránh gượng gạo, ngoảnh đầu lại nhặt đồng hồ đặt trên đầu giường lên coi giờ.
Ánh mắt của Lục Mạn Mạn quan sát gương mặt anh hết hai vòng, giống như không nhìn được manh mối gì, mới thu hồi tầm nhìn: "Hôm nay không vội ư?"
Chu Nghiêm Phong quay đầu lại nhìn cô: "Không vội, hiếm dịp cha mẹ tôi đến đây, tôi phải kề cạnh bọn họ nhiều hơn."
Lý do này không có kẽ hở.
Lục Mạn Mạn ngồi dậy theo, ngáp nhẹ gạt mái tóc ra phía sau, ngước mắt nhìn thấy ánh mắt của Chu Nghiêm Phong mới dời đi, cô cong môi cười: "Anh đừng mãi nhìn em như thế, bằng không em sẽ tưởng anh đang lén lút yêu thầm em."
Chu Nghiêm Phong cúi đầu đeo đồng hồ vào cổ tay, có vẻ như vô ý nói: "Yêu thầm em thì sao."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/my-nhan-xinh-dep-on-na-xuyen-ve-thap-nien-ga-cho-quan-nhan/238.html.]
Lục Mạn Mạn giương mày: "Chỉ cần anh dám, em tuyệt đối khiến anh như sống như chết, không c.h.ế.t cũng tróc một lớp da."
Chu Nghiêm Phong: "..."
Anh không dám tiếp lời, quay đầu vén mền ra bước xuống sàn nhà.
Ông bà cụ đều là người quen ngủ sớm dậy sớm, đặc biệt là ông cụ, trời chưa sáng thì đã gọi Chu Bỉnh dậy đi tập luyện, đương nhiên, mấy năm nay sức khỏe của ông cụ không tốt lắm, bà cụ quản lý về vấn đề ông ấy rèn luyện sức khỏe khá nghiêm khắc, không cho phép ông ấy tập luyện quá độ.
Nhưng không gây trở ngại ông ấy sai bảo Chu Bỉnh ra ngoài chạy ba dặm mới trở về ăn cơm.
Chu Bỉnh thật sự cảm ơn ông nội của cậu.
Chú đều không có cưỡng chế huấn luyện cậu như vậy.
Cậu cảm thấy ông cụ chính là nhàn rỗi.
Nhưng cậu làm người bề dưới, ngoài tôn kính ra còn có thể sao chứ.
Chu Bỉnh ngoan ngoãn đi chạy bộ, khó khăn lắm mới về đây, dì Điền cũng đã nấu cơm xong, món cháo vàng óng, bánh bao nhân thịt dê cà rốt, còn có trứng gà hấp, cộng thêm dưa muối.
Lục Mạn Mạn không thích ăn bánh bao, dì Điền vốn muốn gói một ít hoành thánh cho cô, bà cụ biết vậy, vào bếp tự tay nặn bột băm thịt, gói hoành thánh cho con dâu.