Mỹ nhân xinh đẹp õn nà xuyên về thập niên gả cho quân nhân - 86
Cập nhật lúc: 2024-10-20 11:13:49
Lượt xem: 5
Lục Mạn Mạn bước vào, cô cảm thấy ngay cả chỗ để đặt chân cũng không có, hơn nữa còn có một mùi lạ trong không khí.
Ai có thể nghĩ được rằng một người từng là đại tiểu thư nhà tư bản lại sống ở một nơi như thế này?
Dường như để em gái ruột nhìn thấy cuộc sống khốn khổ của mình cũng cảm thấy rất xấu hổ, sau khi Lục Mạn Hương nhiệt tình chào đón Lục Mạn Mạn vào trong, cô ấy có vẻ càng mất tự nhiên hơn, cô ấy lau ghế vài lần mới nói Lục Mạn Mạn ngồi xuống, cô ấy nói: "Mạn Mạn, em ngồi chỗ này, chỗ này sạch sẽ."
Sau đó lại nói: "Đi đường có lẽ khát nước rồi, em đợi một chút, chị tìm một cái ly sạch, rót nước cho em."
Xong rồi không quên nói một tiếng với mẹ chồng đang nằm ở trên ghế dài rằng: "Mẹ, là em con đến đấy."
Mụ già đó đang lim dim mắt, chậm rãi phe phẩy quạt, Lục Mạn Hương vừa dứt lời, mẹ chồng cô ấy hình như cố ý muốn ra oai phủ đầu trước mặt người nhà mẹ đẻ của Lục Mạn Hương, bỗng nhiên chống lưng ngồi dậy chửi rằng: "Cái thứ vừa ngu xuẩn vừa đần độn, mày không ngửi thấy cơm sắp khét rồi à?" Lục Mạn Hương tìm được một chiếc cốc tráng men sạch sẽ, vừa chạm ngón tay vào phích nước nóng, đang muốn rót cho Lục Mạn Mạn một cốc nước, nghe vậy, cô ấy nhìn Lục Mạn Mạn một cách áy náy, vội vàng đặt chiếc cốc tráng men xuống, trở lại phòng trong.
Lục Mạn Mạn ném cho bà lão một cái nhìn chán ghét.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/my-nhan-xinh-dep-on-na-xuyen-ve-thap-nien-ga-cho-quan-nhan/86.html.]
Mụ già đó lại ngồi dậy nói với cô: "Cô là Lục Mạn Mạn phải không?"
Vừa nói, vừa nhìn Lục Mạn Mạn từ trên xuống dưới bằng ánh mắt dò xét, miệng chậc lưỡi lên tiếng: "Suýt nữa không nhận ra rồi, xem ra làm vợ quan quân có khác, nhìn quần áo trang điểm mà xem... nhớ lại năm đó lúc cô ở nông trường cũng không có phong cách Tây như vậy..."
Lục Mạn Mạn lười không muốn nói chuyện với bà ta, đứng dậy đi theo cô ấy vào phòng trong.
Cô nói sao lại nấu ăn ở phòng trong, thì ra đó là một không gian nhỏ thông với sân sau, bên trong không gian nhỏ cũng đặt một chiếc giường, đi ra khỏi cửa, một cái nồi và bếp thô sơ được đặt dựa vào bức tường bên ngoài.
Lục Mạn Hương đang đun lửa nấu cơm ở trong đó.
Lục Mạn Hương nhìn thấy Lục Mạn Mạn, biểu cảm trên mặt cô ấy lại là kiểu như muốn cười mà không cười được, rất ngượng ngùng khó xử: "Mẹ chồng chị lớn tuổi nên tính tình không tốt lắm, mong em thứ lỗi."
Sau đó nói: "Ở đây quá nóng, còn có khói nữa, cẩn thận kẻo em ngạt thở, em quay lại ngồi đi, chị nấu xong ngay thôi."