Mỹ nhân xinh đẹp õn nà xuyên về thập niên gả cho quân nhân - 540
Cập nhật lúc: 2024-11-02 07:53:56
Lượt xem: 1
"Ông xã, anh nhầm rồi, em rất lo cho anh, em luyến tiếc anh nhưng em thật sự không dám quay đầu lại, một chút cũng không dám, em sợ em sẽ không nhịn nổi. Em muốn được như anh, thậm chí còn mong anh giỏi hơn em. Có thể anh đã biết, em sợ nhất điều gì, em sợ anh sẽ giống như lời em nói, bên cạnh có người vợ tri kỷ thân thiết, có đứa bé gọi anh là cha, nghĩ đến đó thôi là lòng em khó chịu muốn chết. Em không muốn nghĩ đến ngày ông xã thương yêu em nhất lại trở thành chồng và cha của người khác, càng không muốn người đó trở thành bến đỗ cuối cùng của anh!"
"Em tình nguyện không biết gì hết, không nhìn thấy gì hết, kể cả có suy đoán cũng không muốn để nó thành hiện thực!" Vốn dĩ Lục Mạn Mạn định nói với anh, sau này chắc chắn cô sẽ yêu thương, quý trọng anh, nhất định cô sẽ để anh cảm nhận tấm lòng mình, thế nhưng vào lúc cảm xúc dâng trào, cô vẫn không kìm được mà bắt đầu nói hết tất cả.
"Anh thấy em rất nhẫn tâm, nói buông tay đã buông tay luôn, nói không quay đầu thì ngay cả quay đầu nhìn lại một lần cũng không muốn. Nếu em yêu anh dù chỉ một chút thì chắc chắn sẽ không thể nhịn nổi đúng không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/my-nhan-xinh-dep-on-na-xuyen-ve-thap-nien-ga-cho-quan-nhan/540.html.]
"Thế nhưng em lại nhịn được, kể cả em không nhịn thì cũng có làm gì được đâu, mọi thứ đã đến hồi kết, chẳng lẽ em có thể thay đổi được sao. Giống như mẹ em nói, đi là đi luôn, kể cả em có nghĩ có nhớ bà ấy thế nào, thế nhưng cho dù đào tận ba thước xuống đất, van cầu thần linh thương xót bọn em, bà ấy cũng không quay lại theo ý muốn của em. Ngoài cố nhịn, em còn có thể làm gì bây giờ?"
Khi nhắc đến mẹ mình, Lục Mạn Mạn không nhịn được mà bật khóc nức nở. Từ sớm, Chu Nghiêm Phong đã không thể kiềm chế được, anh chỉ muốn cô yêu anh nhiều hơn một chút, muốn cô để anh vào lòng, thậm chí có thể coi như người quan trọng nhất, cả đời sẽ không dễ dàng vứt bỏ. Nhưng bên ngoài, cô luôn thể hiện rất vô tâm, nhìn trông có vẻ trong lòng chỉ có mỗi anh, nhưng thật ra lòng dạ lại cứng như đá, không, còn cứng hơn cả đá.
Anh chẳng mong cô từ bỏ, không theo đuổi sự nghiệp vì mình. Ban đầu, sau mấy tháng xa cô, anh đã tự hỏi bản thân rằng sao lại như thế này, tại sao cô luôn không chút do dự chạy về phía sự nghiệp. Cuối cùng, sau khi suy nghĩ cẩn thận, anh nghĩ kể cả mình đối xử tốt với cô, hứa hẹn nhiều như thế nào, thì cảm giác an toàn vẫn không thể bằng sự nghiệp có thể nắm trong lòng bàn tay, hơn nữa nó không chỉ mang đến cho cô cảm giác an toàn mà còn cả lợi ích dồi dào trong thực tế.