Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Năm tháng nhớ em - Chương 31

Cập nhật lúc: 2024-07-21 19:28:39
Lượt xem: 51

Chương 31

Cô không quan tâm ai đang nói gì về mình, cô chỉ tập trung làm bài tập để điều chỉnh lại cảm xúc hiện tại. 

 

Diệp Tư Thần không hiểu chuyện gì  đang xảy ra, tại sao cậu ta lại biết ngày sinh nhật của cô và tại sao cô lại có biểu hiện tức giận  xen lẫn đau khổ đó lại thể hiện rõ ràng trên khuôn mặt cô như vậy. 

 

Anh biết cô rất giỏi kiềm chế cảm xúc mà rút cuộc ccó chuyện gì xảy ra mà cô nghe đến hai từ " sinh nhật " lại phản ứng mạnh như vậy. 

 

Giang Yến không nhịn nổi liền lên tiếng thay cô trả lời :" cậu ghen tị với Lam Chi bọn tôi sao" 

 

Lớp trưởng cười lớn nói:" ghen tị sao" liền đứng dậy đi về phía cô :" tôi cần ghen tị với cậu ta sao" 

 

Giang Yến liếc nhìn cậu ta nói:" cậu đương nhiên ghen tị khi đàn anh đến tìm Lam Chi mà không tìm cậu rồi" 

 

Lớp trưởng ôm cánh tay kinh thường nói:" Tôi cần ghen tị với kẻ tàn phế bị người nhà bỏ đi sao" 

Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰

 

" cậu ta bị tàn phế sao" 

 

" còn bị người nhà bỏ đi nữa" 

 

" sao lớp trưởng lại biết những chuyện đó vậy" 

 

" chắc chắn cậu ta hư hỏng nên bị gia đình bỏ rơi rồi" 

 

" còn nhỏ như vậy mà cha mẹ đã không cần cậu ta rồi" 

 

Cả lớp xì xào  bàn tán liên tục nhìn về phía cô nói rất lớn không còn nói nhỏ sau lưng nữa . 

 

Cô tức giận liếc nhìn lớp trưởng lạnh lẽo nói:" cậu lặp lại lần nữa" 

 

Lớp trưởng lấy tay chỉ vào tay trái cô nói lớn:" Tôi nói tay cậu tàn phế rồi đến cha mẹ cũng không cần cậu nữa"

 

"Chát" Cô đứng dậy giơ tay tát mạnh vào mặt cậu ta. 

 

" Cậu dám đánh tôi" lớp trưởng ôm bên mặt run rẩy nói.

 

Cô chỉ tay vào mặt cậu ta lạnh lùng nói:" ở đâu cậu nghe những chuyện đó" 

 

Lớp trưởng tức giận nói:" cậu không cần biết, nhưng mà tôi biết cậu tàn phế rồi hiện tại còn ở với bà " 

 

Cô định giơ tay đánh nữa nhưng mà Giang Yến cản cô lại. 

 

Diệp Tư Thần đứng cạnh cô lạnh lùng nhìn cậu ta nói:" Cậu dám nói hai chữ đó thêm lần nữa" anh bước lên phía trước một bước lạnh lẽo nói:" Tôi dám bảo đảm qua ngày hôm nay cậu từ nay về sau không cần đi đến trường được nữa" 

 

Lớp trưởng lùi lại 1 bước nhìn khuôn mặt đáng sợ của Diệp Tư Thần, run rẩy nói :" Cậu..Cậu.."

 

Diệp Tư Thần nhếch môi lạnh lẽo nói:" Cậu có tin không " 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nam-thang-nho-em/chuong-31.html.]

Lớp trưởng gật đầu nhìn anh rồi liếc mắt nhìn cô đi về chỗ, lớp cũng im bật không còn ai dám bàn tán xôn xao nữa. 

 

Diệp Tư Thần đã lên tiếng trong lớp ai dám nói thêm nữa chắc chắn anh sẽ nói được làm được, bọn họ rất còn muốn đến trường nên rất tự giác im lặng không nhìn về phía bọn họ nữa. 

 

Cô ngồi xuống dựa vào thành ghế ôm lấy bàn tay trái đang run ở dưới bàn . Bọn họ cũng không lên tiếng tự giác ngồi chỗ ghế im lặng. 

 

Rất nhanh cũng tan học nhưng cô vẫn còn thất thần ngồi nhìn bàn tay không phản ứng gì khác. 

 

Giang Yến nghe điện thoại cô run ở trong túi áo khoác lấy ra đưa cô nói:" Bà cậu gọi này" 

 

Cô phản ứng lại nhận điện thoại từ Giang Yến, bấm nhận cuộc gọi nhưng không lên tiếng.

 

" Chi Chi, Bà đang đợi con ở dưới cổng trường này" tiếng nói nhẹ nhàng của bà vang lên từ điện thoại. 

 

Cô hít thở sâu giọng hơi khàn nói :" con xuống liền" nói rồi cô cúp máy cầm cặp đi về. 

 

Bọn họ đi theo cô ở phía sau xuống dọc đường xuống cổng trường không ai lên tiếng nói chuyện kể cả Giang Yến thường nghe nói nhiều cũng im lặng. 

 

Cô vừa tới cổng trường đã thấy bà đang đứng cạnh xe đợi cô. 

 

Bà thấy cô ra liền ôm con rồi nhẹ nhàng nói:" sao con ra trễ như vậy" 

 

Cô lắc đầu không trả lời câu hỏi mà hỏi ngược lại :" tại sao bà ở đây"  

 

Bà nhìn phía sau cô có ba người liền nhìn cô nói:" bà đi siêu thị mua đồ ăn tiện đường đến đón cô" bà mỉm cười với mấy người phía sau nói:" các cậu học chung với Chi Chi nhà bà sao" 

 

Cả ba người đều gật đầu với bà 

 

Bà mỉm cười nhẹ nhàng nói:" vậy các cháu có bận gì không, nếu không thì đến nhà bà chơi 1 lát" 

 

Cô ngạc nhiên nhìn bà rồi nhìn về bọn họ rồi lại nhìn bà với vẻ mặt nghi ngờ đó giờ bà rất ít khi nhiệt tình rủ người khác đến nhà chơi như vậy. 

 

Giang Yến vui vẻ trả lời nhanh nhất:" rảnh ạ " 

 

Trương Đông cũng xen vào nói:" tụi cháu có thể đến nhà bà sao" 

 

Bà nhẹ nhàng nói:" có thể chứ, các cháu lên xe đi" 

 

Bà lái xe chở bốn người bọn cô về nhà, đến khi vào nhà cô vẫn chưa biết chuyện gì đang xảy ra. 

 

Diệp Tư Thần ngồi xuống sofa mà vẫn còn hơi lo lắng vì đây là lần thứ hai anh đến nhà mà còn có phụ huynh nên anh hơi căng thẳng. 

 

Bà nói với cô ở ngoài chơi với bạn đi, để bà làm đồ ăn còn nói lát nữa có khách đặc biệt đến nói cô đi mở cửa. 

 

"Ding Dong , Ding Dong " 

 

 

Loading...