Mỹ nhân xinh đẹp õn nà xuyên về thập niên gả cho quân nhân - 254
Cập nhật lúc: 2024-10-26 17:53:45
Lượt xem: 8
Giọng nói của cô mang theo hơi thở ấm áp phả vào tai anh, nội dung trong lời nói dễ dàng khơi dậy một nhu cầu nào đó mà Chu Nghiêm Phong đã kìm nén từ lâu, nó từ bụng xộc thẳng lên, nóng rực như lửa đốt. Anh đã kiêm chế rất lâu rồi, nhất là mỗi đêm khi thân thể mêm mại, thơm tho tỉnh tế cuộn vào trong n.g.ự.c anh, anh không kìm được muốn chạm vào, muốn ôm người nào đó vào lòng làm mấy chuyện đó...
Lục Mạn Mạn thấy vẻ mặt không tự chủ được của anh khẽ nhúc nhích, lồng n.g.ự.c phập phồng, ngón tay chống ở trên giường không khỏi co rút giật giật.
Khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng kia bị đè nén hết mức, nhưng lại không khống chế được cổ họng nhấp nhô, không khống chế được vành tai đỏ lên như máu, lan lên mặt, đến cổ, và cuối cùng làm cho toàn bộ khuôn mặt và cổ của bị nhuộm một màu đỏ lộng lẫy, tràn đầy dục vọng.
Lục Mạn Mạn làm theo cảm xúc đang dâng trào.
Ngón tay không khỏi nhẹ nhàng vuốt ve xuống eo anh.
Tuy nhiên, ngay khi chuẩn bị thêm một mồi lửa nữa, anh đột ngột quay lại, hơi thu lại bàn tay nóng bỏng của mình nắm lấy lưng cô, khi mái tóc dài của cô rơi xuống giường, cơ thể cô cũng bị đè xuống giường.
Lục Mạn Mạn ngột ngạt, trong mắt không khỏi lộ ra vẻ vui mừng.
Trong tầm mắt của cô là khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng đầy tơ m.á.u kia, đôi mắt đen láy chậm rãi cúi xuống, càng lúc càng gần, cho đến khi hơi thở của anh gần trong tâm tay, quyện vào nhau, chóp mũi anh đụng phải cằm cô.
Lục Mạn Mạn có hơi mong chờ.
Nhịn không được nhẹ nhàng thở hổn hển.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/my-nhan-xinh-dep-on-na-xuyen-ve-thap-nien-ga-cho-quan-nhan/254.html.]
Môi anh từ từ di chuyển lên.
Phải nói rằng anh có một số sức hút lớn đối với cô ấy.
Lục Mạn Mạn nhìn khuôn mặt anh, nhìn đôi môi anh, thở nhẹ, khẽ hé môi.
Tuy nhiên, trong giây tiếp theo, đôi môi anh dời đi lướt đến bên tai cô.
Cô nghe thấy âm thanh cổ họng anh nuốt xuống, nghe thấy anh nói bằng giọng khàn khàn mềm mại: "Lục Mạn Mạn, tôi đang nói về nóng do thời tiết, em đang nói về nóng chỗ nào vậy?"
Tất nhiên là...
Khóe miệng Lục Mạn Mạn vừa giật giật.
Đột nhiên eo cô trống rỗng, anh lui ra sau, đứng đó cao ngạo hất cằm nhìn cô, giọng nói rõ ràng tràn đầy dục vọng không thể khống chế, nhưng lại nhẹ nhàng nói: "Trong đầu lúc nào cũng có chuyện đó, giỏi thật."
Sau đó trước mặt cô anh chậm rãi mặc bộ đồ ngủ vào rồi đi ra khỏi phòng: "Tôi còn có một số tài liệu cần xử lý, em đi ngủ sớm äi."
Lục Mạn Mạn: "..." Ban đêm yên tĩnh bình yên, ngoài cửa sổ một cơn gió thu thổi qua, lá vàng trên cây rơi xuống phát ra tiếng xào xạc.