Não yêu đương phải xử. - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-06-10 19:28:06
Lượt xem: 386
3.
Phải nói là màn hình máy chiếu của trường chân thực đến mức khiến tôi khóc muốn ch//ết.
Thật quá sẵn lòng để chi tiền luôn.
Trên màn hình máy chiếu cực lớn, hai nốt ruồi sau gáy Tôn Lạc Dao cũng được chiếu lên rõ mồn một.
Chiếc váy hai dây của cô ta có phần xuyên thấu, ở giữa có một khoảnh màu đỏ tươi hiện rõ một mảnh hình tam giác màu đỏ sẫm .
Bộ nội y mà cô ta mặc đến chó cũng chê.
Cũng không biết là cô ta đã học được gì từ việc vuốt ve một món đồ nào đó hàng ngày để học cách ăn mặc.
Lúc này cô ta mới nhận ra nhà trường đã chu đáo cấp cho cô ta một mã số.
Tại hai điểm chỗ đó.........
Mắt sẽ không nhìn thấy.
Đôi khi ấy mà, việc có mã số uy lực hơn nhiều so với không có mã số
Trong một nhóm của tân sinh viên nào đó không có giáo viên đã phát điên:
[ Cầu tài nguyên, cầu tài nguyên ! 】
[Cái này là đến từ khoa nào vậy? 】
[ Hình như là họ Tôn! Trời ạ, tôi không ngờ sinh viên năm nhất lại quyến rũ đến thế...]
Mặc dù là cô ta đáng bị như thế, nhưng thậm chí cô ta còn không để ý đến những bài phát biểu có phần hôi hám của một số tân sinh viên.
Vẫn còn mười phút nữa là đến tiết sinh hoạt buổi sáng.
Mười phút sau, cô ta sẽ bị phê bình công khai trong tiết sinh hoạt buổi sáng.
Trường học đặc biệt nhân tính hóa.
Bạn có thể không chấp nhận phê bình trong tiết sinh hoạt buổi sáng, thay vào đó là bạn sẽ bị phạt.
Cười ch//ết mất.
Điều tôi muốn là bạn không thể qua cửa đấy cơ ! Đồ ngu !
Rõ ràng là Bạch Đóa Đóa và Tôn Lạc Dao đã mâu thuẫn với nhau từ kiếp trước rồi.
Gửi thẳng một câu bằng giọng lạnh băng (vui vẻ) vào trong nhóm chat:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nao-yeu-duong-phai-xu/chuong-2.html.]
[ Cậu mốn hại chúng tớ nên cố tình đến muộn sao? Có bệnh à.]
[Quần áo của cậu để trong thùng chung ở phòng giặt. Cậu tự đi mà lục đi. Đừng có mà ở trong nhóm cắn bừa người khác.]
...Mười phút sau, Tôn Lạc Dao mặc đồng phục ngụy trang đang nhỏ từng giọt nước xuất hiện trên bục giảng.
Qúa tuyệt vời !
Trong khi cô ta đang phải chịu những lời phê bình, thì trong nhóm sinh viên năm nhất đã đặt cho cô ta một biệt danh ---[ Em gái lỡ bước]
Chiếc váy hai dây màu đỏ, áo khoác sũng nước, mái tóc ướt át--- sự kết hợp này của cô ta ------
Tôi suýt chút nữa bật cười thành tiếng khi đang đứng trong tư thế quân đội.
Ồ, đúng rồi ......... hôm nay trợ giảng nghỉ phép sao ?
Những kẻ dựa vào quan hệ mới vào được trong trường, quả thật không phải là kẻ có khí phách.
4.
Chúng tôi đứng trong tư thế quân đội trong bóng râm, còn Tôn Lạc Dao đứng trong tư thế quân sự trên diễn đàn.
Lưu Kỳ là cô gái yếu đuối nhất ký túc xá của chúng tôi, trước đây cô thường xuyên bị Tôn Lạc Dao nhờ giúp đỡ như giặt quần áo, rót nước, mang bữa sáng...
Chúng tôi đã bảo cô ấy sau này phải cứng rắn lên.
Nhưng chúng tôi không ngờ rằng sau khi Tôn Lạc Dao quay lại, cô ta không thèm nói một câu đã tát Lưu Kỳ.
Miệng cô tuôn ra những câu bẩn thỉu: “Con khốn này, là mày hại tao phải không, phải không ?”
“ Sao mày dám lấy quần áo của tao mang đi ......”
Bạch Đóa Đóa vươn tay túm lấy đầu của Tôn Lạc Dao, còn tặng thêm cho cô ta hai cái bạt tai.
Trà Đào Cam Sả
Tại sao cô ta lại không dám hỏi tôi và Bạch Đóa Đóa về việc sai giờ kiểm tra phòng ?
Bản chất con người chính là “ Thượng đội hạ đạp” ( Nâng cao đạp thấp)
Bạch Đóa Đóa nóng tính, và tất nhiên sẽ không chiều chuộng cô ta.
Tôn Lạc Dao che mặt, chuẩn bị trả lời.
Tôi thở dài: “Bởi vì điều này mà hôm nay toàn bộ đại đội chúng tớ đã đứng trong tư thế quân sự thêm mười phút nữa. Tôn Lạc Dao, cậu phải cẩn thận một chút, không biết chừng ngày mai moi người tố cáo như thế nào với trợ giảng. Cậu cũng biết rồi đấy, tính tình của trợ giảng......”
"Đủ rồi, không cần cậu nhắc!" Tôn Lạc Dao biến sắc, "Tớ đi ăn đây."
Chúng tôi nhìn cô ta rồi khinh bỉ cười.